← Quay lại trang sách

Sống thế nào (bốn mươi lời khuyên tôi thấy hữu ích nhưng không phải lúc nào cũng làm theo)

Trân quý hạnh phúc khi nó có đó.

Nhấp, đừng uống ừng ực.

Hãy nhẹ nhàng với bản thân. Làm việc ít đi. Ngủ nhiều hơn.

Trong quá khứ, tuyệt không có gì ta thay đổi được. Đó là vật lý cơ bản.

Hãy coi chừng những thứ Ba. Và tháng Mười.

Kurt Vonnegut nói đúng. “Đọc và viết là hình thức thiền định bổ dưỡng nhất cho đến nay người ta tìm ra được.”

Lắng nghe nhiều hơn nói.

Đừng cảm thấy có lỗi vì đã ngồi không. Có lẽ chúng ta làm hại thế giới bằng làm việc nhiều hơn là ngồi không. Nhưng hãy làm cho sự ngồi không của bạn hoàn hảo. Làm cho nó chánh niệm.

Hãy nhận biết bạn đang thở.

Dù bạn đang ở đâu, bất cứ giờ phút nào, hãy cố tìm cái gì đẹp đẽ. Một gương mặt, một câu thơ, những đám mây ngoài cửa sổ, một hình graffiti, một trang trại gió. Cái đẹp tẩy gột đầu óc.

Căm ghét là cảm giác vô ích khi giữ trong lòng. Nó giống như ăn con bọ cạp để trừng phạt nó vì cắn bạn.

Hãy chạy bộ. Rồi tập yoga.

Tắm vòi sen trước buổi trưa.

Nhìn lên bầu trời. Nhắc mình nhớ về vũ trụ. Tìm cái bao la trong mọi dịp, để thấy cái nhỏ bé của bạn.

Hãy tử tế.

Hiểu rằng ý nghĩ là ý nghĩ. Nếu chúng vô lý, hãy lý luận với chúng, dù cho bạn không còn lý lẽ nào. Bạn là người quan sát tâm trí bạn, không phải nạn nhân của nó.

Đừng vẩn vơ xem ti vi. Đừng vẩn vơ lướt mạng xã hội. Luôn nhận biết cái bạn đang làm và tại sao bạn đang làm nó. Đừng đánh giá ti vi ít đi. Đánh giá nó nhiều hơn. Lúc đó bạn sẽ xem ít đi. Những thứ giải khuây không kìm hãm sẽ dẫn bạn đến chỗ xao lãng.

Ngồi xuống. Nằm xuống. Hãy yên tĩnh. Không làm gì. Quan sát. Lắng nghe tâm trí bạn. Để nó làm cái nó làm mà không phán xét. “Buông bỏ đi”, như lời nữ hoàng Băng Giá trong phim Frozen.

Đừng lo về những thứ có lẽ sẽ không xảy ra.

Nhìn cây cối. Hãy ở gần cây cối. Trồng cây. (Cây cối rất tuyệt vời.)

Nghe giáo viên dạy yoga trên YouTube và “đi bộ như thể bạn đang hôn trái đất bằng bàn chân”.

Sống. Yêu. Buông bỏ.

Toán học rượu. Rượu tự nhân lên. Bạn càng uống, bạn càng dễ uống thêm. Và nếu khó dừng ở một ly thì sẽ không thể dừng ở ba ly. Cộng vào là nhân lên.

Hãy dè chừng khoảng cách. Khoảng cách giữa nơi hiện tại và nơi bạn muốn đến. Chỉ nghĩ đến khoảng cách không thôi cũng làm nó rộng thêm ra. Và cuối cùng bạn sẽ rơi xuống.

Đọc cuốn sách mà không nghĩ đến chuyện đọc cho hết. Cứ đọc thôi. Thưởng thức từng chữ, câu và đoạn. Đừng ước gì nó hết, hay không bao giờ hết.

Trong hoàn vũ này không có thứ thuốc nào làm bạn cảm thấy tốt đẹp, ở mức độ sâu xa nhất, hơn là tử tế với người khác.

Hãy nghe những gì Hamlet - người bị trầm cảm nổi tiếng nhất trong văn học - nói với Rosencrantz và Guildenstern. “Không có gì tốt hay xấu, mà suy nghĩ làm cho nó thành như vậy.”

Nếu có người yêu bạn, hãy để họ yêu. Tin ở tình yêu đó. Sống vì họ, thậm chí khi bạn cảm thấy không ích gì.

Bạn không cần mọi người phải hiểu bạn. Chuyện đó ổn thôi. Một số người sẽ không bao giờ thật sự hiểu những thứ họ chưa trải qua. Một số người sẽ hiểu. Hãy biết ơn.

Jules Verne viết về “Sự sống vô tận”. Đây là thế giới của tình yêu và cảm xúc giống như “biển”. Nếu có thể nổi trong đó, ta sẽ thấy vô tận trong chính mình và khoảng không ta cần để sống sót.

Ba giờ sáng không bao giờ là lúc để cố phân xử đời mình.

Hãy nhớ rằng ở bạn không có gì kỳ quặc. Bạn chỉ là con người và mọi thứ bạn làm và cảm thấy là điều tự nhiên, vì chúng ta là sinh vật tự nhiên. Ta là thiên nhiên. Ta là vượn người. Ta ở trong thế giới và thế giới ở trong ta. Mọi thứ nối liền với nhau.

Đừng tin vào tốt hay xấu, được hay mất, thắng hay bại, lên hay xuống. Ở lúc thấp nhất và lúc cao nhất, dù bạn hạnh phúc hay tuyệt vọng hay điềm tĩnh hay nóng giận, có một hạt nhân trong bạn vẫn không thay đổi. Bạn mới là cái quan trọng.

Đừng lo về thời gian bạn đã mất để tuyệt vọng. Thời gian bạn có sau đó sẽ làm tăng gấp đôi giá trị của nó.

Hãy minh bạch với bản thân. Làm nhà kính cho đầu óc bạn. Quan sát.

Đọc Emily Dickinson. Đọc Graham Greene. Đọc Italo Calvino. Đọc Maya Angelou. Đọc bất cứ gì bạn thích. Cứ đọc. Sách là các khả năng. Chúng là lối thoát. Chúng cho bạn các khả năng lựa chọn khi mà bạn không có cái nào. Mỗi cái có thể là mái nhà cho một đầu óc bị bật gốc.

Nếu mặt trời đang soi sáng và bạn có thể ra ngoài, hãy ra ngoài.

Hãy nhớ rằng cái chính yếu nơi sự sống trên trái đất là thay đổi. Xe gỉ sét đi. Giấy ngả vàng. Công nghệ lỗi thời. Sâu thành bướm. Đêm thành ngày. Trầm cảm kết thúc.

Đúng lúc bạn cảm thấy mình không có thời gian để thư giãn, hãy biết rằng đây là khoảnh khắc bạn cần nhất để dành thời gian thư giãn.

Hãy can đảm. Hãy mạnh mẽ. Thở và tiếp tục. Bạn sẽ cảm ơn mình sau.