ĐÂY LÀ CHUYỆN VỀ ĐẢO ZANGHIBAR
Zanghibar (Zanzibar) là một hòn đảo xinh đẹp và to lớn, chu vi của nó chừng 2000 dặm. Tất cả dân cư đều thờ ngẫu tượng. Họ có ngôn ngữ riêng và không đóng thuế cho bất cứ ai. Họ lớn và béo, nói đúng hơn là rất béo. Họ lớn đến nỗi giống như những người khổng lồ và khỏe đến nỗi một người có thể khiêng bốn người khác và ăn bằng sức ăn của năm người khác. Họ hoàn toàn đen và sống khỏa thân, ngoại trừ họ che bộ phận sinh dục. Mái tóc của họ đen và xoăn không thua gì hạt tiêu. Miệng họ rất rộng, mũi rất hếch, môi rất dày, mắt rất to và đỏ, toàn thể con người giống như quỷ sứ. Họ trông rất gớm ghiếc và xấu xí đến nỗi họ có vẻ tởm lợm nhất thế giới.
Trên đảo này có rất nhiều voi, nhiều đến mức diệu kỳ. Người ta cũng thấy những con sư tử toàn một màu đen và không giống như sư tử của chúng ta; họ còn có gấu và báo. Tôi cũng cho các bạn biết rằng những con cừu và chiên đều cùng một màu, đó là màu trắng với cái đầu đen, và chắc chắn là người ta không tìm thấy một loài nào khác. Họ cũng có nhiều hươu đẹp nhất thế giới và tôi sẽ cho các bạn biết chúng như thế nào. Chúng có phần thân sau khá thấp, vì đùi sau ngắn và cẳng trước rất dài, cao hơn ba bước. Đầu của chúng nhỏ, nhưng cổ lại dài và chúng không làm hại ai. Chúng có màu trắng với những vòng nhỏ màu đỏ trông rất ngộ nghĩnh.
Tôi sẽ cho các bạn biết một điều về những con voi. Khi con đực muốn theo cái, chúng đào một cái hố lớn dưới đất và lật ngửa con voi cái xuống dưới chiếc hố này và voi đực nhảy lên trên mình con voi cái để giao phối giống như con người, bởi vì voi cái có bộ phận sinh dục gần bụng.
Phụ nữ của hòn đảo này xấu nhất thế giới; họ có những đôi vú lớn và to gấp bốn lần bất cứ người phụ nữ nào ở nơi khác. Người dân sống bằng gạo, thịt, chà là và uống sữa. Họ làm rượu bằng trái chà là, gạo, những loại gia vị ngon và đường. Việc buôn bán ở đây rất phát đạt, có nhiều nhà buôn và tàu bè lớn đến đó; nhưng việc buôn bán quan trọng nhất của đảo này là ngà voi mà họ có rất nhiều. Họ cũng có hổ phách, vì có nhiều cá voi. Họ là những chiến binh cừ và can đảm trong chiến đấu vì họ ít sợ chết. Họ không có ngựa, nhưng chiến đấu trên lưng lạc đà và voi. Họ thiết lập trên lưng những con vật này những pháo đài bằng gỗ chứa được 10 đến 16 người với gươm, giáo và đá; và những người ở trong các pháo đài gỗ trên lưng voi chiến đấu rất ác liệt. Họ không có bất cứ bộ áo giáp nào, nhưng có thuẫn bằng da, giáo và gươm, nhờ đó họ chém giết kẻ thù một cách hăng say. Khi họ muốn đưa voi ra trận, họ cho chúng uống nhiều rượu, đến nỗi chúng nửa say nửa tỉnh; họ làm như thế, vì một khi voi đã uống rượu, nó trở nên hung dữ và ngạo mạn hơn và làm được việc hơn khi ra trận.
Không có gì khác phải kể thêm. Chúng tôi sẽ nói về tỉnh lớn Abasie, tức là Ấn Độ trung, như các bạn đã nghe nói đến. Trước hết chúng tôi nói đến những đảo đang là những tỉnh và vương quốc giàu có nhất, vì không có ai trên đời này nói sự thật về tất cả các đảo của Ấn Độ; tôi chỉ kể cho các bạn nghe những điều thú vị nhất và là phần cốt lõi nhất.
Một phần lớn các đảo khác nằm dưới quyền của những đảo mà tôi đã nói. Theo sự hiểu biết của các thủy thủ cừ khôi ở vùng biển lớn này, có 12700 đảo được biết, trừ những đảo mà người ta không biết và không thể đi đến, trong đó có 12700 đảo có dân cư ngụ, đó là điều rất lạ lùng. Tất cả các thủy thủ đi trên biển này cho điều đó là chắc chắn; họ biết rõ điều này, vì hàng ngày, họ chỉ biết có đi biển mà thôi.
Đại Ấn, gồm Maabar đến Kesmacoran, gồm có 13 vương quốc lớn nhất; chúng tôi đã nói đến 10 và chúng tôi sẽ nói ngắn gọn về ba vương quốc khác. Tiểu Ấn trải dài từ Zinabar đến Montifi có tám vương quốc. Tất cả các vương quốc này đều nằm trong lục địa, vì những vương quốc thuộc đảo chiếm phần lớn, như tôi đã nói và tôi không nêu chúng thuộc số này.
ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ TỈNH LỚN ABASIE
Abasie (Abyssinie. Ấn Trung gồm Abyssinie và Ả Rập đến vịnh Péc Xích) là một tỉnh lớn thuộc Trung Ấn và nằm trong đất liền. Nó gồm có sáu vương quốc do sáu vị vua cai trị; trong sáu vua này có ba là Ki tô giáo và ba là Sarrasin. Vua hùng mạnh nhất trong sáu vị vua là vua người Ki tô giáo vì tất cả những vị vua khác đều thần phục ông. Những người Ki tô giáo có ba dấu trên mặt; một từ trán đến giữa mũi và hai dấu khác trên hai má; họ làm các dấu đó khi rửa tội, vì từ khi họ được rửa tội, người ta đã cho ghi ba dấu này, như dấu ấn của sự cao trọng và để hoàn tất bí tích rửa tội. Cũng có những người Do Thái mang dấu hiệu trên mỗi gò má; những người Sarrasin chỉ có một dấu từ trán đến giữa mũi.
Nhà vua vĩ đại ở ngay giữa tỉnh. Những người Sarrasin ở về hướng Aden. Thánh Tô Ma tông đồ đã từng giảng đạo trong tỉnh này, từ khi cải giáo cho dân cư, Ngài lên đường đến tỉnh Maabar, nơi Ngài đã chết và được an táng, như tôi đã kể trên kia. Dân cư là những người lính giỏi và những kỵ sĩ cừ, vì họ có nhiều ngựa; họ rất cần chúng vì họ luôn đánh trận với vua ở Aden, những vua của Nubie và của nhiều dân tộc khác. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện thú vị xảy ra vào năm Chúa Ki tô 1288.
Thật ra vua Ki tô giáo và là vua tỉnh Abasie nói rằng ông muốn đi hành hương đến Jerusalem để tôn kính Mộ Thánh của Chúa Giêsu Ki tô Chúa chúng ta, Đấng Cứu Thế. Những cận thần cho rằng thật hết sức nguy hiểm nếu như ông đi đến đó; họ khuyên ông phái một giám mục hoặc một đức ông nào đó đi thay cho ông. Nhà vua nghe theo lời khuyên và phái một giám mục thánh thiện đến đó. Và tôi sẽ nói điều gì nữa đây? Vị giám mục này đi qua biết bao đường thủy và đường bộ mới đến được Mộ Thánh. Ông tôn kính Mộ Thánh như bất kỳ người Ki tô giáo nào cũng phải làm; ông dâng cho Chúa những lễ vật rất cao trọng nhân danh nhà vua, người phái ông đi thay. Khi đã thực hiện xong tất cả những gì cần phải làm, ông lên đường và đi qua bao dặm đường mỗi ngày để đến Aden. Nên biết rằng, trong vương quốc này, những người Ki tô giáo luôn bị ghét bỏ, vì tất cả những người Sarrasin là kẻ thù truyền kiếp của họ. Khi vua Aden biết vị giám mục là Ki tô giáo và là sứ giả của nhà vua vĩ đại Abasie, ông ra lệnh đưa vị giám mục đến và hỏi ông có phải là Ki tô hữu không; vị giám mục trả lời rằng ngài chính là Ki tô hữu. Vua bảo Ngài nên theo tín ngưỡng của Mahomet hoặc nếu không, ông ta sẽ làm cho ngài phải hổ thẹn và ngượng ngùng. Vị giám mục trả lời rằng ông thà để cho bị giết còn hơn là chối bỏ Đấng Sáng Tạo. Khi nghe những lời này, nhà vua tỏ ra rất tức giận và truyền lệnh giết Ngài. Vậy là Ngài bị bắt và bị cắt gọt theo kiểu của người Sarrasin. Khi làm việc này, nhà vua nói với vị giám mục rằng ông làm điều ô nhục này, vì ông khinh bỉ vua của vị giám mục, rồi thả cho vị giám mục trở về nước. Vị giám mục rất buồn vì nỗi ô nhục mà nhà vua gây ra cho ông, nhưng ông cảm thấy an tâm, bởi vì ông đã chấp nhận để bảo vệ đức tin nơi Chúa Giêsu Ki tô, Chúa chúng ta, và linh hồn Ngài sẽ được tưởng thưởng. Khi được chữa khỏi, ông lên đường và vượt qua bao dặm đường bộ và đường biển để về đến Abasie, về với nhà vua của ông. Khi nhà vua thấy ngài, nhà vua rất sung sướng và đón tiếp ngài rất hoan hỉ; nhà vua hỏi han ngài về Mộ Thánh; vị giám mục kể lại cho nhà vua toàn bộ sự thật, đó là điều mà nhà vua coi như thiêng liêng và làm gia tăng thêm niềm tin. Khi vị giám mục kể lại cho ông tất cả những biến cố ở Giêrusalem, ngài cũng kể lại toàn bộ nỗi nhục mà vua Aden đã làm đối với ngài vì muốn khinh bỉ nhà vua. Nhà vua nổi trận lôi đình và rất đau khổ, ông tỏ ra tức giận đến mức suýt chết vì buồn. Nhưng cuối cùng, ông nói to để cho tất cả những người xung quanh có thể nghe thật rõ. Ông nói rằng ông sẽ không bao giờ đội vương miện nếu ông không trả thù tên vua Aden, để cho nỗi nhục của ông được báo thù một cách minh bạch. Ông liền ra lệnh cho toàn quân đội gồm lính ngựa và lính bộ sẵn sàng ứng chiến; ông cũng mang theo số lượng voi rất lớn có trang bị pháo đài trên lưng. Khi chuẩn bị xong xuôi, ông lên đường ra trận cùng với toàn bộ quân đội; sau cuộc hành quân dài, ông ra lệnh cho lực lượng đông đảo tiến quân vào Aden. Khi vua Aden hay tin vị vua vĩ đại đến tấn công, ông liền đưa một lực lượng hùng hậu đến một nơi được xây dựng công sự chắc chắn nhất của vương quốc để ngăn chặn không cho kẻ thù tiến vào lãnh thổ của ông. Nhà vua vĩ đại cùng quân lính đến nơi mà những người Sarrasin đang bảo vệ. Một trận đánh gay go ác liệt bắt đầu diễn ra ở cả hai phía. Nhưng do ý muốn của Chúa Giêsu Ki tô Chúa chúng ta, người Sarrasin không thể chống cự lại những người Ki tô giáo, bởi vì họ không phải là những chiến binh giỏi như những người Ki tô giáo. Vì vậy, người Sarrasin bị đánh bại; có rất nhiều người chết trong trận này. Vua Abasie tiến vào vương quốc Aden cùng với toàn thể quân lính của ông. Nhiều lần những người Sarrasin phản công lại họ trong các hẻm núi, nhưng những việc này chẳng giúp gì cho họ, vì lần nào họ cũng bị đánh bại và bị giết. Khi nhà vua đã tàn phá và hủy diệt vương quốc của kẻ thù, ông ở lại nơi đó cùng với toàn thể quân đội trong hơn một tháng và vẫn tàn sát những người Sarrasin (vì thế ông đã tiêu diệt một số rất lớn); ông cho phá hủy đất đai; nỗi ô nhục của ông đã được báo thù, ông liền nghĩ đến việc quay về vương quốc của mình; ông trở về trong niềm vinh quang, hơn nữa, ông không thể làm hại thêm kẻ thù, vì có quá nhiều nơi phòng vệ phải vượt qua, và ít có ai gây tổn thất cho ông trong các hẻm núi. Ông lên đường rời khỏi vương quốc Aden. Sau vài ngày, ông về đến đất nước của mình trong niềm vinh quang và sung sướng. Ông đã báo thù được cho nỗi nhục của ông và của vị giám mục, người đã trực tiếp nhận nó thay ông, vì ông giết rất nhiều người Sarrasin, làm hư hỏng đất đai của họ, và hủy hoại bao nhiêu thứ khác nữa. Thật là tốt đẹp, vì những người Sarrasin không phải là đối thủ của những người Ki tô giáo, những người tốt lành.
Tôi đã nói với các bạn về tất cả những điều này, bây giờ tôi sẽ nói về chính tỉnh đó. Tỉnh này rất giàu có về tất cả các nhu yếu phẩm. Người dân sống bằng thịt, gạo, sữa và hạt vừng. Họ còn có nhiều voi, không phải chúng sinh ra từ vùng này, nhưng đến từ các đảo của nước Ấn khác. Họ cũng có những con gấu, báo, nhiều sư tử và các loại thú lạ lùng khác. Họ có nhiều lừa hoang, gà đẹp nhất chưa từng thấy trên thế giới, và nhiều giống chim khác nữa. Họ có nhiều chim đà điểu nhỏ hơn con lừa một chút. Ngoài ra, còn có nhiều giống két đẹp, khỉ và mèo rất kỳ lạ. Tỉnh Abasie còn có nhiều thành phố và thị trấn, nhiều nhà buôn và việc buôn bán rất phát đạt. Ở đây, người ta còn sản xuất nhiều loại vải mịn và các loại vải bông khác.
Không còn gì cần nói thêm; vậy chúng ta sẽ tiến về phía trước và chúng tôi sẽ nói về tỉnh Aden.