- 32 -
Tựa như lần trước, bốn người lại họp nhau tại văn phòng Scott. Bây giờ là giữa trưa. Khi bước vào, Katie nhận thấy bầu không khí ở đây trĩu nặng căng thẳng. Scott đã yêu cầu Maureen mang theo giấy bút để ghi chép.
Ông nói:
- Trưa nay, chúng tôi sẽ ăn sandwich tại đây. Vào một giờ rưỡi tôi phải có mặt tại tòa án và tôi không muốn để mất một phút nào nữa đối với cơ trưởng Lewis.
Katie thầm nhủ, đó chính là điều mà mình lo ngại. Scott đang lao thẳng vào Chris. Nàng nhìn Maureen. Cô ta có vẻ rất bồn chồn. Katie thầm nghĩ, có lẽ do công việc mà mình đã giao cho cô ta sáng nay.
Bắt gặp ánh mắt của Katie, Maureen nhẹ mỉm cười. Katie gật đầu, hỏi: "Sao, có phát hiện được điều gì không?"
Maureen nhìn Scott, nhưng ông đang bận xem hồ sơ nên chẳng quan tâm đến ai.
Maureen nói:
- Chẳng gì nhiều. Bác sĩ Fukhito không phải là thành viên y sĩ đoàn của hạt Valley. Ông đang dành một phần thời gian để lo cho những trẻ chậm thích ứng tại bệnh viện tâm thần Valley Pines. Tôi vừa gọi điện cho trường đại học Massa-chusetts, nơi ông ta đã tốt nghiệp.
- Làm sao em biết bác sĩ Fukhito đã từng theo học tại Massachusetts? - Katie hỏi.
Maureen ngập ngừng:
- Tôi nhớ đã có lần nghe nói như thế.
Katie nhận thấy Maureen đã trở lời bằng một giọng thoái thác nước đôi, nhưng trước khi nàng kịp hỏi tiếp thì Richard, Charley và Phil bước vào văn phòng.
Ngước mắt lên, Scott nói:
- Giờ đây, tất cả chúng ta đều biết rằng đứa bé trong bụng Vangie Lewis có những đặc trưng của người phương Đông. Điều này mở ra hai khả năng. Thứ nhất: vì gần tới ngày sanh nên có thể Vangie đã hoảng sợ và đi đến chỗ tự tử. Bà ta hoảng sợ vì biết rằng sẽ chẳng ai tin đứa con mà bà sanh ra là con của Chris. Khả năng thứ hai là Chris đã phát hiện vợ mình ngoại tình và đã giết vợ. Chúng ta hãy suy nghĩ đôi chút về cái khả năng thứ hai này. Giả dụ Chris đã bất ngờ trở về trong đêm và vợ chồng họ đã gây gổ nhau. Tại sao Vangie đã nôn nóng trở về Minneapolis như thế chứ? Phải chăng vì bà ta sợ phản ứng của chồng? Theo như Katie cho biết thì bác sĩ Fukhito quả quyết rằng ông đã thấy Vangie hầu như bấn loạn khi rời khỏi phòng mạch của ông?
Katie nói:
- Về vị bác sĩ tầm thần người Nhật này thì tôi đã yêu cầu Maureen thu thập một số thông tin về ông.
Scott nhìn Katie:
- Phải chăng cô muốn bóng gió rằng đã xảy ra một điều gì đó giữa bác sĩ Fukhito và Vangie?
Katie đáp:
- Vào lúc này, tôi chẳng bóng gió gì cả. Dĩ nhiên, chuyện ông ta là người phương Đông không phải là điều quan trọng và điều đó không có nghĩa là Vangie không quen biết một người phương Đông nào khác ngoài ông ta. Nhưng tôi có thể nói với ông một điều là hôm qua khi tôi gặp bác sĩ Fukhito thì thấy ông rất bồn chồn và ông đã thận trọng cân nhắc từng lời khi nói chuyện với tôi. Tôi tin chắc rằng ông ấy vẫn còn giấu diếm tôi một điều gì đó.
Scott nói:
- Điều đó dẫn đưa chúng ta đến chuyện Edna Bums. Này Richard, anh đã phát hiện được gì? Cô ấy bị té ngã hay đã bị xô ngã.
Richard nhún vai:
- Cũng có thể Edna đã bị té ngã. Lượng cồn trong máu của cô ấy là 0,5. Cô ta say khướt, đã vậy người quá mập mạp nặng nề.
- Nhưng cũng có thể Edna đã bị ai đó sát hại chứ? — Scott nhấn mạnh.
- Đương nhiên - Richard lạnh lùng đáp.
- Và người ta đã nghe Edna nói với Lewis về Hoàng tử trong mộng - Katie từ tốn nói.
Nàng thầm nghĩ đến vẻ điển trai của bác sĩ Fukhito. Phải chăng Hoàng tử trong mộng là cái từ mà Edna đã dành cho bác sĩ Fukhito? Phải chăng sau khi Vangie qua đời, Edna đã gọi điện cho Chris để báo rằng cô ta nghi ngờ bác sĩ Fukhito đã có quan hệ tình cảm với Vangie?
Rồi nàng lớn tiếng nói: "Tôi không tin".
Mọi người ngạc nhiên nhìn nàng.
Scott hỏi:
- Cô không tin cái gì?
- Tôi không tin rằng Edna là người ác độc. Tôi biết Edna vốn tính hiền lành. Tôi không tin rằng sau khi Vangie qua đời, Edna lại có thể gọi điện cho Chris để cay độc thuật lại chuyện ngoại tình của vợ ông ấy.
Charley gợi ý:
- Hay là Edna muốn kiếm chút tiền ở Chris. Hôm trước khi từ trần, có lẽ Vangie đã cho Edna biết một điều gì đó. Có lẽ Edna biết rằng vợ chồng Chris đã gây gổ nhau và vì lý do gì họ đã gây gổ. Edna không có tiền. Sau khi bố mẹ từ trần cô ta vẫn còn phải trả góp số tiền thuốc men mà bố mẹ còn thiếu khi nằm viện. Có thể Edna đã tìm cách tống tiền Chris. Cô ta đã dọa sẽ đi báo cảnh sát.
Katie xác định:
- Edna không dọa dẫm gì cả. Cô ta chỉ nói rằng cô có điều muốn báo với cảnh sát thế thôi. Chính người vợ của bác gác cổng đã cho tôi biết như thế.
Scott nói:
- Được. Vậy thì quí vị đã phát hiện được gì tại nhà của vợ chồng Lewis.
Charley nhún vai:
- Cho đến lúc này thì chẳng phát hiện được gì nhiều. Chỉ tìm thấy một số điện thoại với mã vùng 613 ghi vội trong cuốn sổ tay đặt cạnh điện thoại ở bếp. Đó không phải là số điện thoại của thân sinh Vangie. Chúng tôi tính sẽ gọi số đó xem sao. Có thể Vangie đã nói chuyện với một bà bạn để cho biết về những dự định. Ngoài ra chúng tôi phát hiện chiếc áo mà Vangie mặc khi từ trần đã bị rách vì vướng vào răng của một cái chĩa ba bỏ ở trong nhà xe.
Richard nói:
- Chiếc áo đó và mẩu vải đã được đưa về phòng thí nghiệm xét định đúng theo thủ tục.
Charley trao cho Scott cuốn sổ điện thoại. Scott cầm lấy, trao cho Katie và nói:
- Cô nên gọi ngay số này. Nếu ở đầu đây là một phụ nữ, có thể cô sẽ biết được thêm nhiều điều.
Katie nhấn số. Ở đầu đây có tiếng: "Đây là phòng mạch của bác sĩ Salem".
Áp tay vào điện thoại, Katie nói nho nhỏ:
- Số này là phòng mạch bác sĩ.
Rồi nàng giải thích cho người ở đầu đây: "Xin cô vui lòng giúp tôi một việc. Tôi là Kathleen De Maio, thuộc văn phòng biện lý hạt Valley, New Jersey. Chúng tôi đang điều tra về cái chết của bà Vangie Lewis, xảy ra vào tối thứ hai qua và thấy trong sổ tay của bà ấy có ghi số điện thoại của bác sĩ Salem".
Nghe Katie nói đến đó, người đầu đây bên kia thốt lên:
- Ồ! Quả là trùng hợp. Tôi vừa gặp cơ trưởng Chris Lewis và ông ấy cũng muốn được nói chuyện với bác sĩ Salem. Tôi đã báo cho ông Chris biết rằng bác sĩ Salem đang trên đường đến New York để tham dự hội nghị của Hội Y Học Hoa Kỳ. Cô có thể tìm gặp bác sĩ tại khách sạn Essex House, Central Park Nam.
- Vâng. Chúng tôi sẽ đến đó. - Katie đáp.
Rồi nàng bất ngờ hỏi: "Chẳng hay bà Vangie có nói chuyện với bác sĩ Salem không ạ?
- Không. Bà Vangie không hề nói chuyện với bác sĩ nhưng có tiếp xúc với tôi qua điện thoại. Bà ấy đã gọi về phòng mạch này vào thứ hai và xem chừng rất thất vọng khi hay tin bác sĩ Salem đi vắng đến thứ tư mới về. Tôi đã cho ba cái hẹn khẩn vào thứ tư, vì sau đó bác sĩ Salem phải đi ngay. Bà Vangie đã bảo rằng bà rất cần gặp bác sĩ Salem.
Katie nói:
- Cô vui lòng cho tôi biết bác sĩ Salem thuộc chuyên khoa gì? Bằng giọng hãnh diện, người đầu dây bên kia đáp:
- Ồ! Ông ấy là bác sĩ hàng đầu về khoa phụ sản.
- Vâng, tôi hiểu. Xin cảm ơn cô. Katie nói. Nàng gác máy và thuật lại câu chuyện cho các đồng nghiệp.
Nghe xong, Scott nói:
- Thế là Chris Lewis đã biết về cái hẹn đó nên giờ đây, ông ta muốn gặp bác sĩ Salem để nói chuyện. Tôi có nhiều điều để chất vấn Chris và tôi nôn nóng gặp ông ta.
Có tiếng gõ cửa. Maureen bước vào, mang theo khay sandwitch và cà phê. Cô ta nói với Katie:
- Cô Katie à, có điện thoại từ Boston gọi cho cô để nói về chuyện bác sĩ Fukhito. Cô muốn nghe chứ?
Katie gật đầu. Đưa tay nhấc ống nghe Richard trao cho Katie. Trong khi chờ nối liên lạc yới Boston, Katie cảm thấy đầu óc mình đang bị xâm lấn bởi một sự trĩu nặng, dai đẳng. Nàng biết cú va đầu vào vôlăng trong tai nạn ô tô không đủ mạnh để gây ra một chấn động, vậy mà, trong những ngày gần đây, nàng thường bị chứng nhức đầu. Nàng thầm nghĩ, chắc không ổn rồi. Có bao điều đang làm nàng ray rứt. Nàng chẳng hiểu mình đang cố nhớ lại điều gì nhỉ? Có lẽ nàng đang cố nhớ một điều gì đó.
Sau khi liên lạc điện thoại đã được nối, người ở Boston cho Katie biết ông là trưởng phòng nhân sự của khoa y trường đại học Massachusetts.
Bằng giọng không mấy vui vẻ, ông nói:
- Vâng, bác sĩ Fukhito đã tốt nghiệp trường đại học Massachusetts. Sau đó, ông làm bác sĩ nội trú tại bệnh viện đa khoa Massachusetts rồi là thành viên y sĩ đoàn. Ông đã rời bệnh viện đa khoa cách nay bảy năm.
Katie hỏi:
- Vì lý do gì bác sĩ Fukhito đã thôi không làm việc tại bệnh viện đa khoa Massasuchetts? Xin ông vui lòng hiểu cho, đây là một cuộc điều tra của cảnh sát vì thế chúng tôi sẽ giữ kín mọi thông tin. Chúng tôi muốn tìm hiểu quá khứ của bác sĩ Fukhito để xem có chăng những yếu tố mà chúng tôi cần biết.
Sau một lúc im lặng, người ở Boston nói:
- Cách nay bảy năm, bác sĩ Fukhito đã bị buộc phải từ chức và bị loại ra khỏi y sĩ đoàn Massachusetts trong một năm vì vi phạm y đức và bị một bệnh nhân truy tố.
- Ông ấy bị truy tố vì lý do gì? Katie hỏi.
- Một nữ bệnh nhân đã thưa ông ta về tội cưỡng dâm khi bà đang được ông điều trị tâm thần. Lúc ấy bà ta vừa ly dị chồng và rất buồn khổ. Hệ lụy của những quan hệ có tính cưỡng bức ấy là bà ta đã có con với bác sĩ Fukhito.