Chương 79 NGƯỜI DÒ VẾT KIÊN TRÌ
Zep quay về chỗ buộc con ngựa của ông. Ông biết rõ khu rừng này, ông đi thẳng tới con đường rừng.
Ông quay về với vết con ngựa sứt móng, hoàn toàn tin rằng dấu vết sẽ đưa ông về Kaxa đel Korvô.
Dấu vết đi theo con đường nối từ Riô Grand đến đồn biên Indi. Con đường này rộng chừng nửa dặm. Hiện tượng rất thường thấy ở Têchdớt, nơi mỗi kỵ sĩ có thể đi đâu tùy thích, chỉ cần giữ đúng hướng.
Con ngựa có chiếc móng sứt đi bên mép con đường.
Cách đồn biên Indi khoảng bốn năm dặm con đường sẽ ngoặt đi về đồn điền của ngài Poinddekterr. Zep Xtump tin vào điều này đến nỗi hầu như không nhìn xuống đất, mà đi tới rất nhanh, dường như con đường của ông đã được đánh dấu bằng những cột chỉ đường.
Dù Zep không định đi ngựa, nhưng ông phải kết thúc con đường trên yên. Những cuộc đi bộ rất lâu trong rừng và trên đồng cỏ làm ông mệt lử. Thỉnh thoảng ông mới đưa mắt nhìn xuống đất, nhưng không phải để xem ông có lạc mất dấu vết hay không mà hy vọng tìm thấy những cái mới nữa.
Đôi chỗ đất trên đồng cỏ rắn đến nỗi trên đó không để lại dấu vết gì. Người không có kinh nghiệm có thể cho rằng anh ta là người đầu tiên đi qua đây. Nhưng Zep là người dò vết lão luyện, ông biết chính xác tới tận lóng tay ở đâu trên đất mềm hơn sẽ hiện dấu vết.
Nếu đôi khi tình cờ người thợ săn lạc mất dấu vết, ông tìm lại rất nhanh sau khi làm một đường dích dắc.
Tự tin, mặc dầu rất thận trọng, người thợ săn tiến gần lại đồn điền Pôindekter. Sau những ngọn xiêm gai đã nhìn thấy hàng lan can hình răng cưa trên sân thượng. Đột nhiên một cái gì đó thoáng thấy trên đường lập tức thay đổi hành động của ông: Thay vì ngồi trên yên, ông nhảy khỏi ngựa, ném dây cương lên cổ nó. Ông đi bộ sau khi xua con ngựa đi.
Con ngựa dừng lại, ngoan ngoãn rảo bước theo sau ông, dường như nó đã quen với những hành động bất ngờ của chủ.
Điều này rất khó xác định đối với những đôi mắt thiếu kinh nghiệm, tại sao Zep rời yên ngựa bất ngờ như vậy. Đây là một nơi mà hình như cả người, cả súc vật đều chưa đặt chân tới. Chỉ có những lời lẩm bẩm của Zep khi rời yên ngựa có thể cho hiểu có việc gì.
- Dấu vết của hắn! Đang quay về nhà. - Người thợ săn nói nhỏ bằng một giọng cân nhắc và chậm rãi bước theo.
Lát sau dấu vết đưa ông tới khoảng rừng và qua vài phút bắt ông dừng lại bất ngờ, dường như trước mặt ông và con ngựa của ông có một bụi gai chắn lối.
Xong không phải như vậy. Trước mặt ông vẫn là con đường rộng mở thậm chí còn quá trống. Chính vì điều này khiến ông dừng lại.
Trước mặt ông có một cái mương xói, có thể nhìn thấy trong cái dòng chảy đã cạn khô của con suối - rải rác đôi chỗ những vũng nước không lớn lắm. Một người đang đi trên bùn khô, tay nắm hàm thiếc một con ngựa.
Cung cách của con ngựa không có gì lạ. Nó chỉ đi theo người kỵ sĩ vội vàng.
Nhưng người kia đang làm gì? Hành động của hắn thật khó hiểu và lạ lùng đối với những khán giả chưa nắm vững câu chuyện.
Nhưng Zep Xtump không lạ. Ít nhất là không nhiều hơn một giây.
Ông lập tức đoán được ý định của con người này và lẩm bẩm.
- Hắn xóa dấu vết chiếc móng sứt hay đang định làm điều này! Vô ích, ngài Kolhaun, hoàn toàn vô ích! Thay vào đó ngài để lại nơi đây dấu chân ngài. Không lừa dối được ta đâu, ta sẽ đi theo nó dù cho tới tận địa ngục!
Khi người thợ săn nói xong, thì người kia mà ông vừa nói đến đã làm xong công việc của mình, nhảy lên yên và đi tiếp.
Zep đi bộ theo hắn, ông không cố giữ Kolhaun trong tầm mắt. Đối với người thợ săn già điều này không cần thiết, ông tin rằng ông lạc mất dấu vết của viên đại úy.
Người thợ săn đi bình thản, vừa tính toán xem giờ đây có nên dừng lại ở dinh cơ hay không.
Nhưng Zep Xtump đã nhầm. Ai mà có thể ngờ được trước cuộc gặp gỡ giữa Kacxi Kolhaun với Ixiđôra Kovarubiô đơ Lox-Lianox!
Nhưng dù cho ngạc nhiên đến mấy Zep cũng tránh để lộ sự có mặt của mình. Ngược lại ông càng trở nên thận trọng hơn.
Qua lại, người thợ săn thầm thì những tiếng gì đó vào tai con ngựa rồi bắt đầu nhẹ nhàng luồn về phía trước, dưới những cây xiêm gai um tùm.
Con ngựa ngoan ngoãn bước không tiếng động sau ông.
Bức tường xanh dày đặc ngăn cách người thợ săn với hai người đang nói chuyện sôi nổi.
Ông không thể nhìn từ chỗ của mình vì sợ lộ, nhưng vì vậy ông lại nghe hết những gì mà họ nói với nhau.
Ông đứng tại chỗ, nghe ngóng cho tới khi họ đổi ngựa xong, và một lúc nữa sau khi mỗi người đi theo hướng của mình Zep mới ra khỏi chỗ nấp.
Dừng lại ở nơi vừa kết thúc cuộc giao dịch, ông nhìn mọi phía và kêu lên.
- Ôi trời! Chẳng có liên minh gì giữa hai vị này cả. Ta chỉ muốn biết ai trong số họ sẽ có lợi!