← Quay lại trang sách

Chương 17

Lúc này, một học trò “ cưng’’ khác của giáo sư Huỳnh Lẫm là Phú Thành Tài cũng vừa đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Ngồi trên taxi nhích từng tí trên con phố ùn tắc giờ cao điểm, vị tiến sĩ đang mơ đến những chiếc trực thăng cá nhân mà các tỉ phú hay dùng. Chuyện nhỏ. Chỉ ngày mai thôi, ông biết những thứ vật chất xa xỉ kia chẳng còn là giấc mơ tào lao nữa.

Tiến sĩ Phú Thành Tài có thừa tài liệu khoa học để tin rằng kho báu lớn nhất của Champa vẫn còn trong lòng đất. Đọc nhiều, nghe nhiều, ông cho rằng muốn tìm kho báu của Hoàng gia cần phải tạo mối quan hệ với nhiều hậu duệ vua chúa Champa và các đạo sĩ bởi họ mới có nguồn tư liệu sát thực nhất. Là một trí thức mang hai giòng máu Chăm - Việt, Phú Thành Tài thừa hưởng trọn vẹn hai dòng gien quý. Đó là sự can trường lăn xả của người Chăm cũng như tính thực dụng đầy lọc lõi của người Kinh.

Sau những gì tai nghe mắt thấy tại Mỹ Sơn, tiến sĩ Phú Thành Tài trở về Sài Gòn trong một tâm trạng không biết nên vui hay buồn nhưng chắc chắn ông đang đứng trước một vận hội mới. Ông biết mình đã bỏ lỡ ít nhất ba lần trong quá khứ có khả năng đột nhập kho báu nhưng số phận luôn ngoảnh mặt với ông.

Cách đây 12 năm, tin đồn Paul Morierre đã phát hiện ra kho báu đã làm ông điếng người. Thực hư thế nào chưa ai rõ. Hôm nay nữa, cái chết đột ngột của ông ta càng nhuốm thêm màu ma quái xung quanh kho báu huyền thoại. 12 năm là một con số đặc biệt đã ngầm báo cho ông một thông số bí mật. Chu kì. Quy luật vận động của vũ trụ đã đến tận cùng của sự hủy diệt và bắt đầu vặn mình gầm thét cho một vòng quay mới. Phú Thành Tài đã thấy máu hiến tế sắp chảy thành sông cho một sự tái sinh khủng khiếp. Không phải ngẫu nhiên mà Paul lại toan tính khai quật Naga vào chiều ngày mai. Chu kì. Nó sắp lặp lại. Dịp may đột ngột như trên trời rơi xuống sau ba mươi năm ngủ quên.

Mở chiếc vali bọc kẽm bất li thân trong mấy ngày nay, Phú Thành Tài kiểm tra kĩ lưỡng tài liệu trước một cuộc xuất hành bất trắc nhưng đầy hứa hẹn. Tấm bản đồ đã làm ông thất vọng ba mươi năm nay nhưng giờ đây khi Paul chết cũng là lúc nó hồi sinh và trở thành hàng độc. Để đột nhập vào kho báu huyền thoại nhà thám hiểm bắt buộc phải giải được hệ phương trình có ba ẩn số: vị trí, thời điểm, quy luật. Đáp án “ vị trí’’ chính là tấm bản đồ trong tay. Nếu trong đêm nay ông tìm ra hai nghiệm: “ thời điểm’’ và “ quy luật’’ thì cánh cửa kho báu sẽ bật tung hệt như nhập trúng mật mã.

Nếu tin nhắn vu vơ này rơi trúng thời điểm y đang ngồi bên bàn casino hay cạnh chai Chivas thì y đã nhấn nút delled. Nhưng nó lại đến lúc y vừa chân ướt chân ráo mang một pho tượng quý từ Đà Nẵng về là một điều không thể ngẫu nhiên. Suy cho cùng, đôi khi một sự việc tưởng như tình cờ nhưng nếu đặt vào một bối cảnh cụ thể lại là một miếng ghép không thể thiếu. Thông thường, trước, trong và sau khi xảy ra những sự kiện quốc tế lớn như bán đấu giá, cuộc khai quật lớn hay hội chợ triển lãm thì tần suất các loại tin rác gửi đến y tăng lên một cách đột biến. Là người có kĩ năng sàng lọc, Vua đồ cổ biết đây là một thông tin đầy tiềm năng.

Sự kiện khảo cổ hôm nay tại Mỹ Sơn và cuộc đại khai quật thánh đường cổ Naga ngày mai tại Campuchia đã nóng lên từ mấy tháng trước và là thỏi nam châm cực mạnh hút mọi tinh hoa trong giới khoa học, tầng lớp doanh gia chân chính cho đến các thành phần bất hảo đầu trộm đuôi cướp từ khắp nơi trên thế giới tụ về đông như cỏ rác.

Kì Phương là thằng cha nào nhỉ? Y quen cả tá đầu nậu Việt Nam và hàng triệu người biết đến y. Hay là gã lùn vừa được mình tặng card sáng nay? Lí do y có mặt trên cõi đời này không có gì khác ngoài thực thi những sứ mệnh lớn lao mà tiền nhân phó thác. Y biết cha mình không sống được bao lâu nữa và cái ngày y gánh vác giang sơn đã đến. Mặc dù chỉ là đứa con nuôi nhưng ông luôn trao cho y những phi vụ tối ư quan trọng khi tất cả những tên tay sai hèn kém của ông ta đều chùn bước.

Đêm qua, khi biết mình được chọn, y đã đánh hơi thấy sự tầm cỡ của phi vụ này. Y hiểu giá trị của pho tượng trong tay nhưng chỉ là một nửa, còn một nửa nữa được cha lẫn Cả sư tuyệt đối giấu kín. Điều đó nói lên sự thận trọng khác thường cũng như các bậc bề trên chưa thực sự tin tưởng y. Mà cả thế giới này đều không tin tưởng y thì phải.

Tay Kì Phương là ai và đánh tiếng cho y làm gì? Tin nhắn này làm y phải vắt óc suy nghĩ. Nếu tên trộm đồ cổ nào đó từ Việt Nam trộm được cổ vật rồi lén lút bán cho y là một điều may mắn nhưng không bất ngờ. Trong chục năm qua tích cực quảng bá tên tuổi khắp thế giới, y đã tạo được một mạng lưới nhà cung cấp hình chân rết dày đặc trong thế giới ngầm. Y chắc chắn đến nỗi bất cứ nơi đâu có hàng để bán, người đầu tiên được mời chính là y. Suy đi tính lại, y trả lời tin nhắn Kì Phương. “ Hãy gọi cho tôi khi anh đến Pnompenh’’.

Tốt nghiệp xuất sắc trường Đại học Mỏ - Địa chất Bắc Kinh, về nước đúng một năm, chẳng hiểu cơ duyên nào y lại mò sang Hà Nội theo học bằng hai Khoa sử trường Tổng hợp. Học xong không theo một nghề nào, lang thang thiên hạ chán chê y dấn sâu vào nghề buôn lậu đồ cổ lúc nào không hay. Một cái nghề không dành cho những kẻ thiếu máu mặt. Khi các tấm thẻ nhà băng đầy ắp và hàng ngàn cổ vật sắp kín các dinh thự thì y mới ngộ ra một điều “ cái có thì không sang, cái sang thì không có’’

Kéo lê chiếc va li mang “ vị thần Phương đông’’ ra khỏi sân bay, y ngoái mắt nhìn cửa ải cuối cùng đã ở sau lưng rồi dừng lại thở một hơi thật sâu để nạp thêm dưỡng khí vào cơ thể tráng kiện của mình. Chỉ một tiếng nữa thần Siva sẽ về nơi bất khả xâm phạm - một vị trí xứng đáng nhất của Ngài. Ta không thể ở nơi công cộng quá lâu.

Tiến về chiếc Porsche màu đen có người lái đang chờ, y lặng lẽ rời sân bay tìm một quán bar trên phố Sisovath để chuẩn bị cho một cuộc hẹn quan trọng. Chính vì tin nhắn của Kì Phương mà y đã tạm ngưng phi vụ của người cha nuôi giao phó. Đích đến cuối cùng của cổ vật sẽ được định đoạt sau khi gặp gỡ kẻ lạ mặt này. Hình ảnh thần Siva, Cả sư và người khách lạ cứ ẩn hiện chập chờn trên hành trình của hắn.

Khi nhận được linh vật này y vội nghĩ đến ngay “ nửa kia’’ và câu nói lấp lửng “ đã có người khác lo’’ đã đặt một dấu hỏi to tướng trong đầu y. Người đó là ai? Y biết một nguyên tắc đơn giản là không ai để hết trứng vào một rổ cũng như không bao giờ để một người vừa mang linga lẫn yoni. Phải là hai kẻ không biết mặt nhau cùng thực hiện nhưng ông ta quên mất rằng trong thời đại thông tin này, có vô vàn cách gửi phát tín hiệu cho nhau và chẳng ngạc nhiên khi hai kẻ không quen biết lập tức thành đối tác chỉ trong một đêm.

Chọn một góc kín trong nhà hàng kiểu tây mà y cho là tạm an toàn rồi ngả lưng nghĩ ngợi. Rít nhẹ tẩu, đợi cho chất nicotin len lỏi thấm đầy hai lá phổi rồi lên não làm y say sưa mơ tưởng đến bộ linh vật trong điển tích sẽ hợp nhất vào đêm nay. Vừa nhắm mắt, chuông điện thoại lại reo.

- Con đã về đến nơi chưa?

- Thưa cha, con chưa thể về.

- Hình như con đang gặp bất trắc?

Hắn khum tay bưng máy ngăn tiếng nhạc cổ điển du dương.

- Con đang làm thủ tục nhập cảnh, chúng nó quay ghê lắm.

- Xong con nên rời sân bay ngay. Theo nguồn tin của cha, họ đang truy bắt một vụ khác đêm nay.

- Một vụ khác? – Y rùng mình. - Có dính dáng gì đến con không?

- Cẩn thận vẫn hơn, tránh xa mọi người, không liên lạc hay gặp gỡ bất cứ ai trước khi cổ vật nằm trong tay cha.

- Con hiểu mà, cha yên tâm!

- Thôi, ta cũng không thể nói quá lâu. Hãy tắt máy và tiếp tục việc của con.

Sự cẩn thận của người cha có tuổi có thể làm hoang mang kẻ yếu vía, nhưng đối với y lại khiêu khích thêm trí tò mò. Nếu y không nhầm thì “ họ đang bắt một vụ khác’’ là ám chỉ tên Kì Phương? Y nhấp một ngụm Chivas rồi nhìn canh cánh lên chiêc MobiFox J5 chờ chực.