← Quay lại trang sách

- 70 & 71 -

Ngồi nơi bàn giấy của Katie, Richard gọi điện cho giám đốc bệnh viện Christ ở Devon và chờ ông nhấc máy.

Phải chờ khá lâu ở đầu đây bên kia mới có người nhấc máy và một giọng nói ngái ngủ, cáu kỉnh thốt lên: "Vâng".

Ngồi thẳng người lên, Richard cằm chặt ống nghe:

- Thưa, có phải ông Reeves? Ông Alexander Reeves không ạ?

- Chính tôi.

- Thưa ông, xin ông thứ lỗi vì đã quấy rầy ông vào giờ này, nhưng tôi có chuyện rất quan trọng cần hỏi ông. Tôi là Richard Carroll, bác sĩ pháp y hạt Valley, New Jersey. Tôi cần biết gấp một số thông tin về bác sĩ Edgar Highley.

Vẻ ngái ngủ của giọng nói biến mất để còn lại cái giọng căng thẳng, dè chừng:

- Anh muốn biết điều gì?

- Tôi vừa liên lạc với bệnh viện Queen Mary ở Liverpool và được biết bác sĩ Highley chỉ làm việc tại đó một thời gian rất ngắn. Vậy mà, hình như bác sĩ Highley đã hơn chín năm làm việc tại bệnh viện Christ. Có đúng thế không ạ?

- Sau khi tốt nghiệp trường đại học Cambridge, Highley là bác sĩ nội trú tại bệnh viện của chúng tôi. Là bác sĩ giỏi nên chúng tôi đã mời ông vào chung ê kíp. Ông ấy là chuyên gia về sản phụ khoa.

- Tại sao Highley đã rời khỏi bệnh viện của các ông?

- Sau cái chết của vợ, Highley định cư tại Liverpool. Rồi chúng tôi nghe tin ông sang Hoa Kỳ. Dĩ nhiên, điều đó chẳng có gì lạ vì ở nước chúng tôi, lương bác sĩ không mấy cao.

- Còn một lý do nào khác khiến bác sĩ Highley phải ra đi?

- Tôi không hiểu anh muốn nói gì.

Richard khăng khăng:

- Thưa ông Reeves, tôi nghĩ rằng ông hiểu điều tôi muốn nói. Rất có thể là hiện nay bác sĩ Highley đang làm thí nghiệm trên những phụ nữ mang thai và điều đó đe dọa tính mạng họ. Thưa ông, ông có biết những thông tin có thể làm nòng cốt cho cái giả thuyết đó?

Sau một lúc lâu im lặng, ông Reeves nói một cách chậm rãi và rõ ràng:

- Tại bệnh viên của chúng tôi, bác sĩ Highley không chỉ là bác sĩ điều trị mà còn tiến hành nghiên cứu về tiền sản. Ông đã có những thí nghiệm xuất sắc trên phôi của loài ếch và các động vật có vú. Sau đó, ông bị một đồng nghiệp nghi ngờ đã thí nghiệm trên những thai nhi lấy ra từ những vụ phá thai. Điều đó là vi phạm pháp luật. Rồi xảy ra một thảm kịch. Vợ Highley đột ngột qua đời. Người ta nghi ngờ ông đã cấy thai nhi vào bụng vợ. Chúng tôi đã yêu cầu bác sĩ Highley từ chức. Vì không nắm chứng cứ về vụ đó nên tôi mong anh giữ kín cho.

Richard hỏi, thật tình cờ:

- Thưa ông Rieeves, chẳng hay ông có biết bác sĩ Emmet Salem?

Giọng nói ở đầu đây bên kia đột nhiên trở nên thân thiện:

- Dĩ nhiên. Salem là bạn rất thân của tôi. Khi xảy ra vụ tai tiếng Highley, Salem là bác sĩ thuộc êkíp chúng tôi.

- 71 -

Bỏ cánh cửa, Katie lao theo cầu thang để xuống tầng trệt. Nàng vô vọng chụp lấy quả đấm cửa, cố mở, nhưng cửa đã khoá ngoài. Ở tầng trên, tiếng chân dừng lại. Ông ta đang tìm cách mở cánh cửa để biết chắc Katie không thoát qua ngã đó. Rồi tiếng chân lại vang lên. Ông đang bước xuống. Nàng biết nếu có kêu cứu thì sẽ chẳng có ai nghe bởi đây là thứ cửa an toàn, cớ thể ngăn lửa trong trường hợp xảy ra hỏa hoạn.

Ông ta đang đến gần. Nàng sẽ bị ông tóm lấy và thủ tiêu. Nàng cảm thấy đau buốt ở vùng khung chậu. Nàng đang xuất huyết rất nhiều. Chính những viên thuốc đã gây ra xuất huyết. Tuy rất chóng mặt nhưng nàng dứt khoát phải chạy trốn. Ông ta đã thành công trong việc nguỵ tạo cái chết của Vangie thành một vụ tự sát và lần này có thể ông sẽ tiếp diễn cái trò đó. Hốt hoảng, nàng chạy xuống cầu thang. Còn một tầng nữa, hẳn là tầng hầm bệnh viện.

Nàng đến trước một cái cửa. Phải chăng cửa này cũng đã bị khóa trái? Nàng nghe có tiếng chân ở thềm cầu thang và thấy một cái bóng đang chạy về phía nàng.

Cửa mở ra. Hành lang chìm trong cảnh tranh tối tranh sáng. Trước mắt nàng là những dãy phòng, vắng lặng. Cánh cửa đóng âm lại. Nàng cố tìm một nơi để ẩn nấp. Trông thấy cái cắt điện trên tường, nàng đưa tay nhấn, để lại những vết máu trên đó. Hành lang tối om trong khi cánh cửa phía sau nàng đột ngột mở ra.