← Quay lại trang sách

Lý do để sống tiếp

Bạn ở trên một hành tinh khác. Không ai hiểu những gì bạn trải qua. Nhưng thật ra thì họ hiểu. Bạn không nghĩ họ hiểu vì điểm tham chiếu duy nhất là bạn. Bạn chưa bao giờ cảm thấy thế này và cú sốc rơi xuống làm bạn bị sang chấn, nhưng người khác đã ở đó rồi. Bạn đang ở trong xứ tối tăm mù mịt có hàng triệu cư dân.

Mọi chuyện sẽ không tệ hơn nữa. Bạn muốn tự tử. Xuống tới mức đó là tận cùng rồi. Từ đó chỉ có đường đi lên.

Bạn ghét bản thân. Đó là vì bạn nhạy cảm. Gần như ai cũng có thể tìm thấy một lý do để ghét bản thân nếu họ nghĩ về nó nhiều như bạn. Con người chúng ta đều là những tên khốn, nhưng cũng hoàn toàn tuyệt vời.

Bạn bị dán nhãn, thì đã sao? “Trầm cảm”. Nếu hỏi đúng chuyên gia thì ai cũng có nhãn cả.

Cảm giác bạn có, rằng mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn, chỉ là một triệu chứng.

Đầu óc có hệ thống thời tiết riêng. Bạn đang ở trong trận cuồng phong. Các cơn cuồng phong cuối cùng rồi cũng sẽ hết năng lượng. Cứ bám trụ.

Mặc kệ sự kỳ thị. Mọi căn bệnh đều từng bị kỳ thị. Ta sợ bị bệnh và nỗi sợ thường dẫn đến định kiến trước khi có thông tin. Chẳng hạn bệnh bại liệt từng bị đổ sai lầm cho người nghèo. Trầm cảm thường bị xem là “yếu đuối” hay thất bại nhân cách.

Không có gì tồn tại mãi mãi. Nỗi đau này sẽ không kéo dài. Nỗi đau nói với bạn nó sẽ kéo dài. Nỗi đau nói dối. Kệ nó đi. Nỗi đau là món nợ trả dần dần.

Đầu óc vận động. Tính cách thay đổi. Trích dẫn câu tôi viết trong cuốn Con người : “Đầu óc ta là một dải ngân hà. Tối nhiều hơn sáng. Nhưng ánh sáng làm cho nó xứng đáng. Điều đó nghĩa là, đừng tự tử. Ngay cả khi bóng tối mịt mùng. Luôn biết rằng đời sống không đứng yên. Thời gian là không gian. Bạn đang đi qua ngân hà đó. Hãy chờ các vì sao.”

Một ngày nào đó bạn sẽ hưởng niềm vui sánh được với nỗi đau này. Bạn sẽ rơi những giọt nước mắt sung sướng khi nghe Beach Boys, bạn sẽ nhìn xuống gương mặt đứa bé khi nó nằm ngủ trong lòng bạn, bạn sẽ được quen những người bạn tuyệt vời, bạn sẽ ăn những món ngon lành bạn chưa từng thử, bạn sẽ có thể nhìn một cảnh từ trên cao mà không đánh giá cái khả năng chết vì rơi xuống. Có những cuốn sách bạn còn chưa đọc sẽ làm đời sống bạn phong phú hơn, những cuốn phim bạn sẽ vừa xem vừa ăn từng xô bỏng ngô to tướng, và bạn sẽ nhảy múa cười đùa làm tình chạy bộ bên sông và có những cuộc chuyện trò thâu đêm và cười đến phát đau. Đời sống đang chờ bạn. Bạn có thể mắc kẹt ở đây một thời gian, nhưng thế giới sẽ không mất đi đâu. Cứ cầm cự nếu được. Cuộc sống luôn xứng đáng để ta làm điều đó.