← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 33

Khi Sebastian đến gần phố Bán Nguyệt, trời đã tối hẳn, tuyết rơi thành một tấm chăn trắng dày bẩn thỉu dường như bao phủ thành phố. Nhưng tại dinh thự thanh lịch của gã người Pháp nhập cư, ánh sáng vẫn vàng rực trên mọi ô cửa sổ. Rơm dày phủ trên đá phiến granite lát đường bằng phẳng, và một tấm thảm đỏ trải dài từ bậc thang xuống lối đi bộ. Mới chỉ hơn sáu giờ, nhưng một đám đông đàn ông, đàn bà và trẻ con rách rưới đã bắt đầu tụ tập, túm tụm chống lại cái lạnh. Một số người thì thầm nhỏ, nhưng hầu hết đều cười đùa trong sự mong ngóng vui mừng. Trông giống như một cảnh tượng, một hội hè hoành tráng do giới thượng lưu tổ chức; không thú vị như buổi treo cổ, nhưng lộng lẫy hơn đáng kể so với ngày thả khinh khí cầu.

"Tối nay Ngài Pierrepont tổ chức một buổi dạ hội đúng không?" Sebastian hỏi, tóm lấy vai một cậu thiếu niên mặc chế phục đang vội chạy qua, mặt đỏ gay vì niềm kiêu hãnh.

"Đúng vậy. Một dạ hội hoá trang," cậu bé nói, đôi mắt sáng ngời vì phấn khích như thể cậu là một trong số khách mời.

Sebastian nhìn cậu bé vút đi, sau đó đứng giữa đám đông một lúc, ánh mắt trôi qua từng ô cửa sổ rực sáng.

Anh nghĩ đi nghĩ lại về những gì Hugh Gordon đã nói với mình, rằng Rachel York có thể đã chuyển thông tin cho người Pháp qua Leo Pierrepont. Nếu đó là sự thật, nếu Rachel York đã tham gia vào một trò chơi ám muội với người Pháp, vụ sát hại cô sẽ được soi sáng theo một hướng hoàn toàn khác.

Và nếu đó là sự thật, vậy cha của Sebastian bí mật gặp gỡ cô trong Điện thờ Đức Mẹ bị bỏ hoang tối tăm tại một nhà thờ Westminster hẻo lánh làm gì?

Chỉ còn cách giờ mở màn vài phút. Kat đang vội vã bước xuống hành lang hậu trường khi một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy tay cô từ phía sau, kéo cô vào bóng tối.

"Sebastian." Kat nhìn đầy lo lắng ra hành lang. "Tại sao anh lại ở đây? Ai đó có thể nhìn thấy anh."

"Tôi cần một bộ trang phục."

Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn dầu cuối hành lang, cô có thể thấy vết cắt lởm chởm của chiếc áo khoác anh đang mặc và những nét màu xám anh thêm vào mái tóc đen của mình. "Tôi thấy anh đã cải trang khá hiệu quả đấy chứ."

"Tôi đang nghĩ đến một thứ gì đó thanh lịch hơn một chút. Một cái gì đó bằng lụa hoặc sa-tanh chẳng hạn."

"Satin? Đi đến dạ hội, đúng không?" "Đại loại vậy."

Anh đợi đến khi ngay trước nửa đêm, khi đám đông hoá trang trở nên đông đúc nhất. Một tên cướp biển đi lạc đeo mặt nạ mặc áo choàng rộng màu đen ngoài áo chẽn sa-tanh màu đen và vàng có thể lướt qua mà không gây chú ý.

Rón rén trên khu vườn sau phủ tuyết, Sebastian trò chuyện một lúc với những cặp đôi bất chấp cái lạnh trên sân thượng, sau đó lẻn vào bên trong qua một cánh cửa Pháp dài dẫn đến phòng khiêu vũ.

Anh bước vào một luồng không khí ấm áp hòa quyện với sáp ong, dầu thơm tinh tế của Pháp và mùi hăng của hàng trăm cơ thể nóng ẩm ép sát vào nhau trong một không gian hẹp. Ngoài tiếng ồn ào của những giọng nói và tiếng cười lịch sự, tiếng bước chân êm ái của điệu vũ bốn cặp có thể được nghe thấy yếu ớt từ trên một bục ở cuối phòng, nơi có vài đôi dũng cảm cố gắng nhảy lách qua đám đông. Dạ hội hoá trang của Leo Pierrepont chắc chắn sẽ được coi là một "đám đông buồn bã,", cách gọi khác của thành công vang dội.

Lách qua các Valkyrie50* và Romeo, các Hoàng tử Ả Rập và các tiểu thư thời Phục hưng, Sebastian tiến đến lành lang, trò chuyện đùa giỡn với một người hầu gái trẻ má lúm đồng tiền để biết được rằng thư viện của Ngài Pierrepont nằm ở chân cầu thang trên tầng trệt, gần phía sau nhà.

*Valkyrie (tiếng Bắc Âu cổ: Valkyrja) là tên gọi của những tiểu nữ thần phục vụ vị thần tối cao Odin. Trong văn học Bắc Âu cổ, Valkyrie còn được dùng để gọi những trinh nữ xinh đẹp đã chết.

Cửa thư viện đã được đóng lại. Khi mở ra, Sebastian có thể hiểu vì sao, khi đa phần đồ nội thất dọn đi để đón khách được cất giữ tại đây. Đóng cửa lại sau lưng, Sebastian lách qua những đống ghế dài, thảm cuộn và bàn nhỏ rồi kéo tấm màn nhung nặng nề ở cửa sổ ra.

Ánh đèn từ sân chiếu vào tuyết bên ngoài tạo thành một luồng ánh sáng trắng nhạt tràn khắp thư viện. Quay người lại, Sebastian chăm chú quan sát với đôi mắt của một chuyên gia thẩm định quanh căn phòng. Khoảng một nửa những bức tường của thư viện bị khuất sau tủ sách gỗ gụ từ sàn đến trần, những khoảng trống còn lại được lấp đầy bằng bộ sưu tập mã tấu và trường kiếm, dao găm và đoản đao, những lưỡi thép được mài cẩn thận sáng lên lấp lánh trong bóng tối.

Sebastian lục soát căn phòng nhanh chóng nhưng kỹ càng, tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể kết nối Leo Pierrepont với chính phủ của Napoleon và trò chơi gián điệp nham hiểm. Anh kiểm tra phía sau những bức tranh và dọc theo lưng tủ sách. Anh lục lọi các ngăn kéo một cách chuyên nghiệp nhưng vẫn không tìm thấy gì. Lúng túng, anh ngồi xuống trên mép bàn.

Ánh mắt anh nhìn vào một cái hộp gỗ nhỏ được chạm khắc nằm trên khăn trải bằng da màu xanh lá. Có câu ngạn ngữ nói Nếu muốn giấu thứ gì, hãy bày nó tự nhiên. Sebastian mở cái nắp gỗ lên và mỉm cười.

Với những người không biết, đó chỉ là một ống hình trụ đơn giản gây tò mò dài khoảng mười lăm xen-ti-mét có chứa một dãy đĩa gỗ trắng xoay trên một trục sắt nằm giữa. Nhưng với những người đã biết đến nó, đó là một bánh xe mã hoá, được một người Mỹ đầy mưu trí tên Thomas Jefferson phát minh ra. Ba mươi sáu cái đĩa trong ống đều chứa các chữ cái trong bảng chữ cái được sắp xếp ngẫu nhiên. Nếu hai ống giống hệt nhau được hai bên sử dụng để mã hóa và giải mã tương ứng, mật mã thu được gần như không thể bị phá vỡ.

Sebastian cầm cái ống hình trụ trong tay, trầm ngâm xoay các đĩa bằng ngón tay cái trong lúc nghĩ về ứng dụng của nó. Không hiểu sao, gần đây chính người Mỹ lại từ bỏ mật mã Jefferson để chuyển sang một thiết bị ít an toàn hơn, còn người Anh bảo thủ vẫn thích dựa vào Cục Tình báo với mực vô hình để bảo vệ thư từ bí mật. Nhưng phát minh thông minh của cựu tổng thống Mỹ vẫn nhận được sự ưa chuộng từ đồng minh cũ của Mỹ là Pháp.

Sebastian quay đầu lại, đột nhiên chú ý đến một âm thanh nhỏ. Anh nhận thức được những bước chân vội vã trong hành lang bên ngoài là người hầu chạy tới chạy lui. Tuy nhiên, giờ anh nghe được tiếng sải bước khác, chắc chắn và thận trọng hơn; tiếng bước chân đột ngột dừng lại trước cửa thư viện.

Sebastian thả cái ống hình trụ vào túi áo trong ngay khi cánh cửa đột ngột mở ra khiến căn phòng tối tràn ngập ánh sáng.