Chương 26 - Trố mắt kinh ngạc
Trò chuyện với Gianluca Zambrotta
Hai mùa giải chơi cùng nhau. Hai mùa giải yếu kém và buồn bã cho Barça, và cho cả Gianluca Zambrotta, cầu thủ hậu vệ đã gia nhập Barça sau khi giành chiến thắng tại World Cup tại Đức với đội quân áo thiên thanh Italia. Nhưng trong phòng thay đồ tại sân Nou Camp và trên sân đấu, anh đã kịp có thời gian gần gũi hơn với Messi để có thể đưa ra những nhận xét của mình.
Anh nghĩ gì về Leo Messi?
“Tôi cho rằng anh ấy là một trong những tài năng lớn nhất xuất hiện trong 10 - 20 năm trở lại đây. Không ai có thể phủ nhận rằng anh ấy là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới hiện nay, đặc biệt nếu xét trong bối cảnh anh ấy hiện mới 24 tuổi và còn rất nhiều thời gian để trưởng thành.”
Anh có nhớ cuộc so tài giữa Barça và Real Madrid ngày 10 tháng 3 năm 2007 không?
“Tôi không có mặt trên sân, nhưng màn biểu diễn của Messi đã tác động rất nhiều tới tôi và cả mọi người. Trước đấy anh ấy cũng đã từng thể hiện nhiều pha biểu diễn tuyệt vời tại Bernabéu năm 2005, nhưng trong trận đấu kinh điển này anh ấy đã vượt qua cả chính bản thân mình. Điều ngạc nhiên nhất là một cậu nhóc 19 tuổi lại có khả năng đảm đương gánh nặng của một CLB lớn như Barça trên vai - một điều rất hiếm khi xảy ra - và luôn bảo đảm tỷ số cân bằng cho đội. Anh ấy đã thực hiện được trọng trách này trong một trận đấu gian nan, căng thẳng, thể hiện sự ganh đua quyết liệt; dĩ nhiên, trận đấu nào cũng có những yếu tố đó, nhưng trận đấu năm 2007 đó đặc biệt khó khăn. Tôi có thể nói gì nào? Anh ấy có những năng lực xuất chúng, và trên hết là một sự chín chắn cũng như ý thức trách nhiệm hiếm có ở một cầu thủ trẻ như vậy.”
Anh có nhận xét gì về pha ghi bàn trong trận gặp đội Getafe?
“Tôi đã tận mắt chứng kiến bàn thắng đó. Tôi đã trố mắt vì kinh ngạc. Tôi băn khoăn tự hỏi: ‘Làm sao anh ấy có thể làm được điều đó?’ Và đó cũng là câu hỏi của đồng đội tôi, của HLV, và của các khán giả trên sân Nou Camp hôm ấy. Một bàn thắng tuyệt vời, bàn thắng của một siêu sao! Tôi chưa từng thấy ai ghi bàn thắng nào đẹp hơn thế. Nó có vẻ rất giống với bàn mà Maradona ghi năm 1986, nhưng nhìn từ dưới lên, có lẽ bàn thắng của Leo còn đẹp hơn.”
Từ góc độ đồng đội mà nói, bí mật của Leo là gì?
“Đối với anh ấy, không có sự khác biệt nào giữa sân Nou Camp và sân đấu bóng ở quê nhà. Chúng chỉ là một mà thôi. Anh ấy không hề cảm thấy chút áp lực nào - chí ít thì bề ngoài là như vậy. Điều quan trọng ở đây chính là trái bóng. Anh ấy giống hệt những cầu thủ vĩ đại, phi phàm mà tôi từng gặp: mỗi khi nhìn thấy trái bóng, họ lại quay trở về là những đứa trẻ, háo hức trước món đồ chơi yêu thích của mình. Họ không chịu rời bỏ nó, và cũng không chịu ngừng cuộc chơi. Cứ thử tìm cách lấy trái bóng khỏi chân Messi mà xem - bạn không thể làm được chuyện đó đâu.”
Tại sao?
“Vì anh ấy có khả năng kiểm soát bóng kỳ lạ; quả bóng lúc nào cũng như bị dính keo vào chân trái anh ấy; anh ấy cực kỳ nhanh và di chuyển tốt trong khoảng trống hẹp, dù có hay không có trái bóng, giống hệt Maradona vậy. Anh ấy sẽ chạy tới chạy lui và khiến bạn phải để lộ khuyết điểm của mình. Bạn không bao giờ có thể biết anh ấy sẽ chạy theo hướng nào. Anh ấy có thể chạy sang phải, vòng qua trái, hay đá bóng qua chân bạn. Có những trận đấu mà đối phương phải cắt cử tới ba cầu thủ đeo bám anh ấy, nhưng rốt cuộc anh ấy vẫn tạo được dấu ấn của mình trong. Anh ấy thuộc tuýp cầu thủ mà nếu ở vào phong độ tốt nhất, anh ấy có thể đem lại chiến thắng cho toàn đội. Anh ấy đã chứng minh được điều đó rất nhiều lần rồi. Tuy nhiên, thật ra mà nói thì tôi cũng không kỳ vọng rằng anh ấy lúc nào cũng duy trì được phong độ thi đấu đỉnh cao. Thật may là có anh ấy trong đội.”
Anh ấy có phải là người theo chủ nghĩa cá nhân không?
“Đẩy bóng lên phía trước, rê bóng - đó là hai yếu tố đặc trưng trong lối chơi của Messi. Lúc nào anh ấy cũng muốn trái bóng, bởi vì đó là nguồn vui của anh ấy, và là cách anh tạo niềm vui cho mọi người. Nó cũng giống như khi bạn chơi bóng với bạn bè, nếu chơi tốt, lúc nào bạn cũng sẽ muốn giữ lấy trái bóng bởi vì bạn muốn mình là cầu thủ xuất sắc nhất, khiến mọi người phải kinh ngạc. Không, anh ấy không phải là người vị kỷ. Anh ấy đã trưởng thành, và giờ đây đã hiểu rõ ý nghĩa của việc chơi trong cùng một đội là như thế nào.”
Khi tập luyện và ngoài đời thì anh ấy thế nào?
“Một cậu bé khiêm nhường, chịu khó; anh ấy cảm thấy mình chưa phát huy tối đa tiềm năng của mình. Đó là một người vui vẻ, hay trêu đùa mọi người. Anh ấy là một trong những cầu thủ biết cách tạo ra bầu không khí thân thiết, hữu hảo trong đội. Tôi và anh ấy không thật sự gần gũi nhau lắm, vì chúng tôi cách nhau những 10 tuổi, nhưng chúng tôi cũng hay tán gẫu với nhau. Anh ấy giống như một đứa trẻ trưởng thành, biết suy nghĩ trước sau. Tính anh ấy rất tuyệt.”