← Quay lại trang sách

Chương 274 Chương 274

Đây mới thực sự gọi là người làm công ăn lương!

"Cháp cháp cháp!"

Tô Minh Ngọc vỗ tay thật mạnh, vẻ mặt phấn khởi nhìn Hoàng Công Nhiên: "Nói hay lắm, đây mới là dáng vẻ mà giám đốc kỹ thuật của tập đoàn Thịnh Thế chúng ta nên có! Giám đốc Hoàng, anh rất xuất sắc."

"Nhưng mà, nếu lúc này anh thực sự ngã xuống thì ai sẽ chịu trách nhiệm cho các dự án sau này của chúng ta đây? Nên là, anh hãy xem cái này đi."

Cô nói rồi đưa chiếc USB trong tay cho hắn ta.

"Ồ? Đây là gì thế?"

Hoàng Công Nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Minh Ngọc với vẻ mặt đờ đẫn.

"Mã nguồn của hệ thống mới." Tô Minh Ngọc khoanh tay hờ hững nói.

Trong lòng cô cũng có chút tò mò, Trương Dịch gửi mã nguồn đến nhanh như vậy, rốt cuộc thứ này có phải thật hay không?

Ngay cả nhóm do Hoàng Công Nhiên dẫn đầu cũng không làm được, mà hắn... lại tìm được cao thủ ở đâu vậy?

Hoàng Công Nhiên vốn như thây ma, khi nghe thấy câu này, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia chế giễu.

"Hừ, giám đốc Tô, cô đừng đùa với tôi như vậy chứ!"

"Mới có vài ngày mà đã có người làm ra hệ thống mới rồi sao? Nếu điều này là thật, tôi tự cạo trọc đầu luôn!"

Hắn ta vừa nói ra lời thề độc ác nhất đối với một lập trình viên.

"Vốn dĩ cũng chẳng còn mấy sợi tóc, có khác gì trọc đầu đâu?" Điền Huệ bên cạnh nhỏ giọng chế giễu.

"Không giống nhau!" Hoàng Công Nhiên nghe vậy liền kích động hét lên: "Ít nhất là bây giờ, tôi... tôi vẫn còn tóc."

Điền Huệ nhìn mấy sợi tóc thưa thớt hai bên của hắn ta, còn phải cẩn thận vuốt từng sợi để che phần bên trên, không khỏi thấy thương cảm.

Tô Minh Ngọc khoanh tay, nói với Hoàng Công Nhiên: "Anh là chuyên gia về phương diện này, vậy nên tôi muốn anh xem thử, rốt cuộc mã nguồn này thế nào?"

Cô rất tò mò, cũng có chút căng thẳng nhìn chằm chằm vào chiếc USB trong tay Hoàng Công Nhiên.

Không phải cô không tin tưởng Trương Dịch, mà là vào thời điểm này, tiến độ của hệ thống sẽ quyết định tốc độ chiếm lĩnh thị trường tỉnh Giang Nam của họ!

Trong thương trường, nhanh một bước thì bước nào cũng nhanh, nắm bắt được thời cơ rất quan trọng!

"Hừ, vậy thì để tôi xem thử. Có lẽ chỉ là trò đùa do một kẻ không chuyên nào đó làm ra thôi! Tôi không tin đâu!" Hoàng Công Nhiên khinh thường nói.

Với tư cách là chuyên gia kỹ thuật hàng đầu trong nước, hắn ta căn bản không tin có người có thể nhanh hơn mình nhiều như vậy!

Chiếc USB được cắm vào máy tính xách tay mà hắn ta mang theo bên mình.

Hoàng Công Nhiên lơ đãng mở mã nguồn, bắt đầu chạy thử.

Trong nháy mắt, vô số mã bắt đầu chạy điên cuồng, kết quả thử nghiệm được hiển thị hoàn hảo trong giao diện.

Ánh sáng nhấp nháy trên màn hình, khuôn mặt nửa sống nửa chết của Hoàng Công Nhiên đột nhiên bùng phát ra thứ ánh sáng còn chói hơn cả cái đầu trọc của hắn ta.

"Đây... đây là…"

Đồng tử của hắn ta đột nhiên co lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào chương trình thử nghiệm trên màn hình.

"Sao vậy, chương trình này có dùng được không?"

Tô Minh Ngọc cũng có chút căng thẳng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh hỏi.

Ngay sau đó, Hoàng Công Nhiên ngửa mặt lên trời gào thét: "Đây quả thực là kiệt tác của thần thánh! Quá hoàn hảo rồi, tôi chưa từng thấy chương trình nào hoàn hảo như vậy!"

"Ngay cả khi cho nhóm của tôi mười năm, họ cũng không thể tạo ra tác phẩm nào tốt hơn nó!”

“Trời ơi, mấy ngày nay tôi toàn làm ra một đống rác rưởi, làm sao có thể sánh được với nó chứ?"

Đôi mắt khô cạn của Hoàng Công Nhiên chảy ra hai hàng nước mắt đục ngầu, cảm động đến phát khóc vì mã nguồn mà Trương Dịch viết ra.

Làm một chương trình, điều khó nhất là ý tưởng và cấu trúc. Ngược lại, viết mã không có gì khó khăn lắm.

Dùng việc xây nhà để ví dụ, ý tưởng và cấu trúc chính là bản thiết kế, còn viết mã chính là đặt gạch theo bản thiết kế.

Một nhà thiết kế thiên tài không phải chỉ cần thời gian là có thể mài giũa ra được, mà còn cần kinh nghiệm và cảm hứng lão luyện.

Vì vậy, Hoàng Công Nhiên chỉ nhìn thoáng qua mã nguồn đó đã nhận ra khoảng cách giữa mình và đối phương.

Tô Minh Ngọc kinh ngạc nhìn Hoàng Công Nhiên đang khóc lóc thảm thiết, sự chấn động trong lòng không thể diễn tả thành lời.

Hoàng Công Nhiên chính là chuyên gia máy tính hàng đầu trong nước. Đặc biệt là trong lĩnh vực xây dựng hệ thống, hắn ta càng được công nhận là người có thẩm quyền.

Nhưng ngay cả hắn ta cũng khen ngợi mã nguồn mà Trương Dịch gửi đến, nói rằng đó là kiệt tác của thần thánh!

Trương Dịch... sao anh ấy lại quen biết một cao thủ máy tính lợi hại như vậy chứ?

Tô Minh Ngọc nhanh chóng cảm thấy cơ thể mình trở nên ẩm ướt, vẻ mặt đầy e thẹn.

"Chính vì anh ấy là một người đàn ông bí ẩn và mạnh mẽ như vậy, nên mới khiến người ta chết mê chết mệt!"

Còn cô trợ lý Điền Huệ tận mắt nhìn thấy chuyên gia kỹ thuật của Thịnh Thế quỳ xuống khóc lóc thảm thiết, còn lãnh đạo của cô ta thì hai má ửng hồng suy nghĩ lung tung, nhìn thấy không khỏi có chút ngơ ngác.

Cảnh tượng này... rốt cuộc là cái quái gì vậy? Là vì chiếc USB vừa được gửi đến đó sao?