- 72 & 73 -
Có tiếng gõ cửa và Maureen thò đầu vào:
- Thưa bác sĩ Richard Carroll.
- Maureen à, tôi rất tiếc phải giữ cô lại văn phòng khá muộn. Theo lẽ bà Horan phải đến rồi chứ.
- Thưa bác sĩ, không sao ạ. Bà Horan đã gọi điện và cho biết sẽ đến ngay. Nhưng thưa bác sĩ, bây giờ có hai phụ nữ đang chờ ở cửa. Họ là bạn của cô Edna Burns và cho biết muốn gặp cô Katie. Nghe tôi nói cô Katie không có đây, họ đã nêu tên bác sĩ. Trước đây, họ đã biết bác sĩ khi bác sĩ đến căn hộ của Edna. Một trong hai bà đó tên Fitzgerald.
- Fitzgerald ư? À, tôi biết. Bà Fitzgerald thỉnh thoảng có làm ở khâu tiếp tân của bệnh viện Westlake. Cô hãy cho họ vào và vui lòng báo cho ông Scott biết.
Mang theo chiếc giày mọi bỏ trong túi giấy, bà Fitzgerald bước vào văn phòng cùng Gana. Bà cảm thấy hài lòng khi được nói chuyện với bác sĩ Richard, kể ông nghe chuyện bà đã trông thấy Highley kéo cái hộc tủ đầu giường Edna. Chẳng có gì trong học tủ đó ngoài chiếc giày mọi. Bà không biết liệu bác sĩ Richard có tin rằng bác sĩ Highley đã cố tìm cho được chiếc giày mọi?
- 73 -Nàng chạy dọc theo hành lang. Tận cùng hành lang có một cái cửa xa nhất. Tuy vậy, nàng thấy trước tiên cần phải mở những cánh cửa khác, cửa của phòng cuối nằm ở chính giữa bức tường. Nàng cố tình áp ngón tay rỉ máu lên cửa nhằm để lại dấu vết. Nàng biết lát nữa đây, khi cô y tá phát hiện nàng mất tích, người ta sẽ đổ đi tìm nàng và có thể họ sẽ trông thấy vết máu.
Ông ta đang ở đó, bất động trong tư thế rình rập. Rồi Katie nghe có tiếng ken két rất nhỏ ở sau lưng nàng. Ông ta đang mở cánh cửa căn phòng đầu tiên. Nhưng Katie biết ông sẽ không buồn nhìn vào trong. Ông sẽ nhận ra rằng ông không nghe tiếng cửa mở và Katie không vào trong đó. Nàng quờ quạng, tìm thấy cái nắm cửa, xoay nắm, đặt ngón tay chảy máu lên đó. Nàng bước vào. Căn phòng nồng nặc mùi formol. Nàng nghe có tiếng chân bước vội phía sau. Quá muộn. Đã quá muộn. Nàng cố đẩy cánh cửa vào nhưng bị đẩy ngược ra, thật mạnh. Nàng lảo đảo và té ngã. Trong cơn chóng mặt, nàng giương tay và chạm vào một ống quần đàn ông.
Bác sĩ Highley nói: "Thế là xong nhé, Katie".