← Quay lại trang sách

ĐẠI HÃN TRỞ VỀ THÀNH PHỐ CANBALUE NHƯ THẾ NÀO?

Sau khi Đại Hãn đánh thắng Naian theo cách mà các bạn đã nghe, ông trở về thành phố chính của Canbalue, và ở đó giữa những lễ hội và trò giải trí. Một lãnh chúa khác có tên là Caidu, hay tin Naian bị thất trận và bị giết, ông rất đau khổ và nằm yên lo chuẩn bị chiến tranh, vì ông sợ bị đối xử như Naian.

Bây giờ tôi sẽ nói với các bạn điều Đại Hãn thực hiện đối với các cận thần của ông có công trong cuộc chiến. Ai là người chỉ huy 100 người lính ông cho chỉ huy 1000. Ai chỉ huy một nghìn, ông cho chỉ huy 10 nghìn. Cứ thế ông ban cho mỗi người tùy theo công trạng xứng đáng của mình. Ông còn ban cho họ lệnh bài chỉ huy: Người chỉ huy 100 người nhận một lệnh bài bằng bạc, người chỉ huy một ngàn, một lệnh bài vàng hoặc bạc mạ vàng; người chỉ huy 10 nghìn, một lệnh bài vàng khắc hình đầu sư tử. Bây giờ tôi sẽ nói với các bạn trọng lượng của các lệnh bài và ý nghĩa của chúng. Những người có quyền lãnh đạo một trăm và một ngàn, lệnh bài của họ cân nặng 120 saies (các nhà chú giải chưa thống nhất, nhưng Rubruquis cho rằng các lệnh bài phải nặng). Lệnh bài có khắc hình sư tử được ban cho quyền lãnh đạo 10 nghìn, cũng nặng 120 saies. Trên tất cả các lệnh bài đều có ghi lệnh như sau: “Bởi sức mạnh của thần linh vĩ đại và ân huệ lớn lao mà người đã ban cho vương quốc của chúng ta, cầu cho uy danh của Đại Hãn được chúc phúc; ước gì tất cả những ai không vâng phục người sẽ phải chết và biến mất.

Tôi cũng cho các bạn biết rằng tất cả những ai có lệnh bài này cũng nhận được những chứng chỉ ghi lại tất cả những gì họ phải làm trong quyền lãnh chúa của họ. Người nào có quyền lãnh chúa trên 100 ngàn người hoặc lãnh dạo một đội quân nói chung có một lệnh bài bằng vàng nặng gần 300 saies, trên đó cũng có ghi điều luật giống như trên các lệnh bài khác, và phía dưới dòng chữ ghi có hình con sư tử và dưới con sư tử có mặt trời và mặt trăng, Tất cả những ai có lệnh bài cao quý này đều có đặc ân là bất cứ khi nào họ cưỡi ngựa, trên đầu phải có một tán che gọi là lọng mà người ta mang ở đầu một ngọn giáo biểu hiện cho quyền lãnh chúa cao trọng của họ, bất cứ khi nào họ ngồi, họ phải ngồi trên một chiếc ghế bằng bạc. Đại Hãn còn cho các Đại lãnh chúa này một lệnh bài có khắc một con chim ưng; điều này cũng dành cho các đại cận thần, để họ có đầy đủ quyền lãnh chúa và quyền xét xử như chính Đại Hãn, vì khi họ muốn phái các sứ giả đến nơi nào đó họ có thể trưng dụng ở bất cứ người lãnh đạo nào con ngựa hoặc bất cứ thứ gì khác theo ý muốn của họ.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ LỐl SỐNG CỦA ĐẠI HÃN

Đại Hãn, lãnh chúa của các lãnh chúa, được gọi là Cublay, có hình dáng như sau: ông có dáng vẻ tốt đẹp, không nhỏ, không lớn, nhưng tầm vóc trung bình; da thịt trông rất ra dáng và tất cả các chi đều cân đối, khuôn mặt trắng hồng như một bông hoa hồng, đôi mắt đen và đẹp, mũi thẳng và rất lịch sự. Ông có bốn bà vợ và ông xem tất cả bốn người đều là những bà vợ chính thức. Con cả của bốn bà vợ này, về pháp lý, phải là lãnh chúa của vương quốc khi người bố qua đời. Bốn bà vợ được gọi là nữ hoàng, nhưng mỗi người đều có một tên khác. Mỗi nữ hoàng đều cai quản một hậu cung rất đẹp và rất lớn, vì không có phụ nữ nào có đến ba trăm tiểu thư xinh đẹp và duyên dáng, nhiều quan giám mã can đảm và nhiều đàn ông, đàn bà khác đến nỗi mỗi bà đều quản lý đến 10 ngàn người trong hậu cung của mình. Mỗi lần Chúa thượng muốn ngủ với bà nào, ông cho mỗi người vợ đó vào phòng ông hoặc có khi ông đi tìm trong phòng của các bà. Ông còn có nhiều cung phi, tôi sẽ nói với các bạn vì sao như thế. Có một dòng họ người Tácta rất đẹp người được gọi là Ungeat (Oungouts), mỗi năm đều gởi đến cho Đại Hãn một trăm cô gái còn trinh, trong số những cô xinh đẹp nhất trong nước. Ông ra lệnh cho những cung phi kỳ cựu ở trong cung canh giữ họ: những người này bắt các cô ngủ với họ cùng giường để xem các cô có hơi thở thơm tho không và tất cả các chi của họ có lành lặn không. Những cô nàng xinh đẹp, tốt và lành lặn về mọi mặt sẽ được đưa vào phục vụ cho Đại Hãn bằng cách này: trong ba ngày và ba đêm, sáu trong số các cung phi này phục vụ Đại Hãn trong phòng và trên giường ông, họ phải làm theo tất cả những gì ông muốn. Sau ba ngày ba đêm, các cô ra đi và sáu cô khác lại vào thay thế. Và cứ thế, suốt năm, cứ mỗi ba ngày và ba đêm, các cung phi thay phiên hết sáu người này đến sáu người khác.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ CON TRAI CỦA ĐẠI HÃN

Đại Hãn có hai mươi hai đứa con trai do bốn bà vợ, người con cả có tên là Cinghis, nhằm tôn vinh tình yêu của Cinghis Khan tốt bụng, lãnh chúa đầu tiên của những người Tácta. Vị Cinghis này, người con lớn nhất của Khả Hãn, phải trị vì sau khi bố ông qua đời. Chuyện xảy ra là khi ông ta mất, ông còn có một con trai tên là Temur, và người này phải trở thành Đại Hãn sau cái chết của ông nội, và đó là điều phải lẽ, vì ông là con trai của con trai trưởng của Đại Hãn. Vị Temur này khôn ngoan và can đảm, vì nhiều lần ông đã chứng tỏ như thế. Các bạn nên biết rằng Đại Hãn còn có hai mươi lăm người con trai khác do các cung phi của ông sinh ra, chúng tài giỏi và can đảm trong chiến trận. Mỗi đứa con là một vị quan lớn. Trong số những đứa con do bốn bà vợ chính thức, có bảy người là những vị vua của các tỉnh và vương quốc lớn nhất; tất cả đều giữ vững vương triều của mình, vì họ là những người khôn ngoan và dũng cảm, đó là điều phải lẽ, vì bố của họ, vị Đại Hãn, là người đàn ông khôn ngoan nhất và dũng cảm nhất trong mọi việc, vị chỉ huy quân đội tuyệt vời nhất, người lãnh đạo nhân dân và vương quốc cừ khôi nhất và có lòng can đảm nhất trong dòng tộc của những người Tácta.

Tôi đã nói với các bạn về Đại Hãn, các bà vợ và các con trai của ông, bây giờ tôi muốn kể cho các bạn biết ông ta đã cai quản triều đình của ông như thế nào.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ CUNG ĐIỆN CỦA ĐẠI HÃN

Các bạn nên biết rằng Đại Hãn ở trong thành phố thủ đô của Catay, có tên là Canbaluc (Khân Baligh, tức là thành phố của Khan, Bắc Kinh ngày nay) trong ba tháng mỗi năm: tháng Mười Hai, tháng Giêng và tháng Hai. Trong thành phố này, ông có một cung điện lớn, tôi sẽ kể cho các bạn biết nó như thế nào.

Phía trước cung điện có một bức thành lớn hình vuông mỗi cạnh dài một dặm, tức là chu vi của nó dài bốn dặm. Nó rất đồ sộ, cao hơn mười bước chân, toàn bộ đều sơn màu trắng và có khoét lỗ châu mai. Ở mỗi góc tường là một dinh thự lớn rất đẹp, rất sang trọng, trong đó cất giữ bộ giáp của Đại Hãn: những chiếc cung kiểu Tácta, yên cương và hàm thiếc, dây cung và tất cả những quân trang quân dụng khác. Ngoài ra giữa hai dinh, có một dinh khác giống với các dinh ở bốn góc, vì vậy, dọc theo tường thành có tám dinh chứa đầy những bộ giáp của Đại Hãn. Nhưng các bạn nên biết rằng, trong mỗi dinh chỉ có một dụng cụ mà thôi, vì nếu như dinh này đầy những chiếc cung, dinh kia lại đầy yên cương, và dinh khác nữa thì lại đầy hàm thiếc, ở mặt phía Nam, bức tường này có trổ năm cửa ra vào, với một cửa chính ở giữa chỉ mở ra khi bộ giáp lớn ra chiến trường. Vậy là mỗi bên cửa chính, có hai cửa phụ, tức là có năm cửa với cửa lớn ở giữa. Người dân đi vào những chiếc cửa nhỏ này. Bên trong bức tường này, có một bức tường khác dài hơn là rộng. Bờ thành cũng có tám dinh hoàn toàn giống như tám dinh khác của tường bên ngoài, trong đó cũng cất giữ bộ giáp của Chúa thượng. Và cũng có năm cửa ở phía nam và một cửa khác ở mỗi cạnh, ở trung tâm của hai bức tường này là cung điện đồ sộ của Chúa thượng, nó được xây cất theo cách mà tôi nói với các bạn sau đây.

Bạn nên biết nó là cung điện lớn nhất như chưa bao giờ có. Nó không có tầng lầu nhưng chỉ có tầng trệt, nền điện cao hơn nền đất xung quanh đến mười paumes. Mái điện rất cao. Vách cung điện và các phòng đều dát vàng và bạc, có vẽ rồng, thú vật, kỵ sĩ và những hình ảnh của nhiều loài vật khác nhau. Mái che chỉ được làm bằng vàng, bạc và tranh hội họa. Căn phòng lớn và rộng đến nỗi sáu ngàn người có thể cùng ngồi ăn bên trong. Có bao nhiêu phòng là có bấy nhiêu điều kỳ diệu. Mỗi phòng đều rộng lớn, đẹp đẽ và sang trọng đến nỗi không có người nào trên thế gian này có thể bố trí cho đẹp hơn. Tất cả những rằm mái che đều có màu đỏ chót, vàng, lục, xanh lơ và những màu khác nữa. Chúng được đánh véc-ni đẹp và tinh xảo đến nỗi tỏa sáng như thủy tinh và cả cung điện tỏa sáng ra xung quanh rất xa. Các bạn nên biết rằng mái che này được làm chắc khỏe và vững vàng đến nỗi nó có thể tồn tại vĩnh viễn.

Giữa hai bờ thành mà tôi đã nói với các bạn, có những đồng cỏ rất đẹp và những cây ăn trái đủ loại cũng như đủ loại động vật như nai, hoẵng, dê đực, hươu cái và những con thú cung cấp xạ hương với liều lượng lớn, và tất cả những loài thú rất đẹp, rất đa dạng. Mọi chỗ đều tràn đầy, ngoại trừ những con đường để cho mọi người đi đi lại lại.

Trong một góc tường, một cái hồ rất đẹp có nuôi nhiều loài cá do Chúa thượng sai đưa vào. Khi nào muốn, ông cho bắt lên bao nhiêu tùy thích. Một con sông chảy vào hồ để rồi từ đó chảy ra, nhưng hồ được bố trí khéo léo đến nỗi không có con cá nào có thể thoát ra ngoài được, vì có những lưới sắt hoặc thép chắn lại. Về phía bắc, cách cung điện một tầm tên bắn, có một ngọn đồi nhân tạo, dài hơn một dặm và toàn bộ đều có cây bao phủ, những cây này không bao giờ rụng hết lá và luôn luôn xanh tốt. Tôi cho các bạn biết rằng, nơi nào có những loài cây xinh đẹp mà Chúa thượng biết đến, Chúa phái người đi tìm rồi bưng toàn bộ bộ rễ cùng với lớp đất bao quanh cây, sau đó đưa cây về trồng trên đồi; dù các cây có lớn bao nhiêu, các con voi cũng chuyên chở đi được. Bằng cách này, Chúa thượng có những loài cây đẹp nhất thế giới. Chúa đã cho bao phủ toàn bộ ngọn đồi màu gỉ sắt bằng màu xanh rất xanh, đến nỗi cây cối hoàn toàn có màu xanh lục, ngọn đồi toàn một màu xanh, nên người ta không nhìn thấy màu nào khác ngoài màu xanh. Vì vậy, nó được gọi là Núi Xanh (hiện nay gọi là King shan). Nó thật xứng đáng với tên gọi này. Trên đỉnh núi, có một dinh thự rất đẹp và rất lớn, bên ngoài cũng như bên trong đều toàn một màu xanh, đến nỗi núi, cây cối, dinh thự trông rất mát mắt và tuyệt vời do hương thơm diệu kỳ. Tất cả những ai ngắm nhìn nó đều trở nên vui vẻ và sung sướng. Đại Hãn đã cho xây dựng nó thành nơi giải trí thơ mộng, tiện nghi, nó đem lại sự thanh thản và niềm vui trong tâm hồn ông.