Chương 531 Cho hắn cơ hội (1)
A Lục còn non nớt.
Hoàng Tử Nhã nhíu mày nhẹ, nói với Hà Hiền:
- Hà tiên sinh, A Lục chưa từng nói muốn rời khỏi Ma Cao.
- Có những lời không cần nói ra.
Hà Hiền dùng tay lần tràng hạt đã được vuốt ve bóng loáng.
Những hạt trên tràng hạt này không phải vật quý giá gì, chỉ là những hạt cỏ mà người nông thôn thường dùng để làm rèm cửa, trong Phật môn gọi là thảo bồ đề, cũng gọi là ngũ cốc tử. Tuy tràng hạt không đáng giá, nhưng đó là vật mà phu nhân Lương thị của Hà Hiền xin được từ tay lão hòa thượng Hư Vân “người được dân làng gọi là lão thần tiên trăm tuổi” khi bà đến chùa Đại Giác ở núi Vân Môn, Bắc Quảng năm 1947 để thắp hương.
Trong khi các thương nhân Ma Cao khác đeo đồng hồ đắt tiền hoặc đồ trang sức vàng trên cổ tay, chỉ có Hà Hiền quấn tràng hạt không đáng giá này quanh cổ tay suốt năm, lúc rảnh rỗi lại cầm lên vuốt ve, khiến trên đường phố Ma Cao lan truyền rằng Hà Hiền nhiều lần thoát hiểm là nhờ có linh khí của tràng hạt này che chở.
Hà Hiền nói với Hoàng Tử Nhã:
- A Lục là người thông minh, Ma Cao quá nhỏ, phía trên có cha hắn và ngươi đè nén, không thể nổi bật được. Lần trước đi Hồng Kông mấy ngày, hắn về nói giết hai người, lúc đi còn lừa Tống Thiên Diệu nói làm giang hồ Hồng Kông đại loạn. Ngươi chỉ nghĩ hắn gây rối khắp nơi, nhưng ta lại nghĩ, muốn khiến một kẻ trẻ tuổi dám giết cả quỷ lão như Tống Thiên Diệu sợ hãi, trước hết phải khiến Tống Thiên Diệu tin rằng A Lục có khả năng làm được. Ở lại Ma Cao, A Lục chỉ là một tên A Lục chạy vặt dưới tay ngươi. Tống Thiên Diệu may mắn không chết, A Lục nói với Tống Thiên Diệu, là muốn Tống Thiên Diệu đỡ đạn cho ta nên mới đá hắn, ngươi đoán xem, Tống Thiên Diệu sẽ nghĩ thế nào?
- Tìm A Lục gây rắc rối để trả thù.
Hoàng Tử Nhã thậm chí không cần suy nghĩ, mở miệng nói luôn.
Trong mắt hắn, Tống Thiên Diệu trẻ tuổi nóng nảy, đương nhiên không thể nhịn được lời gần như khiêu khích của A Lục, dù lúc đó vì nể Hà Hiền mà không dám trở mặt, sau này cũng sẽ tìm cơ hội, A Lục đến Hồng Kông chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?
- Sai, nên ta mới nói, A Lục thực ra thông minh hơn ngươi. Nếu A Lục có thể nói ra những lời đó với Tống Thiên Diệu, Tống Thiên Diệu chắc chắn sẽ nghĩ, điều này tương đương với việc hắn đã cứu mạng ta Hà Hiền, ta nợ hắn một ân tình, so với việc A Lục bắn hắn một phát, cái nào nặng hơn? A Lục chính là muốn mang theo ân tình này, cùng Tống Thiên Diệu đến Hồng Kông. Dù không đi thành, ân tình A Lục đá Tống Thiên Diệu để đỡ đạn cho ta, ta sẽ tính vào đầu A Lục, loại đầu óc này, ngươi có thể nghĩ ra không?
Hà Hiền nghĩ rõ ràng toàn bộ sự việc.
Hoàng Tử Nhã có chút nghi ngờ nói:
- Tính cách A Lục, không nghĩ ra chuyện này chứ?
Hoàng Lục là kẻ không an phận nhất, nổi bật nhất trong số những vệ sĩ bên cạnh Hà Hiền. Hoàng Tử Nhã và những vệ sĩ khác bên cạnh Hà Hiền, ai cũng trầm ổn lanh lợi, thấp thỏm cẩn trọng, tính cách bất an của Hoàng Lục kẹp giữa đám người đó, thường sẽ rất nổi bật, thu hút sự chú ý của Hà Hiền.
Những suy nghĩ ẩn giấu đằng sau sự bất an và nổi bật đó, Hà Hiền cũng có thể dần dần nhìn thấu qua biểu hiện của Hoàng Lục. Hoàng Lục không cam lòng làm một vai vế nhỏ dưới tay anh họ mình, hoặc là Hà Hiền cho hắn cơ hội, hoặc là ép Hà Hiền và Hoàng Tử Nhã không thể chịu đựng nổi, chủ động đuổi hắn đi.
Hoàng Tử Hùng, Hoàng Tử Nhã, dù cho để Hà Hiền có cơ hội chọn lại, hắn vẫn sẽ chọn Hoàng Tử Nhã. Có thể nói chỉ cần Hoàng Tử Nhã không xui xẻo đột ngột chết đi, cơ hội này vĩnh viễn sẽ không đến lượt người khác. Nhưng nếu ngay cả Hoàng Tử Nhã “kẻ tâm phúc tuyệt đối tính cách trầm ổn, làm việc chu đáo, văn võ song toàn” cũng bị người ta giết chết, khả năng Hà Hiền hắn sống sót cũng không lớn.
Còn về việc chủ động đuổi Hoàng Lục đi? Đương nhiên là không thể, cha hắn Hoàng Sâm, đường huynh Hoàng Tử Nhã chỉ vì một câu nói của mình mà dẫn theo nòng cốt của đội Thái Sơn đầu quân, vì hắn Hà Hiền mà liều mạng, ra sinh vào tử. Đừng nói Hoàng Lục chỉ hành sự phóng túng, ngông cuồng, cho dù có đâm thủng trời ở Áo Môn, Hà Hiền cũng có thể nhắm mắt làm ngơ thay Hoàng Lục.
Mười năm loạn thế ở Áo Môn đã kết thúc, tài sản, quyền lực cũng đã bị vài đại gia chia chác sạch sẽ, muốn đá đạp ra một mảnh cục diện, chẳng khác nào lên trời.
Còn Hồng Kông, vì có đại gia từ nội địa đổ xô tới, rõ ràng đã trở thành nơi phong vân tiếp theo, vô số người muốn nỗ lực phấn đấu trong đó, vươn lên, Hoàng Lục chính là muốn đặt cược vào Tống Thiên Diệu - kẻ tuổi còn trẻ mà đã tâm tư kín kẽ bày mưu giết người Anh.
Đã không còn cơ hội cho loại võ phu này nổi danh bên cạnh mình, nhìn mặt mũi Hoàng Sâm và Hoàng Tử Nhã, cũng không thể giam Hoàng Lục ở Áo Môn.
- Cho A Lục một khẩu súng lục, để hắn đi gặp Tống Thiên Diệu, xem Tống Thiên Diệu mà hắn đặt cược vào, là đưa hắn lên đường, hay dẫn hắn lên đường.
Hà Hiền cuối cùng như đã quyết tâm mở miệng nói:
- Hắn muốn vươn lên, ta cho hắn cơ hội.