Chương 9 KAZ
“Hôm nay chúng ta xong việc rồi,” Kaz nói với những người khác. “Tôi sẽ báo tin cho mọi người sau khi tìm được một con tàu cho chúng ta, nhưng hãy chuẩn bị tinh thần để lên đường ngay tối mai.”
“Sớm vậy sao?” Inej hỏi.
“Chúng ta chưa rõ sẽ đối mặt với tình hình thời tiết thế nào, phía trước còn cả một hành trình dài. Hringkälla là cơ hội tốt nhất để tiếp cận Bo Yul-Bayur. Tôi sẽ không để mất nó.”
Kaz cần thời gian để suy nghĩ thấu đáo kế hoạch đang hình thành trong đầu. Anh đã có những ý tưởng cơ bản - nơi họ đi vào, cách họ thoát ra. Nhưng kế hoạch đó đồng nghĩa với việc họ không thể mang theo nhiều thứ. Cả nhóm sẽ phải hành động mà không có những sự hỗ trợ thường có. Tức là sẽ có nhiều tham số hơn và nhiều nguy cơ thất bại hơn.
Đem theo Wylan Van Eck đồng nghĩa với việc ít nhất anh cũng bảo đảm họ sẽ nhận được tiền thưởng. Nhưng vụ này sẽ không dễ dàng. Thậm chí còn chưa rời khỏi Ketterdam, Wylan đã bộc lộ sự non nớt của mình. Cậu ta không nhỏ tuổi hơn Kaz quá nhiều, nhưng trông vẻ ngoài giống như một đứa trẻ - da nhẵn mịn, mắt to tròn như một chú cún con giữa một căn phòng toàn những con chó chiến.
“Không được để cho Wylan gặp rắc rối,” anh nói với Jesper lúc giải tán cuộc họp.
“Tại sao lại là tôi?”
“Đáng tiếc thay, cậu nằm ngay trong tầm mắt của tôi. Mà này, tôi không muốn có cuộc hòa giải bất ngờ nào giữa hai cha con họ trước khi chúng ta lên đường đâu đấy.”
“Chuyện đó thì anh không cần phải lo,” Wylan lên tiếng.
“Chuyện gì tôi cũng lo hết, thiếu gia à. Chính vì thế nên tôi mới còn tồn tại. Và cậu cũng cần để mắt tới Jesper.”
“Canh chừng tôi á?” Jesper nổi cáu.
Kaz trượt một tấm ván gỗ sang bên cạnh để mở một két an toàn phía sau. “Phải, chính cậu.” Anh lấy ra bốn cọc tiền rồi đưa cho Jesper. “Đây là để mua đạn, không phải để đánh bạc. Wylan, cậu phải giữ cho đôi chân của Jesper không dẫn anh ta vào một sòng bạc trên đường đi mua vũ khí, hiểu chưa?”
“Tôi không cần vú em,” Jesper gạt ngang.
“Người hộ tống thì đúng hơn, nhưng nếu muốn cậu ta giặt khăn và soạn giường cho mình thì, đó là việc của cậu.” Phớt lờ vẻ mặt cay cú của Jesper, Kaz đưa tiền cho Wylan mua thuốc nổ và một ít cho Nina để mua những món dụng cụ Thợ May cô cần. “Chỉ mua đủ dùng cho chuyến hải hành thôi nhé,” anh nói. “Nếu mọi chuyện diễn ra như tôi dự tính, chúng ta sẽ phải đi tay không vào Lâu Đài Băng.”
Kaz thấy gương mặt của Inej thoáng sa sầm. Cô không thích bị tước mất mấy con dao, cũng như anh không muốn mất cây gậy chống.
“Tôi cần cô đi mua áo ấm,” anh nói với Inej. “Có một cửa hàng trên phố Wijnstraat chuyên cung cấp đồ dùng cho dân bẫy thú, hãy bắt đầu từ đó.”
“Cậu nghĩ đến việc tiếp cận nó từ phía bắc à?” Helvar hỏi.
Kaz gật đầu. “Cảng Djerholm lúc nhúc nhân viên hải quan, và tôi dám cá họ sẽ siết chặt an ninh vào ngày tiệc tùng của các anh.”
“Đó không phải là một buổi tiệc.”
“Nghe nó rất giống với một buổi tiệc,” Jesper lên tiếng.
“Nó thực chất không phải là một buổi tiệc,” Helvar đính chính với vẻ mặt sưng sỉa.
“Chúng ta làm gì với anh ta bây giờ?” Nina hất đầu về phía Matthias. Giọng nói của cô nghe có vẻ bàng quan, nhưng chẳng ai tin vào điều đó, ngoại trừ Helvar. Tất cả đều đã trông thấy những giọt nước mắt của cô lúc ở cổng Địa Ngục.
“Trong lúc chờ đợi, anh ta sẽ lưu lại Quạ Đen này. Tôi muốn anh vét cạn trí nhớ của mình, Helvar. Wylan và Jesper sẽ tham gia cùng anh sau. Chúng ta sẽ đóng cửa căn phòng này lại. Nếu có ai ở ngoài sảnh thắc mắc, cứ bảo họ là trong này đang diễn ra một ván bài kín.”
“Chúng tôi phải ngủ ở đây à?” Jesper hỏi lại. “Tôi cần lấy một số đồ ở Thanh Gỗ.”
“Cậu xoay xở được mà,” Kaz đáp, mặc dù thừa biết yêu cầu Jesper qua đêm ở một sòng bài mà không đánh bạc là một hành động hết sức tàn nhẫn. Anh quay sang nói với những người còn lại. “Không được hé răng dù chỉ một lời với bất kì ai. Không ai được biết chúng ta sắp rời Ketterdam. Mọi người đi theo tôi để lo liệu công việc ở một điền trang ngoại thành. Có vậy thôi.”
“Anh có định tiết lộ thêm với chúng tôi bất cứ chi tiết nào trong kế hoạch thiên tài của anh không đấy?” Nina hỏi.
“Lên tàu sẽ rõ. Mọi người càng biết ít thì càng để lộ ít.”
“Thế có cần phải trói Helvar lại không?”
“Anh có cư xử đúng mực được không?” Kaz hỏi Matthias.
Đôi mắt anh ta có vẻ dữ dằn, nhưng anh ta gật đầu.
“Chúng ta sẽ khóa chặt cửa phòng này lại và cử một người canh gác.”
Inej quan sát anh chàng Fjerda vạm vỡ. “Hai đi cho chắc.”
“Giao việc đó cho Dirix và Rotty, nhưng đừng tiết lộ quá nhiều. Bọn họ sẽ lên đường cùng chúng ta, và tôi có thể kể chi tiết với họ sau. Wylan này, tôi và cậu cần trao đổi với nhau một chút. Tôi muốn biết mọi thứ về công ty thương mại của cha cậu.”
Wylan nhún vai. “Tôi chẳng biết gì đâu. Ông ấy không cho tôi tham gia vào các cuộc họp.”
“Chẳng lẽ cậu không bao giờ chơi loanh quanh trong phòng làm việc của ông ta? Cậu không tò mò lật xem các giấy tờ sao?”
“Không bao giờ,” Wylan đáp, cằm hơi hếch lên. Kaz ngạc nhiên nhận ra mình tin lời cậu bé.
“Anh thấy chưa?” Jesper nói với giọng vui vẻ trong lúc đi ra cửa. “Vô dụng.”
Những người còn lại cũng nối gót Jesper. Kaz đóng két an toàn lại và xoay núm số.
“Tôi muốn nói chuyện một chút với cậu, Brekker,” Helvar nói. “Chuyện riêng.”
Inej đưa mắt cảnh báo Kaz, nhưng anh phớt lờ. Cô tưởng anh không thể xử lí một gã lực điền như Matthias Helvar chắc? Anh đóng tấm ván ốp tường lại và co duỗi cái chân. Lúc này nó đang bị đau sau quá nhiều đêm thức khuya và quá nhiều thời gian nâng đỡ trọng lượng cơ thể của anh.
“Cứ đi đi, Bóng Ma,” anh nói. “Nhớ đóng cửa lại sau lưng cô.”
Ngay khi cánh cửa đóng lại, Matthias lao vào anh. Kaz để mặc cho chuyện đó xảy ra vì anh đã dự liệu sẵn rồi.
Matthias đưa một bàn tay bẩn thỉu lên bịt miệng Kaz. Sự tiếp xúc tạo ra choáng váng trong đầu Kaz, nhưng nhờ đã tiên lượng cú tấn công nên anh kiểm soát được cảm giác buồn nôn của mình. Matthias thò bàn tay còn lại vào sục sạo các túi trong áo choàng của Kaz.
“Fer esje?” Anh ta gầm ghè giận dữ bằng tiếng Fjerda. Và rồi: “Nó đâu rồi?” bằng tiếng Kerch.
Kaz để yên cho Helvar lục soát một lúc nữa, rồi hạ cùi chỏ xuống và hất mạnh lên, buộc Helvar nới lỏng cú siết. Anh dễ dàng thoát ra và dùng gậy chống đập mạnh vào khoeo chân phải của Helvar. Tay người Fjerda đổ gục xuống sàn. Khi anh ta cố gắng đứng dậy, Kaz đá anh ta một cú.
“Nằm yên đó, đồ tồi.”
Một lần nữa Helvar tìm cách đứng dậy. Anh ta khá nhanh nhẹn, và nhà tù đã làm cho anh ta mạnh hơn. Kaz đánh mạnh vào cằm Helvar, rồi dùng gậy chọc hai cú cực nhanh vào hai yếu huyệt trên vai anh ta. Tay người Fjerda rú lên, hai cánh tay tê liệt buông thõng bên sườn.
Kaz xoay xoay cây gậy chống trong tay rồi ấn cái đầu quạ vào cổ họng Helvar. “Manh động một lần nữa thôi là tôi sẽ quật vào quai hàm anh mạnh tới mức anh chỉ có thể húp cháo trong suốt phần đời còn lại.”
Tay người Fjerda ngồi yên, đôi mắt xanh ánh lên ngọn lửa căm thù.
“Lệnh ân xá đâu?” Helvar gằn giọng. “Tôi đã thấy cậu cất nó trong túi mà?”
Kaz khom người cúi xuống bên cạnh anh ta và rút tờ giấy gấp nhỏ ra từ trong một túi áo mà chỉ mới vài giây trước hãy còn trống rỗng. “Cái này ấy hả?”
Helvar buông thõng đôi tay vô dụng, rồi thốt lên một tiếng trầm đục khi Kaz làm cho tờ giấy biến mất ngay trước mặt anh ta. Nó xuất hiện trở lại giữa những ngón tay của Kaz. Anh lật nó lại, lướt tay trên các dòng chữ, rồi cho Helvar xem mặt giấy trắng.
“Demjin” Helvar lẩm bẩm. Kaz không hiểu tiếng Fjerda, nhưng riêng chữ này thì anh biết nghĩa. Ma quỷ.
Không hẳn thế. Kaz đã học trò ảo thuật này từ mấy gã chơi bài ở Đông Stave, và dành hàng giờ luyện tập trước tấm gương hoen ố mà anh mua được bằng tuần lương đầu tiên.
Kaz gõ nhẹ cây gậy chống vào cằm Helvar. “Ngoài cái trò mà anh vừa thấy tôi làm, tôi còn cả trăm mánh lới khác. Anh tưởng một năm ngồi tù ở Cổng Địa Ngục làm anh cứng cỏi và thiện chiến hơn à? Hồi tôi còn bé, chắc cổng Địa Ngục sẽ là một thiên đường đối với tôi. Anh di chuyển như một con trâu, anh sẽ chỉ sống sót được hai ngày trên những con phố nơi tôi lớn lên. Đây là lần duy nhất tôi cho anh ra tay. Đừng có dại dột thử tôi lần nữa. Gật đầu đi, để tôi biết anh đã hiểu.”
Helvar cắn chặt môi và gật đầu một cái.
“Tốt. Tôi nghĩ đêm nay chúng tôi sẽ còng chân anh lại.”
Kaz đứng lên, chộp lấy chiếc mũ đã bỏ lại trên bàn, và đá một cái cuối cùng vào thắt lưng của tay người Fjerda cho anh ta nhớ. Đôi khi những kẻ to xác hay quên mất cách cúi đầu.