Ai Cũng Nên Kiểm Kê
Đây là những gì tôi biết.
Đêm xuống, trước khi đi ngủ, Owen thường làm hai việc. Anh quay người sang trái rồi tựa vào tôi, vòng tay qua ngực tôi. Anh ngủ trong tư thế ấy - mặt dụi vào lưng tôi, tay đặt trên tim tôi. Anh có vẻ thanh thản.
Sáng nào anh cũng chạy tới chân cầu Cổng Vàng rồi chạy về nhà.
Nếu được thì anh có thể sống bằng món pad Thái.
Anh không bao giờ tháo nhẫn cưới, cả khi đi tắm cũng không.
Cửa sổ xe anh luôn mở. Ba hai độ hay âm mười hai độ cũng thế.
Mùa đông nào anh cũng nói muốn đi câu cá trên băng ở hồ Washington. Nhưng chưa bao giờ đi.
Phim chán mức nào anh cũng không tắt đi, cứ phải đến đoạn giới thiệu đoàn làm phim mới thôi.
Anh nghĩ rượu sâm banh được đánh giá quá cao.
Anh nghĩ mưa dông bị đánh giá quá thấp.
Không ai biết nhưng anh sợ độ cao.
Anh chỉ lái xe số. Anh tán dương ưu điểm của việc chỉ lái xe số. Nhưng chẳng ai để ý.
Anh thích đưa con gái đi xem vũ kịch ở San Francisco.
Anh thích đưa con gái đi bộ việt dã ở hạt Sonoma.
Anh thích đưa con gái đi ăn sáng. Anh không bao giờ ăn sáng.
Anh có thể làm bánh sô cô la mười tầng từ nguyên liệu thô.
Anh biết làm món cà ri dừa ngon xuất sắc.
Anh có một chiếc máy pha cà phê espresso La Marzocco đã mười năm tuổi nhưng vẫn nằm nguyên trong hộp.
Và trước đây anh đã từng kết hôn một lần. Anh kết hôn với một người phụ nữ có cha bảo vệ những kẻ xấu - thậm chí anh nghĩ gọi họ là người xấu là quá đơn giản, thậm chí anh nghĩ gọi như vậy là không đủ. Anh chấp nhận công việc của cha vợ bởi anh kết hôn với con gái ông ta và bởi Owen là thế. Owen chấp nhận cha vợ vì cần thế, vì tình yêu và có lẽ vì chút sợ hãi. Dù anh không bao giờ chịu gọi đó là sợ hãi. Anh hẳn đã lầm tưởng đó là lòng trung thành.
Tôi còn biết điều này nữa. Khi Owen mất vợ, anh đã thay đổi. Mọi thứ đều thay đổi.
Có gì đó vỡ tung trong anh. Và anh trở nên giận dữ. Anh giận dữ với gia đình vợ, với cha cô, với chính mình. Anh tức giận vì đã tự cho phép mình vờ như không thấy - dưới danh nghĩa tình yêu, dưới danh nghĩa trung thành. Đây là lý do thứ nhất khiến anh bỏ đi.
Lý do thứ hai là vì anh phải đưa Bailey khỏi cuộc sống ấy. Là lý do chính yếu và khẩn cấp. Để Bailey ở gần gia đình nhà ngoại là mạo hiểm lớn nhất.
Tôi biết tất cả những điều trên, nhưng có một điều có lẽ tôi không bao giờ biết. Không biết anh có tha thứ cho tôi vì việc tôi cảm thấy mình phải mạo hiểm tiến hành ngay lúc này không.