← Quay lại trang sách

- 28 - -

Edgar Highley nhìn chăm Katie De Maio khi nàng đưa chiếc giày ra trước mắt ông. Ông thầm nghĩ, phải chăng Katie muốn trêu ngươi ông? Không đâu. Hẳn Katie nghĩ rằng chiếc giày đó là một kỷ vật mang nhiều kỷ niệm mà Edna quyến luyến.

Highley thấy rằng mình cần phải lấy đi chiếc giày đó. Ông lo sợ Katie sẽ nói chuyện chiếc giày với bác sĩ pháp y hoặc các thanh tra cảnh sát. Nếu Katie cho họ xem chiếc giày thì bà Fitzgerald có thể nhận ra nó. Bà ấy đã nhiều lần có mặt ở phòng tiếp tân vào những lúc Vangie đến khám bệnh. Và ông đã từng nghe Edna cười rộ với Vangie khi nói về đôi giày cũ rích của Vangie.

Katie bỏ chiếc giày vào chỗ cũ, đóng ngăn kéo lại và ra khỏi phòng, cặp nách cái hộp đựng nữ trang. Highley đi theo, lòng e ngại không biết Katie sẽ nói gì đây. Nhưng Katie không nói gì nhiều. Nàng trao cái hộp đựng nữ trang cho viên thanh tra và nói ngắn gọn:

- Trong này có chiếc nhẫn và cái ghim cài. Điều này giúp chúng ta loại bỏ giả thuyết đã có kẻ trộm đột nhập vào căn hộ này. Tôi chưa khám xét tủ hốc tường và côm-mốt.

- Chuyện đó không quan trọng. Nếu Richard có những nghi ngờ khi khám định tử thi thì ngày mai chúng tôi sẽ rà soát thật kỹ hiện trường.

Có nhiều tiếng gõ cửa khô khốc, Katie mở cửa. Hai người đàn ông mang cáng đi vào.

Edgar Highley trở về chỗ cũ, cạnh bà Fitzgerald. Thấy bà ta đã uống cạn ly nước mà Katie đã trao, ông dịu dàng nói:

- Để tôi mang cho bà một ly nước khác nhé.

Ông ngoái cổ nhìn ra phía sau. Những người ở đó đều quay lưng về phía ông, họ đang nhìn cái xác sắp được đưa lên cáng. Highley biết đã đến lúc thuận tiện để ông đi lấy chiếc giày.

Ông vội vã đi về phòng tắm, mở vòi nước rồi rón rén bước theo hành lang để vào phòng ngủ. Sử dụng khăn tay nhằm tránh để lại dấu vết, ông mở ngăn kéo của cái tủ nhỏ đầu giường. Khi bàn tay ông chạm được chiếc giày thì cũng là lúc ông nghe có tiếng bước chân trong hành lang. Ông đóng ngăn kéo lại, nhét khăn tay vào túi rồi rời khỏi phòng. Khi tiếng bước chân dừng lại thì cũng là lúc Highley đang đứng ở ngưỡng cửa.

Cố giữ vẻ bình thản, Highley quay nhìn bác sĩ pháp y Richard Carroll đang đứng trong hành lang, giữa phòng tắm và phòng ngủ.

Với ánh mắt dò xét, Richard lạnh lùng nói:

- Thưa bác sĩ, tôi có đôi điều cần hỏi bác sĩ về Edna Bums.

Giữ giọng thư thái, Highley đáp:

- Vâng. Tôi nghĩ nhiều đến cô Edna khi đứng nơi đây. Thật đáng tiếc khi cô ấy đã tự mình làm hỏng cuộc đời.

- Hỏng ư? - Richard hỏi, giọng khô khốc.

- Đúng vậy. Edna là người có đầu óc toán học. Trong cái thế giới tin học hóa này, Edna có thể sử dụng những khả năng của mình để thành công trên đời. Thay vì thế, cô ta là một kẻ nát rượu. Có thể anh cho rằng tôi là người nghiêm khắc, nhưng đó là nhận định trung thực của tôi. Thật lòng mà nói, tôi thương mến Edna và tiếc rằng cô ấy không còn nữa. Xin lỗi anh, lúc nãy tôi đã quên khóa vòi nước trong phòng tắm. Tôi muốn lấy một ly nước cho bà Fitzgerald. Tội nghiệp, bà ấy vật vã trước cái chết của Edna!

Highley lấy đầy ly nước và mang đến cho bà Fitzgerald. Cái xác đã được đưa ra khỏi căn hộ và Katie De Maio cũng không còn đó.

Highley hỏi viên thanh tra:

- Katie De Maio đã đi rồi sao?

- Không. Cô ấy đang nói chuyện với vợ người gác cổng và sẽ trở lại ngay.

Highley không muốn ra về trước khi biết chắc Katie không nói về chuyện chiếc giày trước sự có mặt của bà Fitzgerald. Và rồi, vài phút sau đó, khi Katie trở vào, Highley đã hoàn toàn an tâm.

Họ cùng rời khỏi căn hộ của Edna. Cảnh sát sẽ canh giữ nơi đây cho đến khi kết thúc cuộc điều tra.

Highley chủ ý đưa Katie ra xe nhưng rồi bác sĩ pháp y Richard đi theo và nói:

- Này Katie chúng ta đi uống cà phê nhé? Hẳn cô biết cái quán ở Golden Velley chứ?

Chờ đến khi Katie đã lên xe của nàng, Richard mới chào từ biệt bác sĩ Highley rồi sau đó phóng xe đi.

Trên đường về Edgar Highley thầm nghĩ hẳn đã có những mối quan hệ riêng tư giữa Katie De maio và Richard Carroll. Một ngày nào đó, khi Katie qua đời vì chứng xuất huyết, hẳn về phương diện nghề nghiệp cũng như tình cảm, Richard sẽ quan tâm đến nguyên nhân cái chết của nàng. Highley thầm nhủ, mình phải rất thận trọng.

Heghley thấy rõ sự hằn học trong thái độ của Richard đối với ông nhưng ông biết bác sĩ pháp y Riehard chẳng có lý do gì để thù ghét ông. Ông thầm nghĩ, theo lẽ mình không nên xô Edna mạnh đến thế. Và mình cũng chỉ nên ngụy trang cái chết của Edna, để cho người ta lầm tưởng cô ta là nạn nhân của một vụ trộm. Tối qua nếu làm điều đó, hẳn ông đã phát hiện chiếc giầy mọi.

Nhưng có một điều mà ông không tiên liệu được, đó là Edna đã quá nhiều chuyện. Edna đã cho Fitzgerald biết là ông có đến nhà cô và có thể cô ta cũng hàm ý cho biết là ông đã nhiều lần lui tới như thế, và Fitzgerald đã nói với Katie rằng ông biết nơi cất giấu những thứ nữ trang nghèo hèn đó. Nếu họ dứt khoát rằng Edna đã bị sát hại thì liệu họ có lần ra mối đây liên hệ giữa cái chết Edna với công việc của ông tại bệnh viện? Ông chẳng hiểu Edna đã có nói năng thêm gì nữa hay không?

Cái ý nghĩ đó ám ảnh tâm trạng cho đến khi ông về đến nhà. Ông biết rằng Katie là mấu chốt của vấn đề. Một khi dứt điểm xong Katie thì sẽ chẳng còn ai thắc mắc về cái chết của Vangie hoặc của Edna nữa.