← Quay lại trang sách

Chương 51

Chiếc Super Puma AS 532 AL đã tăng phạm vi tìm kiếm lên gấp đôi so với dự kiến và đã đốt đến bình xăng dự trữ nhưng các màn hình LCD trên bàn điều khiển vẫn chưa bắt được tín hiệu khả dĩ nào. Theo yêu cầu của hoa tiêu, chiếc Super Puma phải hạ thấp độ cao và tốc độ để rà theo các vỉa đá lộ thiên tiếp giáp biên giới Thái Lan. Nhà khảo cổ Sok Saray nói rằng các dãy núi cao ở đây từng có nhiều hầm hào đủ chứa cả một đoàn xe tăng. Ông còn khăng khăng trong các bức ảnh của Paul có quặng sắt và chỉ vùng này mới có thổ nhưỡng như thế.

Đang là là mặt đất, bỗng một màn hình xuất hiện nhiều vệt đỏ dài lẫn tiếng bíp bíp cấp tập. Cả đội bừng tỉnh quan sát. Chiếc máy bay giảm tốc và có thêm các thiết bị khác đồng loạt nhận tín hiệu lạ.

- Cái gì vậy? – Thet hỏi.

- Thưa chỉ huy, đây là mỏ oxit sắt. Các máy dò kim loại và đo từ trường hoạt động quá công suất.

- Khu vực này rộng không?

Nhà địa chất Sok Saray nói:

- Vùng quặng sắt hàm lượng cao không lớn nhưng vùng quặng kim loại khác trải rộng gần bằng tỉnh Siem Reap.

- Nếu chúng đã trốn vào đây coi như đống máy kia mù cả đúng không?

Viên kĩ thuật cười nhăn nhó, đời nào anh ta lại phủ nhận những thành tựu tối tân nhất của khoa học đang nằm trong tay mình. Dẫu biết đây là điệp vụ dò kim đáy bể nhưng các thầy trong học viện đã dạy cho anh ta rằng “ cái gì kĩ thuật không với tới thì chiến thuật sẽ thay thế’’ Nghĩ thêm một lúc anh ta đáp.

- Thay vì tìm nghi phạm chúng ta nên tìm các khoảng núi bị rỗng. Kho báu ắt phải chôn trong núi rỗng, chúng ta đón lõng chúng ở đó. Các rada xuyên lòng đất sẽ đảm nhiệm tốt việc này.

- Nhưng nếu kho báu nằm sâu hàng trăm mét thì sao? – Thet nghi ngờ.

- Rất khó, năng lượng của sóng rada này không với tới.

- Vậy thì phải truy ra dấu vết chiếc xe. Giờ này chúng chưa thể vào đến đây đâu, rà vòng ngoài lần nữa xem sao.

- Chúng ta đã rà dãy núi hai lần. – Phi công nói. - Thưa chỉ huy, nhiên liệu chỉ còn đủ dùng trong ba mươi lăm phút nữa!

Lê Đại Hắc biết nếu đối tượng đã vào lọt vào vùng này thì cơ hội tìm chúng bằng không. Những cơn mưa rừng nhiệt đới càng làm cho tình hình đã bi quan càng trở nên tồi tệ. Đồng hồ nhiên liệu đã chuyển sang vạch cuối đe dọa điệp vụ bị gián đoạn. Chiếc Super Puma rung lắc dữ dội khi vấp vào dải mây dày sát mặt đất khi tìm bãi đáp khẩn cấp. Chiếc Samsung bỗng rung lên, ông bắt máy nghe một lúc thì reo lên.

- Tốt lắm! Rất tốt, quá tốt, chờ một lát!

Giọng viên cảnh sát không giấu nổi phấn khích, ông rút từ túi ngực một chiếc bút và cuốn sổ:

- Rồi, bao nhiêu? đọc đi!

Tất cả binh lính vốn đang hướng về buồng lái đã quay hết về phía sau. Bất chấp chiếc Super Puma đang chao đảo, Thet trườn tới trước mặt Lê Đại Hắc hỏi lớn.

- Gì thế?

Lê Đại Hắc đưa dòng chữ vừa ghi cho Thet. Viên cảnh sát Khmer cầm lấy nhìn một hồi và không thể tin nổi vào điều này nữa. Bất chấp đèn nhiên liệu đang nháy vàng. Tiếng viên chỉ huy thét rung buồng lái.

- Bay tới tọa độ này!