← Quay lại trang sách

Chương 34 MỘT CÔ GÁI NHƯ VẬY sẽ luôn là nữ hoàng của chính mình

Một năm trước, khu nhà tôi có thêm một hộ hàng xóm mới chuyển đến. Đó là một người phụ nữ xấp xỉ ba mươi với một đứa bé tám tuổi, còn cả một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi thường đưa đứa bé kia vào vườn hoa chơi. Đứa bé rất quấn và rất thích người đàn ông nọ. Lần nào tôi cũng thấy họ vui chơi sôi nổi, khoảng gần nửa ngày sau, người phụ nữ cũng sẽ xuất hiện, sau đó ba người chìm hẳn vào ráng chiều bóng xế. Nhưng hình như người đàn ông không ở với hai mẹ con, tôi thường thấy bóng anh ta lái ô tô rời đi lúc đêm muộn.

Lúc đó, tôi vẫn cho rằng đây là một gia đình đã ly hôn. Nhưng bố mẹ có thể sống chung hòa hợp như thế thật sự không có nhiều, nên tôi bất giác có nhiều hảo cảm với gia đình này hơn.

Năm nay, nhờ mối duyên đưa đẩy, cô hàng xóm biết tôi viết sách. Một tối nọ chạm mặt nhau trong khu nhà, cô nói có vài chuyện muốn hỏi ý kiến tôi,không biết có tiện không?

Tôi vốn tưởng cô ấy muốn hỏi chuyện tình cảm, hóa ra tôi đoán sai. Cô hàng xóm muốn hỏi về việc xuất bản. Mấy năm nay, tôi xuất bản liên tục mười mấy cuốn sách, tuy không nắm rõ tất cả trình tự xuất bản nhưng cũng quen kha khá biên tập viên và các công ty xuất bản, có lẽ có thể cho cô vài thông tin. Vậy là tôi mời cô ấy sang nhà ngồi chơi một lát.

Cô hàng xóm của tôi năm nay vừa tròn ba mươi. Cô ấy mở một công ty rất quy mô, giờ đã được năm năm rồi. Gần đây, cô ấy làm về mảng văn hóa doanh nghiệp, muốn tự bỏ tiền ra xuất bản một cuốn sách về văn hóa doanh nghiệp nhưng lại hoàn toàn không biết gì về xuất bản, đi hỏi thì người ta ra giá rất cao. Tuy vô không hiểu biết về lĩnh vực này nhưng rõ ràng cảm thấy rằng đối phương đưa ra quá cao. Vì đây là cuốn sách đầu tiên nên cô ấy hi vọng có thể tìm được công ty xuất bản uy tín và có trách nhiệm để làm việc.

Vậy là tôi giới thiệu một công ty khá đáng tin cậy từng hợp tác với tôi cho cô ấy. Báo giá của công ty cũng chỉ bằng một phần ba lúc trước.

Sau này, cô ấy mời tôi ăn cơm để cảm ơn. Cứ qua lại đôi lần như thế, chúng tôi thành ra thân thiết với nhau hơn. Cô hàng xóm là người hết sức hào sảng, nhanh nhẹn thẳng thắn nhưng lại không cứng đầu, rất tinh tế tỉ mỉ và dịu dàng.

Một lần, tôi thấy người đàn ông kia đang chơi cùng con cô, hai người mướt mát mồ hôi nhưng vô cùng vui vẻ. Tôi thành thật chia sẻ: "Đàn ông bây giờ đa số chỉ thích cắm đầu vào di động, người cha nào chịu chơi cùng con như thế này thật là hiếm có."

Lúc ấy, tôi còn thầm đoán xem họ chia tay vì lý do gì. Vì theo tôi thấy, bất kể về tính cánh hay tình yêu thì người đàn ông này đều rất tốt,mà cô hàng xóm cũng tuyệt vời, hai người như thế thì sao lại chia tay cơ chứ? Nhưng người ngoài không tiện nói chuyện tình cảm nên tôi cũng không hỏi. Trái lại, cô ấy khi biết tôi cảm khái như vậy lại bật cười: "Chị nói anh ấy à? Anh ấy không phải bố của con em đâu." Tôi sửng sốt, biết mình đã đoán sai.

Thế là tôi được biết chuyện của cô. Trong lòng tôi vẫn luôn có đôi chút hiếu kỳ với cô gái mới ba mươi tuổi mà có thể gây dựng được sự nghiệp xuất sắc đến thế. (Ai bảo tôi ham tiền chứ? Con đường phát tài mới là thứ tôi hứng thú nhất nhé, ha ha!)

Lúc mới mười chín tuổi,cô hàng xóm đã yêu một chàng trai. Nếu xem xét chàng trai đó theo tiêu chuẩn hiện giờ thì cậu ta thuộc loại "trẻ trâu". Có lẽ ứng với câu nói "Đàn ông không hư,phụ nữ không yêu" nên cô ấy yêu cậu ta điên cuồng. Bố mẹ cho bao nhiêu tiền,cô ấy lấy cả ra để lấy lòng cậu ta, toàn tâm toàn ý muốn ở bên cậu ta.

Hai năm sau, cô ấy mang thai ngoài ý muốn. Khi dạt dào vui sướng nói cho cậu ta biết tin này, thứ cô ấy nhận lại chỉ à sự vứt bỏ lạnh lùng. Cậu ta nói mình còn trẻ, không muốn bị tình cảm và đứa bé trói buộc.

Sau đó, cậu ta bắt đầu tránh né cô. Chuyện mang thai tự giấy không gói được lửa, chẳng mấy chốc bố mẹ cô ấy đã biết chuyện. Họ nổi trận lôi đình, tát cô mấy cái rát cháy má, bảo cô mau chóng phá thai đi. Nhưng không biết cô lúc ấy nghĩ sao mà nhất quyết không chịu, bố mẹ cô giận thì giận,mà thương thì vẫn thương.

Mẹ cô khuyên: "Tuổi trẻ mắc sai lần, chỉ cần biết sửa đổi là được. Nó là thằng vô trách nhiệm, con nhìn nhầm người một lần, sau này coi như rút ra được bài học. Phá thai đi con, cuộc đời con còn dài lắm."

Cô không chấp nhận.

Mẹ cô nén giận,tiếp tục khuyên can: "Đứa bé này sẽ hủy hoại con. Con mới hơn hai mươi tuổi, chưa chồng mà đã có con, sau này sẽ đi tiếp con đường tương lai như thế nào đây?"

Nghe mẹ nói thế, cô ấy bướng bỉnh: "Một đứa bé mà có thể hủy hoại cuộc đời con sao? Vậy thì cuộc đời con bị hủy hoại dễ dàng quá rồi. Con làm sai thì tự con gánh vác, nhưng con của con vô tội."

Bố cô suýt chết vì tức. Ông cho cô hai lựa chọn: Một là bỏ đứa bé đi, sau này làm người tử tế, hai là không nghe lời thì từ mặt đứa con gái này.

Kết quả là cô lại chạy đến tìm cậu trai kia. Nhưng cô không tìm cậu ta để níu kéo mà lén xách đồ nghề theo đập cho cậu ta một trận lên bờ xuống ruộng, nói từ giờ trở đi không ai nợ ai.

Bụng mang dạ chửa,bố mẹ lại không chịu tha thứ, cô từng thử đi tìm việc làm nhưng một là bằng cấp không cao, hai là người ta cũng không muốn nhận một phụ nữ có thai. Lâm vào bước đường cùng, cô chỉ có thể ở nhà mở một cửa hàng trên Taobao.

Cô ấy không hề giấu giếm mình là mẹ đơn thân. Có lẽ chính điều này đã khiến rất nhiều chị em khác mềm lòng. Và có lẽ tính cách cứng cỏi và tinh thần can đảm không lùi bước trước khó khăn của cô đã làm người khác không đành lòng nhìn cô lụi bại như vậy, nên cửa hàng của cô phất lên rất nhanh chóng.

Cô ấy nói, từ trước đến giờ,câu nói: "Trời không tuyệt đường sống của người" đã nâng đỡ cô, cô tin không có khó khăn nào mà một người phụ nữ không vượt qua được.

Khi ấy, sức cạnh tranh chưa khốc liệt như bây giờ,cô ấy luôn bán rất đắt hàng. Thời gian ấy trừ kiếm tiền ra, cô cũng không ngừng suy nghĩ về bản thân mình, nghĩ về "khẩu vị", cách nhìn người của mình. Trước sai lầm trong quá khứ, cô ấy không oán trách, cũng không hối hận, chỉ tự kiểm điểm bản thân mà thôi.

Cô ấy nói, cũng không rõ tâm lý lúc ấy là gì,có lẽ cô chỉ muốn giành giật với số phận, đấu tranh với thói đời một lần.

Sau khi sinh con, cô ấy vẫn bán hàng trên Taobao. Những khách hàng quen là người ủng hộ cô nhiều nhất,biết cô nuôi con một mình không dễ dàng nên thường giới thiệu mối làm ăn cho cô. Mà cô cũng chăm chỉ làm việc, kiếm những đồng tiền trong sạch.

Cô ấy kể với tôi, hai năm sau, doanh thu cửa hàng trên Taobao của cô đã vượt mức bảy chữ số 0.  Cô không cam lòng chỉ bán online nên bắt đầu đi khảo sát thị trường, muốn có sự nghiệp kinh doanh và thương hiệu của riêng mình. Khi đó, cô dần dần thành thục hơn, tuy cũng từng thất bại nhưng tổng thể vẫn phát triển đi lên. Tôi không phải cô bé mười mấy tuổi, nên dù cô hàng xóm nói nhẹ tênh thì tôi biết nhất định cô đã phải chịu những gian khó tôi khó lòng tưởng tượng nổi.

Mấy năm gần đây luôn có một người bên cạnh cô, chính là người đàn ông tôi nhìn thấy. Những lúc cô yếu đuối bơ vơ, anh ấy một mực gắn bó bầu bạn với cô, trao cho cô một cánh tay vịn đỡ. Nhưng sau một lần bị tổn thương, cô rata thận trọng với tình cảm. Cô nói nếu kết hôn thì sẽ phải ở bên nhau cả đời, nên trước khi cưới, việc hiểu rõ người  kia là hết sức cần thiết.

Sau cùng,cô ấy nói với tôi, nếu không có gì ngoài ý muốn, sang năm sẽ mời tôi uống rượu mừng.

Trên đường về, tôi bất chợt nhớ đến lời cầu cứu của một cô gái khác, cô nói cô gặp một gã trai đểu, lừa tình cô, làm phí hoài năm năm tuổi trẻ của cô. Giờ cô đã 28 tuổi rồi, yêu cầu cao thì không tới mà đòi hỏi thấp thì không xong, cô cảm giác cuộc đời mình đã tan nát.

Tôi nghĩ đến câu nói cô hàng xóm nói với tôi: "Một đứa bé mà có thể hủy hoại cuộc đời con sao? Vậy thì cuộc đời con bị hủy hoại dễ dàng quá rồi. Không ai có thể hủy hoại con,ngoại trừ con."

Tôi rất thích câu nói này, rất có phong cách của một nữ hoàng đầy quyền uy.

Đúng vậy, ai có thể hủy hoại cuộc đời bạn được chứ? Một mối tình thất bại? Một gã trai lỡ lầm? Hay tuổi tác ngày một nhiều thêm? Thực ra, không một điều gì hay không một ai có thể hủy hoại bạn được, trừ khi chính bạn muốn hủy hoại bản thân. Nếu trái tim bạn mạnh mẽ, chịu được muôn nẻo phong ba đường đời thì những ngăn trở và thử thách đó chỉ làm bạn mạnh mẽ hơn mà thôi. Nếu bạn có thể vượt qua những khó khăn mà người khác chưa từng vượt qua thì bạn sẽ có được cuộc sống mà người khác khó lòng với tới. Riêng về điều này, trời xanh luôn rất công bằng.