Chương 14
Phi cảng quốc tế Pochentong - Pnompenh tại thời điểm đó, trong dòng người hối hả ùa ra từ máy bay đột ngột xuất hiện một gã thanh niên cao lớn khác thường. Khuôn mặt và sải chân của y phóng đãng bay lượn như dải khói từ chiếc tẩu chênh chếch trên khóe miệng vươn đến mang tai. Chiếc áo da phanh rộng lộ ra hai thứ mà hắn tin thiên hạ nhìn vào mà ngưỡng mộ. Thứ nhất là vị thần bằng kim cương sáng lóe trên cổ. Thứ hai là bộ ngực như hai chiếc vung úp căng phồng đầy sung mãn.
Không thèm bước vào căn phòng có tên “ nộp thuế là vinh quang’’, y triệu tập vị sếp bộ phận này đến làm việc. Biết hắn là một người quyền thế và là chỗ làm ăn lâu năm của sếp mình, một nhân viên biết ý vội dẫn anh ta đi thẳng vào gặp trưởng phòng. Cung cách làm việc ngược đời này làm cho tốp hành khách đang xếp hàng kê khai hải quan vừa ghen tị vừa tức tối.
Y thuộc dòng họ vua Monivong, Simha theo tiếng Phạn có nghĩa là “ sư tử’’. Lại nói về cái tên, khi đạo Bàlamon xâm nhập các quốc gia Đông Nam Á, những cái tên tiếng Phạn như Simha (sư tử), Jaya (thắng lợi), Sri (sáng ngời), Maha (vĩ đại)... được dùng làm tên thánh đặt cho các tu sĩ và vua chúa. Tu sĩ và vua thuộc hai đẳng cấp cao nhất trong năm phân cấp của Bàlamon giáo. Các đẳng cấp thấp chiếm đông đảo khi nghe đến những tên kia là đã quỳ sụp van lạy như chính thánh nhân vừa xuất hiện trước mặt.
Ngày nay, đạo Bàlamon gốc đã nhạt bóng, truyền thống người Khmer tuy vẫn coi trọng thần quyền nhưng các biệt hiệu trên đã lùi xa vào lịch sử. Không ai dám dùng nó để tránh mạo phạm và tỏ lòng tôn kính những bậc đế vương và tu sĩ đắc đạo. Họa hoằn lắm mới có vài vị hoàng thân có công lớn được dân gian phong thánh còn gan mấy họ cũng không dám tự đặt cho mình. Ấy nhưng, người đàn ông to như loài hổ báo kia thấy mình hoàn toàn đầy đủ tư cách để khoác cái tên siêu phàm đó. Hắn là Monivong de Simha. Và tự nhận mình là “ Vua Sư tử’’
Phòng làm việc trưởng phòng hải quan trống không nhưng “ Vua Sư tử’’ vẫn khệnh khạng đi vào ngồi lên chiếc ghế da to tướng rồi vắt chéo chân ve vẩy đôi giày khủng bố hiệu Solomon. Simha chờ sếp hải quan đến với một tâm trạng bực bội như một lãnh đạo chờ nhân viên đến muộn. Phải đến điếu xì gà thứ hai thì từ hành lang mới có người bệ vệ đi vào. Cái dáng đi khệnh khạng lập tức biến mất khi ông ta nhìn thấy một gã to con đang ngồi ngậm tẩu ngay trên chiếc ghế trưởng phòng của mình. Ông ta vội vã chắp hai tay ngang cằm:
- Chào ngài Monivong! Mong ngài thứ lỗi khi đợi quá lâu.
Y vẫn lặng im, chỉnh lại thế ngồi rồi nói.
- Bây giờ anh thích loại giấy gì? Hóa đơn mua bán, giấy tạm xuất nhập khẩu hay giấy đặc cách của Bộ ngoại giao?
- Dạ, thưa anh. - Viên hải quan cất giọng dãi bày. – Để gọi là khỏi quan liêu, anh cứ kí khống vào tờ khai này để em khai hộ là đủ.
Y kí roẹt rồi đặt bút lên bàn, nói:
- Cần gì nữa không?
- Dạ, nếu được. - Viên hải quan chỉ chiếc vali kéo. - Cho em ngó qua chút.
Vẫn ngồi chễm chệ trên ghế, y ra hiệu viên hải quan bê vali lên bàn. Kẹp tẩu trên môi, y đưa hai tay mở khóa rồi hé ra một khe nhỏ đủ cho ánh mắt lươn kia nhìn lọt vào trong. Viên trưởng phòng vừa thò mặt vào bỗng rụt người lại, miệng run rẩy:
- Thần... Siva?
Biết anh ta chỉ nói đúng một nửa, chẳng buồn giải thích thêm, y tặc lưỡi:
- Cũng như lần trước thôi.
- Vẫn là... cối chày?
Y nhếch mép cười và thầm khen gã hải quan có trí nhớ tốt. Chính tên lóng này do y dạy cho gã từ mấy năm trước. Nhờ có tay trong cỡ bự nên y từng đưa trót lọt hàng chục “ cối chày’’ qua cửa khẩu này. Thế nhưng hôm nay từ ấy như một mũi kim chích vào lòng tự ái của y. Sau khi nhận chiếc “ chày’’ này, y cũng từng hỏi Cả sư chiếc “ cối’’ ở đâu nhưng câu trả lời là “ đã có người khác lo’’. Theo quán tính y hỏi tiếp “ đó là ai? ’’ nhưng ông ta đã cắt máy. Y hiểu ra Cả sư muốn đe y rằng “ không phải việc của ngươi’’
Y đóng tách vali rồi kéo người hải quan lại gần thì thầm.
- Mấy lần trước tôi vội. – y lôi từ túi quần ra một tập tiền. - Lần này tôi bồi dưỡng cho các chú!
Không đợi viên hải quan chối một câu lấy lệ, y nhét cọc tiền vào túi làm anh ta giãy nảy.
- Ấy, anh đừng làm thế... chúng tôi có camera.
- Mấy camera đểu không kia dọa được tôi đâu.
Vốn là hung thần của đám con buôn thuốc lá ngoại và rượu lậu, viên hải quan không hiểu sao lúc này người ngợm trở nên mềm nhũn. Một cảm giác bị động đầy thích thú chạy rần rật khắp cơ thể lan đến đến tận các tế bào làm anh ta cứng đờ. Hắn còn điều khiển được thần Siva, huống chi là ta. Viên hải quan rút ra đếm lại tiền rồi ngả người lên ghế tận hưởng nốt làn khói thơm đang bảng lảng quanh ngế ngồi.
Vua đồ cổ sải bước ra ngoài rồi bật máy lên sau chuyến bay dài, y nhận được một mớ tin nhắn từ tổng đài, năm từ khách hàng, hai từ bạn nhậu, vài ba tin quảng cáo. Không đáng để tâm, y xóa tất cả và dừng lại trước tin từ một số thuê bao lạ. Trong những năm gần đây, không riêng gì y mà các tỉ phú kếch sù luôn nhận được vô số thư điện tử và các tin nhắn mời tham gia đầu tư. Đa phần là những dự án ma núp dưới những chiêu mời chào khôn khéo hay hứa hẹn những cổ phần béo bở trong các công ty cỡ bự. Họa hoằn lắm mới nhận được vài tin nhắn hay cuộc gọi tham gia đấu giá và rao bán vài thứ cổ vật lặt vặt từ một nơi xa lắc nào đó. Y đã thẳng tay xóa bỏ những thư rác này một cách không thương tiếc. Thế nhưng đứng trước ba dòng ngắn ngủi này, hệ thần kinh của y bỗng dưng căng vút.