← Quay lại trang sách

Chương 88, 89 Angra Dos Reis, Braxin

Gã Lùn đã giáng Harvath một đòn và sức ảnh hưởng của nó quá lớn. Rốt cuộc Philippe Roussard không phải là tên thật của kẻ ám sát. Cái tên này được đặt cho hắn hồi bé để bảo vệ hắn khỏi kẻ thù của gia đình. Tên thật của hắn là Sabri Khalil al-Banna.

Gã bắt đầu giải thích Roussard được đặt theo tên của ai, nhưng Harvath đưa tay lên chặn gã lại. "Hắn được đặt tên theo người ông".

Gã Lùn gật đầu.

Harvath cảm thấy axit đang cào xé dạ dày anh. Trước Osama bin Laden, Sabri Khalil al-Banna là kẻ khủng bố khét tiếng đáng sợ nhất thế giới. Những lần ra tay của hắn rất tàn bạo, đầy chết chóc và là huyền thoại của giới khủng bố và chống khủng bố.

Giống những người gốc Hồi giáo khác, hắn được biết đến với rất nhiều tên, cái tên nổi tiếng nhất là Abu Nidal. Philippe Roussard là trợ thủ đắc lực nhất của người ông quá cố của hắn. Giờ Harvath đã biết tại sao lại thấy hắn quen qua tập hồ sơ vaile gửi. Anh cũng biết tại sao anh, hay chính xác hơn là những người anh yêu mến lại trở thành mục tiêu.

Đó là sự trả thù cho nhiệm vụ anh từng thực hiện vài năm về trước có tên Chiến dịch ma. Nhiệm vụ của anh là ngăn chặn sự hồi sinh của tổ chức khủng bố Abu Nidal. Quyền lực được trao cho con gái và con trai của Bidal, hai hcij em song sinh được nuôi lớn khôn mà các cơ quan tình báo phương tây không hề biết đến. Căn cứ vào những điều Harvath nghe thấy có vẻ như đây là truyền thống gia đình.

"Theo chúng tôi được biết, Abu Nidal chỉ có 2 con".

"Đúng thế", gã Lùn nói "Con trai là Hashim, con gái là Adara".

Chỉ cái tên của chúng thôi cũng đủ làm Harvath gai sống lưng. Chúng là hai trong số những kẻ khủng bố dã man nhất anh từng đối mặt, Adara thậm chí còn tàn độc hơn cả em trai Hashim.

Harvath nhớ rất rõ cô ta. Lòng căm thù Israel và phương tây của cô ta đã khiến cô ta phủ nhận cả những gì được cho là đẹp đẽ nhất. Cô ta có dáng người dong dỏng, gò má cao và mái tóc đen dài. Nhưng mắt cô ta là đặc điểm nổi bật nhất, xám đến mức gần như ngả sang màu bạc, giống màu của thủy ngân. Mỗi khi cô ta giận giữ hay căng thẳng, đôi mắt chuyển sang màu đen nhánh.

Chính trong vụ tấn công máy bay của Adara Nidal và em trai mà Harvath đã gặp Meg Cassidy. Họ đã cùng nhau lần theo dấu hai chị em song sinh tới mộ vườn nho bên ngoài Rome chỉ để lãnh trọn cú đấm của một cựu tình báo Israel tên Ari Schoen – một cựu thành viên cấp cao của Mossad[1] người có mối thù cá nhân với gia đình Nidal.

Mọi chuyện kết thúc rất tệ. Những kí ức ấy ám ảnh Harvath trong một thời gian dài và nah không muốn hồi tưởng lại lúc này. Hashim xuất hiện như một bóng ma trong vườn nho và lao thẳng về phía họ hai tay hai quả lựu đạn. Harvath đã chuẩn bị cho cuộc tấn công nhưng Hashim lao vút qua họ. Hắn chọn Schoen và đội của ông ta trong nỗi kinh ngạc của tất cả. Dồn hết sức để hét, Hashim nhảy lên chiếc xe tải ngay khi cánh cửa đóng lại.

Harcath nằm đè lên người Meg. Hai quả lựu đạn phát nổ, chiếc xe tải biến thành quả cầu cuồn cuộn lửa kéo theo Schoen, Hashim và chị gái Adara của hắn.

Harvath sẽ không bao giờ quên được mùi xăng và thịt người cháy ghê rợn hôm ấy.

Và giờ một người trong gia đình Nidal muốn đòi nợ máu. Câu hỏi duy nhất là Philippe Roussard đại diện cho phe nào.

"Vậy Philippe là con trai của ai? Hashim hay Adara?"

"Adara", gã Lùn đáp.

"Cha hắn là ai?" Harvath hỏi.

"Một sĩ quan tình báo người Israel, anh ta chết trước khi thằng bé chào đời".

"Daniel Schoen?" Harvath kinh ngạc hỏi. "Anh ta là con trai của Ari Schoen mà".

Harvath đã đúng. "Sao anh biết?" Gã Lùn hỏi.

"Tôi không biết".

"Nhưng ông đã…"

"Cái đêm Adara bị giết", Harvath nói, "Schoen thú nhận chính ông ấy đã phá hoại quan hệ của cô ta với Daniel. Ông ấy đã gọi cô ta là con điếm và cô ta đã nói gì đó đến việc Daniel muốn có con với cô ta. Nhưng tôi có cảm giác còn một chuyện gì đó mà cô ta không nói ra".

"Đúng thế. Cô ấy mang thai đứa trẻ ngay sau khi rời Oxford, nơi cô ấy và Daniel đã gặp nhau. Vì ông Schoen đã làm những việc khiến cô ấy nghĩ Daniel không muốn ràng buộc gì với cô ấy nữa, nên Adara đã bí mật nuôi đứa bé. Cô ấy giao nó cho một gia đình người Pháp thân quen và họ đã coi nó như con đẻ. Nó không cần gì cả và theo học ở những trường phương tây tốt nhất. Nhưng nó luôn biết nó là ai và nó từ đâu đến".

"Giống như mẹ nó", Harvath nói.

Gã Lùn một lần nữa gật đầu.

"Ông vẫn chưa giải thích mối quan hệ của ông. Là với gia đình Nidal, hay bố mẹ nuôi của hắn hay chính Roussard?"

"Là với gia đình Nidal", gã Lùn đáp. "Abu Nidal là một trong những khách hàng lâu nhất của tôi".

Harvath nhìn gã Lùn đầy khinh miệt. "Ông kết bạn với một kẻ xấu xa. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã".

Gã Lùn nhấp một ngụm rượu brandy. "Như tôi nói, trong nghề của tôi người ta tạo ra kẻ thù rất nhanh. Bạn bè thì thường khó hơn. Abu Nidal là một trong những người bạn tốt nhất và trung thành nhất của tôi. Kế đó là Adara, con gái ông ấy. Thông thường, một người như tôi phải bỏ tiền ra để thu hút sự chú ý của phụ nữ. Nhưng với Adara thì khác".

Harvath đã nghe nhiều lời khoe khoang, nhưng gã đàn ông này thì đúng là kẻ nói láo. "Ông và Adara Nidal à?" anh hỏi.

"Một người đàn ông đích thực sẽ không hỏi những câu như thế", gã Lùn vừa nói vừa nhấp một ngụm rượu khác.

Từ những gì Harvath biết về cô ta, Adara Nidal là một kẻ điên loạn, thích chém giết một cách điên cuồng. Cô ta có những thèm muốn rất kì lạ càng nghĩ về điều đó anh càng thấy Adara Nidal và gã Lùn rất hợp nhau. Nhưng lúc này, chẳng có gì khác nhau cả. Harvath phải tóm được tên giết người. "Con trai của Adara đang nhắm vào những người quanh tôi vì hắn bắt tôi chịu trách nhiệm về cái chết của mẹ hắn?".

"Đó là lí do duy nhất tôi thấy có lí", gã Lùn đáp.

"Thế còn mối liên quan giữa các cuộc tấn công của hắn và mười tai ương của Ai Cập? Máu cừu trên cánh cửa nhà tôi, cuộc tấn công Tracy, mẹ tôi, đội trượt tuyết, con chó và tất cả những vụ còn lại đều liên quan đến mười tai ương, nhưng theo trật tự đảo ngược – từ mười đến một, thay vì một đến mười".

"Từ từ đã", gã Lùn nói. "Con chó tôi để lại cho anh à?".Harvath gật đầu.

"Chuyện gì xảy ra với nó?".

Harvath nhận ra anh có khả năng làm một con người phải động lòng. "Roussard đã rất thích thú với việc tra tấn nó. Hắn đánh đập con chó nhỏ dã man, sau đó đặt nó vào một chiếc túi đầy bọ chét. Hắn treo ngược con chó lên và cứ bỏ mặc nó cho đến chết".

Vẻ mặt gã Lùn đầy tức giận.

Chú thích:

[1] Mossad: Cơ quan tình báo quân sự của Israel

Chương 89

"Con chó vô tội, hoàn toàn vô tội", gã Lùn nghiến răng giận dữ khi rời khỏi chiếc ghế dài, bước về phía quầy bar để rót thêm rượu.

Cho là gã nói nhiều vì rượu, nên Harvath không có ý định ngăn gã lại.

"Có lí do khiến tôi không liên lạc với Philippe", gã Lùn rót rượu đầy cốc. "Cậu ta là một thanh niên bị rối loạn".

"Rối loạn cỡ nào?" Harvath hỏi.

"Cực kì rối loạn", gã quay trở lại chiếc ghế dài và ngồi lên. "Thậm chí đó là lí do khiến gia đình nhà Roussard không muốn chăm sóc cậu ta nữa. Adara đã cho cậu ta theo học ở một trường nội trú đắt tiền. Nhưng rắc rối của cậu ta chỉ ngày càng tệ hơn".

"Những rắc rối nào?".

"Ban đầu, nó thể hiện bằng sự thiếu cảm thông, không có lương tâm. Cậu ta bốc đồng và có những hành vi rất khêu gợi. Nhà tâm lí học mà gia đình Roussard tư vấn không thể chẩn đoán bệnh một cách chính xác. Cậu ta có biểu hiện khó gần gũi, chỉ chú ý đến mình – cả hai biểu hiện này đều không tốt. "Theo diễn giải của chuyên gia tâm thần học tội phạm danh tiếng Robert D.Hare, Philippe là một dã thú, kẻ đã dùng sự quyến rũ khả năng dọa dẫm và bạo lực để diều khiển người khác và để thỏa mãn nhu cầu cá nhân ích kỉ của mình. Thiếu tình thương và lòng cảm thông cậu ta muốn và làm bất cứ điều gì cậu ta thấy hài lòng vi phạm các chuẩn mực xã hội và đi ngược lại các mong đợi mà không một chút hối hận hay cảm thấy tội lỗi".

Philippe giống mẹ và Harvath tự hỏi liệu tình trạng tâm lí đó có phải do di truyền. "Gia đình Roussard cố chạy chữa cho thằng bé", gã Lùn nhâm nhi ngụm rượu brandy, "Nhưng nó không chịu uống thuốc. Khi nó tấn công đứa con gái út của gia đình họ bằng dao họ đã phải gửi tối hậu thư cho Adara".

"Như thế nào?".

"Hoặc cô ấy phải đến đón nó trong vòng 24 giờ, hoặc họ sẽ đưa nó lên chuyến bay kế tiếp về Palestine. Đó là hành động đầu tiên trong một loạt những lần bỏ rơi và đã khiến trạng thái tinh thần của nó ngày càng không ổn định. Thằng bé luôn bị giằng xé chuyện cha mẹ thuộc hai dòng máu Palestine – Israel của mình. Việc giáng các tai ương theo thứ tự đảo ngược có thể là một kiểu miễn cưỡng chấp nhận dòng máu Do Thái của cha nó".

Giờ những điều Harvath lo sợ nhất về kẻ đang săn đuổi những người thân thiết của anh đã được khẳng định, anh phải tập trung tìm ra cách ngăn chặn hắn.

"Anh có cách nào liên lạc với hắn không?".

Gã Lùn lắc đầu và nhấp một ngụm rượu khác. "Tôi và Philippe có một va chạm, Và kể từ đó chúng tôi không bao giờ nói chuyện lại với nhau được".

"Va chạm gì?".

"Đó không phải là chuyện tôi muốn nói tới".

Harvath liếc nhìn khẩu súng lục của mình và bắt đầu nhấn vào cò súng. Gã Lùn hiểu ý ngay.

"Chúng tôi bất đồng quan điểm về một chuyện rất vụn vặt. Bất kì người bình thường nào cũng sẽ quên nó đi, nhưng Philippe không bình thường, nó bệnh hoạn".

"Nó bắt cóc tôi làm con tin trong hai ngày, trong suốt thời gian ấy tôi bị tra tấn. Cuối cùng chính Adara đã tìm ra và tới cứu tôi. Cô ấy đã chăm sóc cho tôi đến khi hồi phục".

"Vậy sao ông vẫn muốn tỏ lòng trung thành với một kẻ như thế?" Harvath hỏi.

"Không phải tôi trung thành với nó", gã Lùn đáp, thoáng nụ cười buồn trên môi, "Mà là với mẹ nó".

"Tôi muốn biết một chuyện", Harvath nói "Tôi đã có mặt ở đó vào đêm cô ta chết".

"Đúng".

"Ông có nghĩ tôi phải chịu trách nhiệm cho những gì đã xảy ra không?".

Gã Lùn im lặng. "Có quan trọng không?" gã hỏi.

"Có chứ".

"Tôi không biết đổ lỗi cho ai. Hashim đã tử vì đạo và cho nổ tung xe tải, nhưng anh ta làm thế để cứu chị gái khỏi phải chịu nhục nhã trong tay Schoen".

"Thế còn tôi?" Harvath hỏi.

"Anh đã ở đó. Sao tôi không thể đổ lỗi cho anh?" gã Lùn hỏi. "Tôi yêu cô ấy và giờ cô ấy đã ra đi. Anh là một phần của đêm ấy, thế nên một phần nào đó anh phải chịu trách nhiệm".

Harvath quan sát xem có biểu hiện nào cho thấy gã Lùn không nói cho anh biết sự thật không. "Đủ lí do để giết tôi?".

Một sự im lặng kéo dài. Cuối cùng, gã nói,"Đã có lúc tôi muốn anh chết. Tôi muốn mọi người liên quan đều phải chết. Nhưng tôi nhận ra rằng chuyện xảy ra là do Adara chứ không phải ai khác. Cô ấy là người chịu trách nhiệm cuối cùng – cô ấy và Hashim, đứa em điên rồ của cô ấy. Thảm kịch là hậu quả tất yếu của cả gia đình".

"Kể cả Philippe?" Harvath thăm dò.

Gã Lùn đưa mắt về phía trước. Một âm thanh lạ vang lên từ vịnh. Nghe như âm thanh của chiếc bè nhịp nhàng va vào từng đợt sóng. Chỉ có điều vịnh quá tĩnh lặng. Đêm nay cũng chẳng có đợt sóng nào.

Harvath cũng nhận ra điều đó và nhìn lên vừa lúc chiếc trực thăng Bell JetRanger xuất hiện và bắt đầu nã súng vào cửa sổ phòng khách đang mở.