⚝ 8 ⚝
Việc điều tra tiến hành liên tiếp bốn ngày mà không có thu hoạch gì.
Mười sáu người có tên trong danh sách của “Hải Nhu” thì có chín người không bao giờ lên mạng, còn có hai IP ở ngoại tỉnh. Hàn Kiện nhờ cảnh sát địa phương hỗ trợ điều tra, kết quả là họ có chứng cứ ngoại phạm. Năm người còn lại ở rải rác trong thành phố Tân Giang đều được Hàn Kiện lần lượt mời tới Sở cảnh sát. Mọi người ai biết chuyện cũng đều rất sốc.
Hai tháng trước “Nam nhân hà” mới lên lớp tám, “Quăng nhị đầu cơ” nom chả nặng hơn con gà quay được bao nhiêu, “Nam thành thân sỹ” trông bộ dạng có vẻ đáng tin cậy, nhưng lại có tiền án hai lần quấy rối nữ sinh, “Cao to hung dữ” lại là một cô gái. Điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là một cậu thanh niên tóc vàng hoe sợi nào sợi ấy chổng ngược lên trời, áo len dài hơn áo khoác, quần thì như khinh khí cầu, chỗ nào có thể treo móc được thì ngoắc đầy vòng vèo, đeo đầy khuyên tai khuyên mũi lại chính là “Suy nghĩ sâu sắc”.
Có nhiều bằng chứng cho thấy họ không phải là hung thủ.
Đương nhiên, Hàn Kiện cũng hiểu rõ về vấn đề đó. Cho dù cái chết của Bạch Tiểu Khê có liên quan tới tội phạm mạng thật, thì đáp án có phải sẽ nằm trong QQ mang tên “Hải Nhu” không? Bạch Tiểu Khê có thể có vô số tài khoản QQ, nhiều đến mức chính bản thân cô cũng không nhớ hết, còn tài khoản mà cảnh sát đăng nhập được này, có thể không liên quan gì tới hung thủ, vậy chỉ dựa vào danh sách này thôi để phá án thì khác gì “đơm đó ngọn tre”. Nhưng chiếc máy tính của Bạch Tiểu Khê và Triệu Đạc đã mất tích, không có cách nào để biết các số QQ khác của họ. Chẳng lẽ lại để mất dấu ở đây?
Bước ngoặt trong điều tra xuất hiện vào tối ngày thứ Tư.
Hôm đó, Hàn Kiện ngủ gật trên bàn làm việc, khi tỉnh dậy thì đã hơn nửa đêm. Anh gọi điện cho bên phòng Giám sát mạng, họ trả lời anh không có thông tin gì mới, tất cả mọi người đều không online.
Hàn Kiện đứng dậy, định về nhà ngủ một giấc, nhưng mới đi được vài bước anh lại quay lại, ngồi xuống bàn, mở máy tính ra với vẻ bực bội, đăng nhập vào tài khoản QQ của Bạch Tiểu Khê. Anh lướt một lượt qua những cái tên kỳ quái, sau đó nhìn chăm chăm vào bức ảnh đại diện của “Hải Nhu”. Anh cũng không rõ là mình đang muốn tìm cái gì. Bức ảnh đại diện đó rất nhiều người dùng, nhưng dường như anh thấy không ai hợp với nó bằng “Hải Nhu”. Người trong bức ảnh đại diện đó và Bạch Tiểu Khê giống nhau đến lạ thường, đều có đôi mắt to như hút hồn người khác.
Đúng lúc đó, Hàn Kiện đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt anh bị thu hút bởi một thứ.
Cái đó nằm cạnh ngay bên ảnh đại diện của “Hải Nhu”. Thực ra nó vẫn luôn ở đó, nhưng có thể do quá nhỏ nên anh không chú ý tới.
Một biểu tượng nhỏ màu vàng.
Hình bức thư.
Hàn Kiện bấm mở ra, trên màn hình hiện lên năm chữ: Đêm khuya rồi, Hải Nhu! (Lời hỏi thăm từ công ty Tencent). Đây là hòm thư QQ của Hải Nhu, trên đó hiển thị lần đăng nhập cuối cùng của cô là 11 giờ 30 tối của hai tháng trước.
Không có thư nào chưa đọc.
Hàn Kiện mở hộp thư đến, chỉ có thư kích hoạt của quản trị viên. Hộp thư nháp cũng không có thư, bên dưới nữa là “hộp thư đã gửi”, anh mở ra sau đó thì trợn tròn mắt!
Một bức thư đã gửi bất ngờ xuất hiện trước mắt Hàn Kiện. Người nhận thư là một chuỗi số lạ, chủ đề bức thư là “Anh ở đâu thế?” Hàn Kiện đưa chuột vào đó, cuối cùng đã xem được nội dung bức thư.
Chào anh! Dạ Lạc Mông Không! Em là Hải Nhu. Lâu lắm rồi không thấy anh xuất hiện, anh bận à? Không biết vì sao anh đi không lời từ biệt, nhớ mong anh rất nhiều. Rất nhớ những tháng ngày nói chuyện cùng anh, chúng ta còn có cơ hội liên lạc lại không? Nếu tiện, hãy gọi cho em một cuộc nhé, rất mong trong cuộc sống thực cũng trở thành bạn tốt của anh. Có muốn gặp mặt nói chuyện với em không?
Hi vọng anh có thể đọc được bức thư này, mong chờ hồi âm. Thôi, em chờ điện thoại, đợi gặp anh.
Hải Nhu
Bên cạnh chữ “Hải Nhu”, là số điện thoại của Bạch Tiểu Khê.