← Quay lại trang sách

Chương 33 ĐIỀU ĐÁNG SỢ NHẤT của những chuyện tình vụng trộm?

Mười năm trước, lúc tôi quen biết Tiểu Như, tôi chưa kết hôn, còn cô ấy vừa tốt nghiệp đại học. Giữa tuổi xuân mơn mởn, tôi rất thích Tiểu Như. Cô ấy dịu dàng,có nụ cười ngọt lịm như cô bé nhà hàng xóm. Cô ấy cũng rất thân với tôi, lúc nào cũng "chị Tình ơi chị Tình à".

Một hôm, Tiểu Như nhắn tin cho tôi trên MSN (một trình nhắn tin nhanh dành cho máy tính dùng Windows XP, Windows Server 2003, Windows Vista và Windows Mobile,được phát hành bởi Microsoft) hỏi tôi tối nay đi ăn với cô ấy được không, cô ấy có một bí mật muốn chia sẻ với tôi. Tôi nói được, gặp nhau ở chỗ cũ nhé.

Tới chỗ hẹn,tôi cười hỏi cô định chia sẻ với tôi bí mật gì, không phải là chuyện yêu đương chứ?

Tiểu Như đỏ bừng mặt, đúng à thần thái của con gái khi yêu,nhưng lại thoáng đượm vẻ buồn rầu. Thật lâu sau, cô mới cắn môi,cố lấy hết can đảm nói với tôi: "Chị Tình, em không biết nên kể chuyện này với ai. Em không tin ai hết, em chỉ tin mình chị thôi, chị sẽ giữ bí mật cho em chứ? Hơn nữa cũng sẽ không khinh thường em đúng không?"

Tôi thầm sững sờ, chẳng lẽ tình cảm của cô ấy lại trái đạo đức, Tiểu Như thích một người đã có gia đình?

Quả nhiên, Tiểu Như thích cấp trên của mình, một người đàn ông trung niên đã có vợ và con. Tôi cũng biết cấp trên của cô ấy. Dù không thấy anh ta có chỗ nào hơn người, nhưng mỗi người một sở thích, tôi không thích không có nghĩa là Tiểu Như không thích.

Tôi hỏi cô ấy: "Hai người đã phát triển đến bước kia chưa?"

Tiểu Như ngượng ngập nói: "Bọn em chưa làm gì cả, em chỉ rất thích anh ấy thôi,không thấy anh ấy một ngày là như mất hồn mất vía. Thậm chí em còn ghét cả ngày nghỉ cuối tuần, vì chỉ có đi làm em mới được thấy anh ấy..."

Tôi ngắt lời Tiểu Như: "Vậy anh ta đối xử với em thế nào?"

Tiểu Như rầu rĩ đáp: "So với các đồng nghiệp khác thì anh ấy tốt với em hơn một chút, thế nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Nhưng mà em có thể cảm nhận được là anh ấy cũng thích em, vì vướng thân phận đã có gia đình nên không dám bày tỏ."

Nói xong, Tiểu Như căng thẳng nhìn tôi,hỏi tôi có coi thường cô ấy vì chuyện này, sau này sẽ không đoái hoài đến cô ấy nữa không.

Thấy Tiểu Như như vậy, tôi chân thành nói: "Không đâu, chị sẽ không chỉ trích em từ góc độ đạo đức, thế nhưng chị vẫn muốn khuyên em mấy câu. Em có thể bất chấp cái nhìn của người khác, cũng có thể phớt lờ chuẩn mực của xã hội, nhưng khi sống với tình cảm như vậy, em sẽ rất vất vả, thậm chí còn đau đớn vô cùng. Đây là điều chị không muốn. Nếu em thả trôi tình cảm của mình, ngày càng lún sâu, mà anh ta lại không thể ly hôn để cưới em, em sẽ chịu giày vò đấy."

Tiểu Như cuống quýt nói: "Không chị ơi, em chưa từng nghĩ đến việc phá hoại gia đình anh ấy. Em chỉ thích anh ấy,được thấy anh ấy mỗi ngày là em đã thỏa mãn lắm rồi. Em cũng không cần gì nhiều, chỉ cần anh ấy cũng thích em là được. Chị Tình, chị hãy tin em. Em thật sự chưa từng nghĩ sẽ phá hoại gia đình anh ấy."

Tôi thở dài, bất đắc dĩ gật đầu: "Chị tin hiện giờ em thực sự nghĩ như thế, thế nhưng tình cảm càng sâu đậm sẽ càng đòi hỏi nhiều hơn. Đến lúc đó, em sẽ không thỏa mãn với việc được thấy anh ta mỗi ngày nữa. Nếu có thể thì giờ dừng lại vẫn còn kịp."

Nhưng trên thực tế, tôi hiểu rất rõ ràng một cô gái trẻ vừa vướng vào lưới tình, lại chưa có sự thật tàn khốc đẫm máu hiện ra trước mắt, sao chỉ có thể qua vài câu khuyên can mà thấu hiểu được. Dù có người vừa đánh vừa mắng Tiểu Như thì cũng không có cách nào ngăn cản được cô ấy.

Không lâu sau đó, Tiểu Như kể với tôi rằng phòng cô ấy tiến hành team building. Mọi người chơi rất vui, cấp trên của cô uống rất nhiều rượu, nói với cô rằng anh ta thích cô, nhất là nụ cười của cô. Nhưng anh ta ngại thân phận của bản thân, không dám nói ra tình cảm trong mình.

Lúc Tiểu Như nói điều này với tôi, cô hạnh phúc vô cùng, hoàn toàn là dáng vẻ đắm chìm trong tình yêu. Tôi hỏi cô ấy: "Như vậy em đã thỏa mãn chưa?"

Tiểu Như gật gật đầu nói, lúc nghe thấy anh ta nói vậy là cô đã thỏa mãn rồi. Cô không hề đơn phương tự mình đa tình, vậy đã là tốt lắm rồi, cô rất thỏa mãn.

Tôi lại không thấy khả quan, không phải vì Tiểu Như lấy vải thưa che mắt thánh, mà bởi cô không hề biết ham muốn của con người là vô biên. Nếu quả thực dễ dàng kiểm soát đến thế thì trước đây khi vừa thích anh ta, cô đã kiềm chế được mình rồi.

Một thời gian ngắn sau, Tiểu Như rất vui, nhưng cũng rất ít liên lạc với tôi. Tôi chỉ có thể nhận ra sự vui vẻ từ ánh nhìn và cách ăn mặc của cô ấy. Tóm lại, những ngày tháng có tình yêu bầu bạn là những tháng ngày rất hạnh phúc.

Nhưng loại hạnh phúc này không kéo dài. Chỉ mấy tháng sau, Tiểu Như càng lúc càng thấy mất mát. Mỗi khi đến cuối tuần, tôi sẽ vui cô cùng, nhưng Tiểu Như thì khác hẳn. Chỉ cần sắp đến cuối tuần là niềm háo hức trong cô chùng xuống. Cô ấy nói cô ghét nhất là cuối tuần, hận không thể ngày nào cũng đi làm. Tôi thầm hiểu,cuối tuần là những ngày anh ta về nhà, anh ta phải về để làm tròn trách nhiệm làm chồng làm cha, không thể ở bên Tiểu Như được. Giờ phút này, tất cả những ân ái ngọt ngào đều bị lột mặt nạ,phải đến thứ hai đi làm mới có thể kết thúc.

Anh ta càng về nhà nhiều lần hơn, nỗi ấm ức trong Tiểu Như càng dồn nén lại. Người đàn ông này hình như cũng dành chút ít tình cảm chân thật cho cô, biết cô buồn nên thỉnh thoảng cũng sẽ lấy cớ đi công tác để không về nhà, đưa cô đi chơi xa. Sau đó, Tiểu Như sẽ được thỏa mãn tạm thời. Nhưng dù sao cách bù đắp này cũng không thể giải quyết được căn nguyên vấn đề. Chỉ cần người đàn ông này còn chưa ly hôn thì tất nhiên anh ta vẫn phải về nhà. Tình cảm ngày một sâu sắc, Tiểu Như càng không thể chấp nhận việc anh ta về nhà.

Cô ấy thường xuyên nhắn tin cho tôi trên MSN: "Em thật sự không muốn phá hoại gia đình anh ấy, song mỗi lần anh ấy về nhà em rất khó chịu. Cứ nghĩ đến cảnh anh ấy ở bên người phụ nữ khác, nghĩ đến việc bọn họ chung chăn gối là tim em như bị xé ra thành từng mảnh. Tuy em biết chị ấy mới là vợ danh chính ngôn thuận của anh ấy, nhưng em vẫn khó chịu. Em không muốn như thế, nhưng em thật sự không khống chế nổi mình."

Tôi nhắc lại lời cũ: "Em có cảm giác này là hoàn toàn bình thường. Chị đã từng nói với em rồi, tình cảm càng sâu đậm sẽ càng đòi hỏi nhiều hơn, muốn dứt nhau ra sẽ càng khó khăn hơn. Nếu có thể, em hãy tìm một người đàn ông độc thân, có một mối tình công khai trong sáng đi!"

Tiểu Như nói cô không làm được, cô không yêu được ai khác ngoài anh ta, cô chỉ yêu mỗi anh ta mà thôi. Nếu không có anh ta,thế giới của cô sẽ chỉ còn lại một bầu trời mờ xám.

Bất kể trước đây Tiểu Như thề thốt không muốn phá hoại gia đình anh ta thế nào thì cô vẫn có ý muốn lấy anh ta trong đầu. Ban đầu chỉ là đánh tiếng hỏi dò, anh ta lảng sang chuyện khác; sau này là giải bày thẳng thắn, anh ta không dám nhận lời. Mà ý nghĩ muốn lấy anh ta làm chồng của Tiểu Như càng ngày càng mãnh liệt, cô muốn mãi mãi ở bên anh ta,có mái ấm của mình, có đứa con của mình.

Quá trình này kéo dài khoảng ba năm, khiến cả hai bên sức cùng lực kiệt. Sau đó tôi nghỉ việc. Ban đầu, Tiểu Như vẫn thường xuyên tìm tôi nói chuyện phiếm, sau này thì số lần nói chuyện thưa dần. Một thời gian lâu dài sau, Tiểu Như nhắn tin cho tôi nói anh ta đã nói rõ với cô rồi, vì con nên anh ta sẽ không ly hôn, Tiểu Như nói cô hận anh ta, muốn trả thù.

Tôi không biết nên khuyên Tiểu Như ra sao, chỉ có thể nói cô ấy đừng hành động xốc nổi. Thế là Tiểu Như không trả lời tôi nữa.

Mãi đến một ngày, tôi gặp lại Tiểu Như khi đi dạo phố. Cô bé như nụ xuân ngời ngày ấy đã mang nét mặt uể oải, ang ác khác xưa. Chúng tôi ngồi xuống uống nước ép trái cây. Tiểu Như luôn khéo hiểu lòng người giờ đây nói năng đầy mùi chăm chọc,những lời khuyên lơn của tôi trong mắt cô là những lời lẽ vô giá trị, không đặt mình vào vị trí của người khác,là không hiểu tình cảm, là không hiểu cho cô.

Tôi không biết nên đối mặt với Tiểu Như thế nào. Một mối tình đẹp sẽ làm một cô gái trở nên trọn vẹn, còn một mối tình độc hại sẽ hủy diệt cô gái đó.

Tôi bước ra ngoài, ánh dương rạng rỡ như nụ cười của Tiểu Như thuở mới quen, thật khiến người ta thổn thức.

Thật ra, điều đáng sợ nhất của một chuyện tình vụng trộm không phải là sự lên án về mặt đạo đức, bởi bạn không xem nó ra gì,nhưng lời chỉ trích đó vốn không làm bạn tổn thương nổi. Nhưng ham muốn sẽ hành hạ bạn,khi bạn mong mỏi tình cảm mà không có được, mọi đau khổ và dằn vặt sẽ luôn đi theo bạn như hình với bóng.

Lúc trước, bạn có thể chỉ cần một chút là đủ rồi, tuy nhiên có thứ này rồi bạn sẽ muốn có thêm càng nhiều thứ khác,khi có được càng nhiều thứ khác rồi bạn sẽ muốn có tất cả. Nhưng bạn tôi ơi, hãy nhớ rằng,một người đàn ông đã có gia đình nhất định không thể cho bạn tất cả được.