← Quay lại trang sách

Chương 39 CÔ GÁI CHƯA CHỒNG mà đã có con ấy sau này lại lấy chủ tịch

Trong lần đi họp mặt bạn bè với cô nàng cạ cứng NONO,giữa những bóng người qua lại, tôi chợt thấy một gương mặt quen thuộc. Tôi vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, toan tới chào hỏi thì người nọ cũng nhìn thấy tôi,sau khi chạm mắt lại nhanh chóng tránh đi. Tôi ngỡ ngàng, lại như hiểu ra điều gì đó, chỉ thấy hơi thất vọng.

NONO cũng nhìn thấy,phấn khích nói với tôi: "Hình như tớ trông thấy Z,bao năm không gặp rồi, chúng mình đến chào chứ?"

Tôi giữ cô lại, lắc đầu. NONO nhìn tôi nghi ngại, tôi giải thích: "Thôi đừng, chưa chắc cậu ấy đã muốn gặp chúng mình. Thật ra vừa rồi cậu ấy nhìn thấy tớ nhưng lại tránh đi,ban nãy tớ thầm nghe ngóng được một chuyện, giờ Z đã là phu nhân của một vị chủ tịch rồi."

NONO ngẩn người,lập tức thở dài đánh thượt: "Cuộc sống mà."

Nhìn thấy ánh mắt Z hướng về phía tôi mơ hồ, rất nhiều câu chuyện trong hồi ức dần hiện lên trước mắt tôi.

Nghiêm túc mà nói, Z không phải bạn tôi, cô ấy từng là bạn tốt của NONO.

Đó là chuyện sáu năm về trước,một hôm NONO đến tìm tôi, hỏi rằng có thể chăm sóc bạn cô hai ngày được không vì cô phải đi công tác. Tuy không biết người NONO muốn nhờ tôi chăm sóc là ai, nhưng bạn thân đã nhờ đương nhiên không thể từ chối. Dẫu vậy trong lòng tôi cũng hơi nghi ngờ, bạn NONO bị bệnh nặng gì sao? Chỉ có một mình NONO chăm nom hay sao?

NONO cũng không giấu giếm giải thích qua với tôi rằng người cô muốn nhờ tôi chăm sóc chính là Z.

Z thuở ấy trẻ trung xinh đẹp, điều kiện bản thân rất tốt nên rất nhiều người theo đuổi. Thế nhưng hoàn cảnh của Z rất đáng thương, bố mẹ cô qua đời năm cô tám tuổi. Cũng may là tài sản họ để lại không ít,đủ để cô nhận được sự giáo dục tốt nhất cho đến khi trưởng thành.

Có lẽ vì thiếu tình thương của cha từ nhỏ nên cô không có cảm giác với những chàng trai trẻ cạnh mình,mà đơn phương yêu một người đàn ông đã có gia đình. Theo cô kể thì người kia tốt với cô lắm, cho cô tình yêu của một người khác giới và cũng cho cô tình thương của một người cha. Nên cô không hề do dự dâng hiến hết cho mối tình này.

Người kia nói nhất định sẽ ly hôn, chỉ cần cho anh ta chút thời gian thu xếp. Z tin tưởng, hai người gắn bó khăng khít với nhau.

Chẳng mấy chốc Z đã có thai, người kia hỏi cô định sinh đứa bé ra hay phá bỏ?

Z nói đương nhiên là sinh ra rồi, bố mẹ em mất sớm, em luôn muốn có một người thân ruột thịt. Trước đây em chưa từng giục giã anh việc ly hôn, nhưng giờ hai ta đã có con rồi, anh phải đẩy nhanh tiến độ ly hôn lên.

Người đàn ông trầm mặc một hồi rồi nói được. Thế là Z yên tâm dưỡng thai.

Một tháng sau,người kia nói với cô việc ly hôn hơi phiền phức vì vợ không hợp tác, mở miệng ra là đòi một số tiền lớn. Z nghĩ ngợi rồi bảo hãy đồng ý với chị ấy đi, em sẽ bán một căn hộ bố mẹ để lại.

Nhưng hai tháng sau, người kia vẫn chưa ly hôn, nói vợ lại đổi ý rồi, cầm tiền mà không chịu ly hôn. Z nỗi giận cãi nhau ầm ĩ với người đàn ông một trận, nói anh có thể đệ đơn ly hôn ra tòa mà. Người kia nói anh ta không muốn tuyệt tình như vậy, dù sao giữa hai vợ chồng vẫn còn đứa con,anh ta không muốn đứa bé hận mình.

Lúc đứa bé được năm tháng,người kia cũng vẫn chưa ly hôn. NONO biết chuyện, nói tên này vốn không có thành ý muốn ly hôn, khả năng ly hôn không lớn đâu.

Nhưng khi ấy Z vẫn chưa bỏ cuộc,cô không tin người kia sẽ lừa mình. Thế nhưng đứa bé trong bụng càng lớn, sự kiên nhẫn của cô càng ít lại, chỉ cần gặp mặt là sẽ ép hỏi chuyện ly hôn của người đàn ông.

Dần dà, người kia từ lựa lời an ủi chuyển sang không nói không rằng,rồi đến khi không nhịn được nữa,tình cảm của hai người cũng dần bước sang hồi kết.

Lần cuối cùng, Z hỏi anh ta rốt cục có ly hôn không,nói anh ta à một tên lừa đảo, lừa gạt tình cảm của cô. Người đàn ông cũng tức tối mắng lại Z phá hoại gia đình anh ta, bắt anh ta ly hôn, bảo rằng Z là một mụ đàn bà rắn rết, thậm chí còn nói người anh ta yêu nhất là vợ mình. Vợ chồng họ đang thắm thiết mặn nồng,sao phải ly hôn?

Thời khắc đó, trái tim Z như tro tàn, cuối cùng cũng chấp nhận người cô yêu không yêu cô. Tưởng rằng gặp được tình yêu trọn kiếp, nào ngờ chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước mà thôi.

Sau lần đó, người đàn ông kia lặn không sủi tăm.

Mà khi đó, Z đã mang thai hơn sáu tháng rồi. Cô băn khoăn đau đớn hồi lâu với quyết định giữ hay bỏ đứa bé,nhưng cuối cùng không đủ can đảm làm một người mẹ đơn thân nên cùng NONO đi làm phẫu thuật phá thai.

Là người duy nhất biết chuyện tình cảm của Z nên đương nhiên NONO gánh vác nhiệm vụ chăm sóc Z trong tháng hậu phá thai.

Song vừa được nửa tháng, NONO lại có chuyện quan trọng phải đi xa một tuần nên mới nhờ tôi chăm sóc Z.

Tôi và Z đã quen nhau như thế. Sau khi biết được cảnh ngộ của cô,tôi vừa bực cũng vừa thương cô, nhưng điều làm tôi khó chịu nhất chính là đứa bé đã không có cơ hội nhìn thấy thế giới này.

Z nhờ tôi thay cô đi siêu độ cho đứa bé đáng thương, tôi bảo cô cứ yên tâm nghỉ ngơi,tôi nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa chuyện này.

Siêu độ cho đứa bé xong, tôi nói với Z rời xa loại đàn ông ích kỷ bạc bẽo kia sớm ngày nào tốt ngày ấy, nhưng tiền bán căn hộ lúc trước nhất định phải đòi lại.

Z yếu ớt nói: "Lần này phá thai tổn thương nguyên khí, sao tớ còn để ý được chuyện này nữa, hơn nữa một cô gái yếu nhược như tớ sao đấu lại được anh ta?"

Có lẽ lúc ấy tôi đang trẻ tuổi hung hăng, ngứa mắt với ngữ trai đểu được lợi mà không hao tổn một cọng lông nào, tôi nói với Z: "Tớ tốt nghiệp chuyên ngành Luật, đa số bạn học của tớ đều là luật sư, nếu cậu tin tớ thì tớ sẽ nghĩ cách đòi tiền lại giúp cậu. Chờ NONO về, tớ và cậu ấy sẽ tiến hành."

Phải nói rằng, đàn ông cặn bã toàn là hổ giấy, một là sợ bị hao tổn lợi ích, hai là sợ bị kiện cáo đi tù,chúng tôi lấy được tiền về còn dễ hơn tưởng tượng.

Lúc tôi trả lại cho Z số tiền ấy, sức khỏe của Z cũng gần bình phục hẳn rồi,cô nói với tôi và NONO đầy hàm ơn: "Từ bé tớ đã không họ hàng thân thích, lại không biết nhìn người, bị loại đàn ông khốn nạn kia làm tổn thương. Cảm ơn các cậu đã giúp đỡ lúc tớ khó khăn nhất, đến chết tớ cũng không quên được mối ân tình này."

Sau đó, Z nói muốn làm lại cuộc đời một lần nữa, cô liền đi du học nước ngoài. Tôi và NONO đều tán thành việc cô theo đuổi cuộc sống của mình.

Sau này, NONO và tôi cũng bắt đầu lập nghiệp,bận tới mức không ngẩng mặt lên được. Chúng tôi qua lại thưa dần, sau khi gặp phải một vài trục trặc thì mất hẳn liên lạc càng chưa từng gặp lại.

Không ngờ rằng lúc gặp lại lại là tình cảnh này, cũng không ngờ rằng Z đã trở thành phu nhân chủ tịch,lại càng không ngờ rằng Z gặp lại hai chúng tôi không hề vui mừng trong mắt cô tràn ngập sự sợ hãi và để phòng.

Tuy tôi thấy tiếc nuối nhưng cũng phần nào hiểu được, dù sao tôi và NONO là người duy nhất biết quá khứ của Z. Nhưng việc Z đề phòng như thế vẫn khiến chúng tôi thấy tổn thương đôi chút. Vậy nên dù biết rằng người tổ chức họp mặt có cách thức liên lạc của tất cả mọi người, chúng tôi vẫn không hỏi thăm số điện thoại của Z nữa.

Suốt dọc đường về nhà, tôi và NONO hàn huyên về những chuyện đã qua. NONO nói: "Sau này có giúp người khác cũng không được quá trớn, mất công làm ơn mắc oán!"

Tôi cười bảo: "Cũng không hẳn thế."

Chuông báo điện thoại của cả hai chúng tôi cùng lúc vang lên, tôi mở ra thì thấy tin nhắn: "Thật bất ngờ khi hôm nay gặp cậu và NONO, cảm ơn các cậu đã từng giúp đỡ tớ. Xin tha thứ cho tớ vì đã không đủ gan dạ tiến lại. Tất cả mọi thứ hiện tại của tớ đều không dễ dàng gì mới có được,tớ hi vọng không ai khác biết chuyện ngày xưa nữa."

Phần chữ ký là tên Z. Tôi thầm thở dài,Z vẫn không tin tôi và NONO. Có lẽ khi có được nhiều thứ rồi thì con người ta sẽ thường suy tính thiệt hơn.

Tôi trả lời: "Tôi không nhớ đã từng giúp bạn, chắc bạn nhắn tin nhầm rồi,tạm biệt!"

Tôi nghĩ,chúng tôi đều hiểu rõ ý của nhau!