Chương 24 -Sự phân biệt mang tính tích cực
Trao đổi với Jorge Valdano
Khi được hỏi ông muốn được giới thiệu như thế nào, ông trả lời: “Cựu cầu thủ bóng đá.” Nhưng trên thực tế, ông từng là tổng giám đốc của Real Madrid; và ngoài việc giành chức vô địch thế giới một lần trong màu áo đội tuyển Argentina, ông còn làm nhiều việc khác: HLV, giám đốc thể thao, nhà văn, nhà bình luận. Rõ ràng từ ngữ là một trong số những vũ khí đắc lực nhất của ông, phép ẩn dụ là công cụ không thể thiếu, và ông coi phân tích là một thú vui.
Ta hãy nói chuyện về Messi, cầu thủ cũng xuất thân từ Newell’s giống ông. Trước tiên, chúng ta hãy nói về World Cup 2006. Cả đất nước Argentina đều đặt hy vọng vào anh ấy, thế nhưng anh ấy thậm chí còn không có cơ hội đặt chân vào sân cỏ trong trận đấu quyết định. Tại sao lại như vậy?
“Pekerman là người biết phát hiện ra tài năng và ông chưa bao giờ giấu giếm những tài năng đó. Ta hãy nghĩ rằng có vấn đề nào đó mà chúng ta không được rõ, có thể là một rắc rối về thể chất chẳng hạn. Có lẽ ông ấy chưa đạt tới trạng thái làm việc đỉnh cao. Dù vậy, tôi vẫn đồng quan điểm với những người cho rằng thật tiếc vì Argentina bại trận mà không có Messi. Nhiều chuyện đã xảy ra trong trận đấu cuối: Abbondanzieri bị chấn thương, Riquelme thấm mệt, Argentina dẫn trước 1-0 - tất cả những điều đó đều ảnh hưởng tới Messi. Có vẻ như trận đấu đã nằm trong sự kiểm soát của Argentina. Đội Đức không hề cải thiện được tình hình, và trong cơn tuyệt vọng san bằng tỷ số của họ, có thể Messi sẽ lợi dụng được sự rối loạn trong đội ngũ của đối phương để ghi tiếp bàn thắng nữa. Nhưng đây chỉ là giả thiết. Tôi cho rằng các suy tính của Pekerman có giá trị hơn, bởi vì ông ấy trực tiếp đương đầu với tình hình thực tế.”
Nhân chủ đề này, đã có nhiều ý kiến nói về độ tuổi còn quá trẻ của Messi, sự chín chắn của anh ấy, các thông lệ trong làng bóng đá Argentina, và đội tuyển...
“Maradona tham gia kỳ World Cup đầu tiên khi ông 21 tuổi, và đó cũng không phải là kỷ niệm gì đẹp đẽ cho lắm. Khi đó ông cũng chưa đủ trưởng thành. Messi thì nhận được một sự phân biệt đối xử mang màu sắc tích cực: chúng ta đều cho rằng nếu được vào sân chơi cậu ấy có thể đảo ngược trận đấu... ”
Nhân bàn đến chuyện này, chúng ta hãy nói về Messi và Maradona.
“Lối chơi của Maradona có khác biệt đôi chút. Diego có thể ghi bàn, nhưng cũng có thể là nhà chiến lược. Messi thì căng hơn thế. Với những tài sản có trong tay, với thế mạnh về thể lực, trí tuệ, và kỹ thuật, cậu ấy luôn nhắm tới cái đích ghi bàn. Diego còn thỉnh thoảng nhả chân ga, nhưng Messi thì lúc nào cũng tăng hết tốc lực. Đó là một sai lầm của tuổi trẻ. Như Menotti hay nói, cậu ấy cần phải học trở thành một người bình thường. Cậu ấy không thể lúc nào cũng là Messi được, bởi vì khi bạn năng nổ không ngừng, đối phương sẽ liên tục dựng hàng rào phòng vệ, và khi đó sẽ khó mà gây nổi bất ngờ cho họ. Điểm giống nhau giữa hai người ư? Điều xảy ra với Leo cũng chính là điều vẫn thường xảy ra với Maradona: cậu ấy là một cá nhân có uy lực tới độ có thể xoay sở mà không cần tới đội. Khác với Zidane hay Platini cần có cả đội quanh mình để phát huy trí tuệ tập thể, Messi chỉ cần đồng đội chuyền bóng cho mình, và tự làm hết mọi phần việc còn lại. Điểm khác biệt giữa hai người là gì? Là thể lực. Diego tới Napoli với trọng lượng nặng hơn mức chuẩn tới 8kg nhưng ông vẫn giữ tầm ảnh hưởng mang tính quyết định. Còn lối chơi của Messi lại đòi cậu ấy phải chơi đột phá, vì thế Messi bắt buộc phải giữ thể lực hoàn hảo. Cứ nhìn những chấn thương mà Messi phải chịu mà xem: cứ như thể con người cậu ấy đè nặng lên thân hình cậu ấy vậy.”
Ông nghĩ gì về Messi hiện nay?
“Cậu ấy đã trưởng thành. Cậu ấy có khả năng đương đầu với đối thủ. Messi tạo cho người khác ấn tượng rằng cậu ấy hạnh phúc bất cứ khi nào giữ bóng dưới chân - cậu ấy không chịu tác động của ngoại cảnh hay những kỳ vọng của bản thân. Và đó chính là dấu hiệu của một cầu thủ lớn - không sợ hãi khi một mình đứng trên sân khấu. Vào giai đoạn quyết định trong sự nghiệp của mình, thời điểm mà ta có thể thật sự đo được các giới hạn trong tính cách của Messi, thì cậu ấy lại thể hiện cho chúng ta thấy một kết quả đáng kinh ngạc. Chúng ta đang nói đến một người có lối chơi hấp dẫn tới khó tin, và là người mà ngay cả khi bị ba cầu thủ khác đeo bám, lưng quay lại phía cầu gôn và bị dồn vào cột cờ góc, vẫn có thể gây nguy hiểm.”
Tương lai của anh ấy sẽ ra sao?
“Tôi ước mình có được tương lai như của cậu ấy... Messi có đủ yếu tố để trở thành cầu thủ vĩ đại đầu tiên trong thế kỷ 21. Thế kỷ 20 được định hình nhờ Pelé, Maradona, Cruyff, Di Stefano. Messi có thể thống trị thập kỷ này cùng với Cristiano Ronaldo. Cậu ấy đang ở vào vị trí tốt nhất có thể. Ông trời đã trao cho cậu ấy tất cả những công cụ cần thiết rồi. Giờ thì cậu ấy phải quản lý được tài năng đó. Messi có một lợi thế: cậu ấy có thể tách mình ra để nhìn nhận bản thân. Ngoài ra, Leo không gây ồn ào ngoài sân cỏ - điều đó chỉ xảy ra khi bóng ở chân cậu ấy. Đó là một điểm khác biệt nữa giữa cậu ấy và Maradona. Diego hấp dẫn gấp hai lần như thế: một mặt ông ấy là cầu thủ, mặt khác, ông ấy lại là kẻ nổi loạn, kẻ khiêu khích. Ông ấy lúc nào cũng giống như chiếc núi lửa chỉ trực phun trào.”