Chương 382 Ngươi không dám đánh với ta (1)
Cách ăn uống thô lỗ này khiến không chỉ người phục vụ mà cả phụ bếp trong bếp cũng chạy ra xem, tận mắt chứng kiến Cửu Văn Long ăn hết một con ngỗng quay với vẻ mặt hung dữ, rồi đến con thứ hai, cho đến khi trước mặt chỉ còn lại xương, Cửu Văn Long mới giật hai tờ giấy lau miệng, rồi đứng dậy đi ra ngoài, nhìn mớ hỗn độn còn lại trên bàn, người phục vụ cảm thấy chỉ cần nhìn vị khách này ăn thôi cũng đã no:
- Hai con ngỗng quay được bày lên bàn này, kiếp trước có phải có thù oán sâu sắc gì với vị khách này không? Ăn một bữa cơm mà ăn như đang giết người vậy.
Từ tửu lâu bước ra, Cửu Văn Long hỏi rõ vị trí bến tàu Tây Cống rồi bắt đầu đi bộ về phía đó. Từ đường Jordan đến bến tàu Tây Cống cách khoảng 30 dặm, Cửu Văn Long đi hơn 2 tiếng, đi đến lưng áo đã ướt đẫm, giữa mái tóc đã có hơi nước mờ ảo bốc lên mới tới nơi.
- Tiểu tử, ngươi thuộc tự đầu nào? Có phải muốn làm việc không? May mắn thật, vừa có một chiếc thuyền gạo đang thiếu người, ngươi có muốn làm không?
Hắn thân hình vạm vỡ, đứng trên bến tàu Tây Cống trông giống như một kẻ khuân vác chuẩn bị làm việc, nên có một người môi giới bến tàu đang thiếu người mở miệng hỏi.
Cửu Văn Long không để ý đến đối phương, trước tiên đi một vòng quanh bến tàu, không phát hiện ra tên Hãn Cân Thanh đó, cuối cùng vẫn quay lại bên cạnh người môi giới bến tàu kia và mở miệng hỏi:
- Phiền ngươi, ta muốn hỏi Hãn Cân Thanh có phải ở bến tàu này không?
...
- Hãn Cân Thanh? Ngươi là người nào?
Người môi giới bến tàu bị Cửu Văn Long hỏi chuyện nhìn kỹ hắn một lượt rồi mở miệng hỏi.
Cửu Văn Long nói:
- Ta muốn đánh một trận với hắn.
- Ngươi có phải là kẻ ngốc không? Hãn Cân Thanh Thanh ca là Song Hoa Hồng Côn của Hòa Thuận, ngươi tưởng là tiểu thương ở chợ thịt rau à, muốn gặp là gặp được sao? Ta hỏi ngươi là người nào, thuộc tự...
Tên môi giới bến tàu này vừa hay là người làm việc cho Hòa Thuận ở bến tàu Tây Cống, lúc này nghe Cửu Văn Long muốn giao đấu với Hãn Cân Thanh, lập tức biến sắc mặt, giơ tay đẩy Cửu Văn Long một cái, mượn oai hổ để hống hách quát lên.
Chỉ là chưa đợi hắn nói xong câu, Cửu Văn Long một động tác xoay người vặn eo đá chân, dùng cái chân què kia quét lên, giống như roi sắt hung hăng quất vào thân trên đối phương. Đối phương còn chưa kịp hoàn hồn đã như cỏ cây bị cuốn trong gió lốc bay sang một bên, hung hăng đập vào một giá hàng hóa.
Cửu Văn Long đứng một chân, cái chân què vừa đá người kia giơ cao trước người, tạo thành một tư thế nhất tự mã đẹp mắt hướng lên trời, hai tay nắm chặt, đối với tên môi giới bến tàu vừa bị mình đá đến phun máu tươi mở miệng nói:
- Ngươi là người của Hãn Cân Thanh? Nói với hắn, ta Cửu Văn Long hôm nay đến đây để giao đấu với hắn!
Xa xa hơn chục tên khuân vác đang dỡ hàng thấy Cửu Văn Long ra tay, lập tức cầm lấy đòn gánh, móc câu các thứ vây lại. Cửu Văn Long giữ nguyên tư thế nhất tự mã hướng lên trời nói:
- Người không liên quan thì đi đi, ta chỉ tìm Hãn Cân Thanh.
Còn tên môi giới bến tàu bị Cửu Văn Long đánh ngã, lúc này tay ôm vai trái bị Cửu Văn Long đá trúng, bước chân lảo đảo chạy về phía khu kho hàng bến tàu, hiển nhiên là đi báo tin.
- Ta chơi mẹ ngươi! Dám đến bến tàu của Hòa Thuận gây sự?
Một tên khuân vác vây lại vung đòn gánh không nói hai lời đập xuống đầu Cửu Văn Long.
Cửu Văn Long không tránh không né, giơ tay ra, cứng rắn dùng hai tay đỡ lấy cây đòn gánh này, sau đó cái chân què kia cũng hạ xuống đất, hai tay dùng sức giật lấy đòn gánh từ tay đối phương, nhẹ nhàng quét ngang một cái, đòn gánh đã như đuôi rồng quất vào xương mặt tên khuân vác kia!
- Bốp!
Một tiếng giòn vang! Tên khuân vác kia bị quất đến thân thể rời đất, lăn sang bên cạnh ngã xuống.
Cửu Văn Long hai tay nắm chặt cây đòn gánh như cầm gậy, đặt ngang trước ngực, mở miệng nói:
- Còn ai muốn giống hắn không? Ta đã nói rồi, ta chỉ tìm Hãn Cân Thanh!
Có ba tên khuân vác có lẽ tự cho là đã học qua quyền cước, thân hình khỏe mạnh, thấy đồng bọn bị đánh ngã, đâu còn nghe lời Cửu Văn Long, tay vung móc câu hoặc đơn giản là tay không xông lên, hai tên ở trước mặt Cửu Văn Long vung vẩy móc câu, một tên ở sau lưng Cửu Văn Long tay không muốn áp sát ôm chặt Cửu Văn Long.
Cửu Văn Long đột ngột vung mạnh cây đòn gánh đang đặt ngang trước ngực về phía hai người đối diện, đòn gánh quét ngang về phía thân trên hai người, còn bản thân Cửu Văn Long thì xoay người trước, một bước kỵ long tầm kiều, hai bước đến trước mặt đối phương, hai tay nắm đấm đánh ra, hung hãn lợi hại đấm vào ngực trái phải đối phương! Đánh cho đối phương cả người ngã ngửa ra sau!
Sau khi ra tay, Cửu Văn Long lại xoay người tại chỗ, bước liên hoàn tiến về phía trước. Hai gã kia vừa mới luống cuống đỡ được đòn gánh Cửu Văn Long ném tới, chưa kịp phát động tấn công, Cửu Văn Long đã đến trước mặt cả hai, chân trái, quyền phải liên tiếp đánh ra, một cú đá vào bụng dưới, một cú đấm vào mặt, gọn gàng lợi hại đánh ngã cả hai xuống đất.
Chớp mắt đã hạ gục liên tiếp năm người, khiến những tên khuân vác khác đều hoảng sợ không biết làm sao, thanh niên này rõ ràng không phải hạng tiểu nhân như bọn chúng có thể trêu chọc được. Đỡ lấy bốn tên đồng bọn bị đánh bị thương, đám khuân vác này đều chậm rãi lùi lại.
Ngay lúc đó, từ khu vực kho hàng bến tàu, hơn mười người tay cầm các loại hung khí xuất hiện, đi đầu là một gã cởi trần, quàng một chiếc khăn dài trên cổ, chính là tên Hãn Cân Thanh đã từng giao đấu với Cửu Văn Long đêm đó ở bến tàu!
- Tên khốn nào đây! Con mẹ mày, ngươi thuộc tự đầu nào? Dám gây sự ở bến tàu của lão tử?
Hãn Cân Thanh đi đầu, khi hắn đứng trên khoảng đất trống khu vực dỡ hàng này, liền mở miệng quát Cửu Văn Long.