← Quay lại trang sách
Nhỏ nhoi
Độ một tháng trước tôi về thăm ba mẹ ở Newark. Họ không sống trong căn nhà đó nữa, nhưng con phố nhà họ bây giờ song song với phố chúng tôi từng sống. Đi bộ chỉ năm phút.
Cửa tiệm góc phố vẫn còn đó. Tôi đi bộ đến đó một mình mua báo và có thể vui vẻ chờ chủ tiệm thối tiền. Những căn nhà tôi đi ngang vẫn là những căn nhà gạch cam đó. Không có gì thay đổi nhiều. Không có gì làm ta cảm thấy nhỏ bé hơn, vụn vặt hơn là sự chuyển biến lớn lao bên trong đầu ta trong khi thế giới tiếp tục, không hay biết. Vậy nhưng cũng không có gì giải thoát hơn. Chấp nhận sự nhỏ bé của ta trong thế giới.