← Quay lại trang sách

Chương 10 JESPER

Đây đúng là kiểu hỗn loạn mà Jesper thích.

Anh có hai nhiệm vụ phải làm, trước khi cuộc trao đổi con tin diễn ra, và sau đó. Trong lúc Inej còn chịu sự kiểm soát của Van Eck, Nina là biện pháp phòng vệ đầu tiên nếu đám cận vệ tìm cách đưa cô gái Suli rời khỏi cây cầu, hoặc ai đó đe doạ tính mạng của cô. Jesper chỉ cần giữ cho Van Eck trong tầm ngắm - không bắn chết, nhưng nếu ông ta rút súng ra, anh được phép vô hiệu hoá một cánh tay của lão ta. Hoặc cả hai.

“Van Eck sẽ giở trò gì đó,” Kaz đã nói như vậy lúc còn trên đảo Mạng Đen, “và nó sẽ rối tung vì lão ta chỉ có chưa đầy mười hai tiếng đồng hồ để lên kế hoạch.”

“Tốt,” Jesper nói.

“Không đâu,” Kaz đáp. “Kế hoạch càng tinh vi, lão ta càng phải lôi nhiều người vào cuộc, và càng nhiều người bàn bạc thì nó càng có khả năng đổ vỡ.”

“Đó là nguyên tắc của các hệ thống,” Wylan lẩm bẩm. “Anh tạo ra các chốt an toàn để chống sự cố, nhưng rốt cuộc chúng lại gây ra những sự cố ngoài dự kiến.”

“Ý đồ của Van Eck không lịch thiệp đâu, nhưng nó sẽ không thể dự đoán, nên chúng ta cần chuẩn bị.”

“Chúng ta chuẩn bị cho điều không thể dự đoán bằng cách nào?” Wylan hỏi.

“Chúng ta mở rộng các lựa chọn của mình. Chúng ta phải giữ cho mọi lối thoát thông thoáng. Mái nhà, đường phố, hẻm nhỏ, đường thuỷ. Sẽ không có chuyện Van Eck để cho chúng ta ung dung đi khỏi cây cầu đó.”

Jesper đã thấy rắc rối kéo đến từ xa khi anh trông thấy các nhóm thị tuần tiếp cận cây cầu. Có thể đây chỉ là một cuộc trấn áp. Nó xảy ra một, hai lần mỗi năm ở hai khu Stave, đó là cách mà Hội đồng Thương buôn cho đám con bạc, ma cô, và các nghệ sĩ đường phố thấy rằng bất kể họ có rót bao nhiêu tiền vào ngân khố thì người kiểm soát vẫn là chính quyền.

Anh đã ra hiệu cho Matthias và chờ đợi. Kaz đã nói rất rõ ràng: “Van Eck sẽ không hành động cho tới khi Alys đã quay về với lão ta và ở ngoài vòng nguy hiểm. Đó là lúc chúng ta cần phải sắc bén.”

Quả đúng như vậy, ngay khi Alys và Inej được trao đổi, trên cầu lập tức om sòm. Ngón tay bóp cò của Jesper ngứa ngáy lắm rồi, nhưng nhiệm vụ thứ hai của anh cũng rất đơn giản: chờ đợi tín hiệu của Kaz.

Vài giây sau đó, cây gậy chống của Kaz giơ lên cao, và anh cùng với Inej lao qua thành cầu. Jesper đánh một que diêm. Một, hai, ba, rồi bốn, và năm quả pháo hoa mà Wylan đã chuẩn bị xé gió bay vút lên trời, bừng nở thành nhiều chùm ánh sáng đủ màu sắc. Viên pháo cuối cùng phát ra ánh sáng màu hồng lung linh. Muối stronti clorua, Wylan đã nói với Jesper như thế trong lúc lúi húi với đống pháo hoa, chất nổ, bom sáng, mọt hạt và những thứ cần thiết khác. Nó cháy đỏ rực trong bóng tối.

Mọi thứ luôn trở nên thú vị hơn trong bóng tối, Jesper đã đáp lại như thế. Anh không thể kìm mình được. Thật vậy, nếu cậu thiếu gia định trao anh những cơ hội như thế, anh có nghĩa vụ phải đón nhận thôi.

Chùm pháo hoa đầu tiên là tín hiệu để các Ngài Đỏ thẫm được Nina cùng Matthias tuyển mộ đêm qua hoặc sáng sớm nay bắt đầu phân phát đồ ăn và rượu cho bất kì ai đến cầu Thiện Nữ, như một màn quảng bá hoành tráng cho sòng bạc không hề tồn tại mang tên Kiếm Đỏ. Dự trù chỉ có một phần trong số bọn họ xuất hiện nên hơn hai trăm bộ trang phục kèm túi tiền giả đã được phân phát. “Chỉ cần năm mươi người là đủ rồi,” Kaz nói.

Đừng bao giờ đánh giá thấp khao khát được nhận đồ miễn phí của công chúng. Jesper ước tính có ít nhất một trăm Ngài Đỏ thẫm đã kéo tới, miệng hát vang câu hát mở đầu của ông ta trong mọi vở Hài kịch Thô lỗ, tay vung tiền lên không, có khi họ cũng ném tiền thật, do vậy nhân vật này luôn được đám đông yêu thích. Mọi người cười nói, xô đẩy nhau, cố tóm lấy những đồng tiền, đuổi theo các Ngài Đỏ thẫm trong lúc lực lượng thị tuần nỗ lực vãn hồi trật tự một cách vô vọng. Mọi chuyện thật hoàn hảo. Jesper biết chỗ tiền là giả, nhưng anh vẫn muốn xuống dưới đó nhặt tiền cùng với mọi người.

Anh phải án binh bất động thêm một lúc nữa. Nếu những quả bom mà Wylan đã cài dưới kênh không phát nổ như kế hoạch, Kaz và Inej sẽ cần được yểm trợ thêm khi rời chiếc thuyền hoa.

Một loạt những tiếng nổ lạch tạch vang lên trên trời. Matthias vừa khai hoả loạt pháo hoa thứ hai. Đó không phải là tín hiệu, mà là một chiêu đánh lạc hướng.

Tít phía bên dưới, Jesper trông thấy hai cột nước cao phụt lên từ lòng kênh khi Wylan cho nổ những quả mìn dưới nước. Đúng lúc lắm, thiếu gia.

Đến đây thì anh cất súng trường vào bên dưới tấm áo choàng của Ngài Đỏ thẫm và leo xuống cầu thang, chỉ dừng lại để chờ Nina nhập bọn trước khi cả hai cùng chạy ra khỏi khách sạn. Họ đã đánh dấu chiếc mặt nạ hai màu đỏ trắng của mình bằng một giọt lệ đen to tướng để bảo đảm nhận ra nhau, nhưng giữa quang cảnh hỗn loạn, Jesper tự hỏi phải chăng họ nên chọn một thứ gì đó lộ liễu hơn.

Trong lúc lao qua cầu, Jesper nghĩ mình đã thấy Matthias và Wylan trong bộ áo choàng đỏ đang vung tiền trên đường rời khỏi khu vực. Nếu bỏ chạy, họ sẽ làm cho lực lượng thị tuần chú ý. Jesper cố gắng nén cười. Đúng là Matthias và Wylan. Matthias đang vung tiền với một lực quá mạnh, còn Wylan thì lại quá hào hứng. Cách vung tay của cậu nhóc cần phải được luyện tập kĩ hơn. Trông cậu ta giống như đang cố làm trật khớp vai của mình.

Từ chỗ này, họ sẽ toả đi các hướng khác nhau, mỗi người theo một ngõ hẻm hoặc một con kênh dẫn ra khỏi khu vực, vứt bỏ bộ trang phục Ngài Đỏ thẫm để thay bằng trang phục các nhân vật khác trong Hài kịch Thô lỗ. Họ sẽ chờ cho đến khi mặt trời lặn rồi mới quay về đảo Mạng Đen.

Và có thừa thời gian để sa vào rắc rối.

Jesper cảm thấy sức hút của Đông Stave. Anh có thể đảo qua đó, tìm một sới bạc, dành vài giờ cho món bài cào. Kaz sẽ không thích điều này. Jesper được quá nhiều người biết tới. Chơi bài trong một phòng riêng ở sòng bạc Cumulus vì nhiệm vụ là một chuyện. Chơi kiểu này là chuyện khác. Kaz đã biến mất với một khoản tiền thưởng khổng lồ được hứa hẹn và vài thành viên đáng giá của Cặn Bã. Mọi người đang đồn đoán rất nhiều, và Rotty cũng cho biết Per Haskell đang tìm kiếm cả bọn. Đêm nay có thể đội thị tuần sẽ kéo tới Thanh Gỗ để hỏi một loạt những câu khó nghe, ngoài ra còn một mối lo nữa là Pekka Rollins. Chỉ vài ván thôi, Jesper tự hứa với bản thân, đủ để đã cơn thèm. Sau đó mình sẽ đi thăm bố.

Bụng dạ anh nôn nao khi nghĩ đến đó. Anh vẫn chưa sẵn sàng để đối mặt với bố, để nói cho ông biết sự thật của toàn bộ câu chuyện điên rồ này. Bỗng nhiên nhu cầu được chơi bài áp đảo anh. Vì Kaz không yêu cầu anh bắn ai cả, nên Jesper cần một cặp xúc xắc và vài lá bài để giải toả đầu óc.

Đúng lúc đó, một tấm màn trắng xoá bao trùm lên mọi thứ.

Tiếng nổ nghe như sấm dậy. Jesper bị hất ngã sõng soài trong lúc tai ong lên. Anh đột ngột bị chìm trong màn khói trắng quay cuồng, bụi đặc quánh trong phổi. Anh ho sặc sụa, nhưng những thứ hít vào khiến cổ họng anh rát buốt, như thể không khí đã biến thành vụn thuỷ tinh. Mi mắt anh đầy bụi đất, và anh phải cố lắm mới không đưa tay lên giụi, chỉ chớp mắt để xua chúng đi.

Jesper chống tay và đầu gối xuống đất để nhổm dậy, miệng hớp không khí, đầu óc váng vất. Có một Ngài Đỏ thẫm đang nằm dưới đất bên cạnh anh, giọt lệ đen to tướng được vẽ trên cái má sơn mài đỏ rực. Jesper gỡ chiếc mặt nạ ra. Đôi mắt Nina nhắm nghiền, máu rỉ ra từ thái dương của cô. Anh lay vai cô.

“Nina!”Anh gào lên giữa những tiếng la hét và rên rỉ xung quanh.

Nina hấp háy mi mắt và hít một hơi, rồi bắt đầu ho sặc sụa trong lúc ngồi dậy.

“Có chuyện gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra?”

“Tôi không biết,” Jesper đáp. “Nhưng có ai đó ngoài Wylan đã cài bom. Nhìn kìa.”

Một cái lỗ đen ngòm mở toang hoác trên mặt tiền của Nhà Hồng Bạch. Họ trông thấy một chiếc giường treo lủng lẳng trên tầng hai, chực chờ rơi xuống sảnh. Những cây hoa hồng leo trên tường đã bốc cháy, để lại một thứ mùi nồng nặc trong không khí. Tiếng la hét vang lên từ đâu đó bên trong.

“Lạy các thánh, tôi phải giúp họ,” Nina nói, và Jesper sực nhớ cô đã làm việc tại đây trong phần lớn thời gian của năm qua. “Matthias đâu?” Nina đưa mắt tìm kiếm trong đám đông. “Wylan đâu? Nếu đây là một trong những bất ngờ của Kaz thì…”

“Tôi không nghĩ…” Jesper chưa kịp nói hết câu thì một tiếng uỳnh nữa làm đất đá rung chuyển. Hai người nằm dán mình xuống đất, tay đưa lên che đầu.

“Lạy các thánh, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Nina thốt lên trong sự sợ hãi và tức giận. Quanh họ, mọi người gào rú và bỏ chạy tán loạn, cố gắng tìm nơi trú ẩn. Nina đứng dậy, hướng mắt theo dòng kênh về phía nam, nơi có một cột khói bốc lên từ một nhà chứa khác.

“Có phải Nhà Liễu Rủ không vậy?”

“Không phải,” Nina đáp. Vẻ kinh hoàng xuất hiện trên gương mặt cô khi cô nhận ra một chuyện gì đó mà Jesper không biết. “Lò Rèn đấy.”

Trong khi Nina đang nói, một hình thù bay vọt lên trời từ cái lỗ ở bên hông của Lò Rèn. Nó lao vun vút về phía họ. “Grisha,” Jesper thốt lên. “Chắc bọn họ đang dùng parem.” Tuy nhiên, khi cái bóng bay qua đầu hai người và họ ngửa cổ để dõi mắt theo, Jesper nhận ra anh đã nhầm. Hoặc đơn giản là anh đã loạn trí. Đó không phải là một Tiết Khí Sư đang bay. Đó là một người đàn ông với đôi cánh khổng lồ bằng kim loại, vỗ liên tục với tốc độ của cánh chim ruồi. Hắn đang giữ chặt một thằng bé trong tay. Thằng bé luôn miệng kêu gào gì đó bằng tiếng Ravka.

“Cô có trông thấy không? Hãy cho tôi biết cô vừa thấy cái gì đi,” Jesper lắp bắp.

“Đó là Markov,” Nina đáp với vẻ mặt pha trộn giữa giận dữ và kinh sợ. “Bởi vậy họ mới nhắm vào Lò Rèn.”

“Nina!” Matthias kêu lên sau khi băng qua cầu với Wylan bám theo sát gót. Cả hai đều đã gỡ mặt nạ, nhưng các thị tuần giờ đây còn mối lo khác lớn hơn việc truy lùng bọn họ. “Chúng ta phải rời khỏi đây thôi. Nếu Van Eck…”

Nhưng Nina đã níu tay anh. “Đó là Danil Markov. Cậu ấy làm việc ở Lò Rèn.”

“Cái thằng có cánh á?” Jesper hỏi lại.

“Không,” Nina lắc đầu quầy quậy. “Người bị bắt. Markov là một Tiết Hoả Sư.” Cô giơ tay chỉ theo hướng dòng kênh. “Bọn chúng tấn công vào Lò Rèn và Nhà Hồng Bạch để săn lùng các Grisha. Bọn chúng đang tìm kiếm tôi.”

Đúng lúc đó, một hình thù có cánh khác xuất hiện từ bên trong Nhà Hồng Bạch. Một tiếng uỳnh khác vang lên, và khi vách tường tầng dưới đổ sập, một cặp đàn ông và phụ nữ cao lớn bước ra. Họ có mái tóc đen và làn da màu đồng, giống như người có cánh ban nãy.

“Người Shu,” Jesper nói. “Họ đang làm gì ở đây? Mà họ bay được từ hồi nào vậy?”

“Kéo mặt nạ xuống đi,” Matthias lên tiếng. “Chúng ta cần phải tới một nơi an toàn.”

Cả bọn kéo thụp mặt nạ xuống. Jesper cảm thấy thích thú với sự huyên náo đang vây quanh họ, nhưng ngay lúc đó, tay người Shu bỗng hít hà cật lực. Jesper kinh hoàng nhìn hắn chậm rãi quay lại và chiếu ánh mắt vào họ. Hắn nói gì đó với ả phụ nữ đi cùng, rồi tiến về phía họ.

“Muộn rồi,” Jesper thốt lên. Anh giật phăng mặt nạ và áo choàng rồi kê súng lên vai. “Nếu chúng muốn tìm kiếm vui thú, hãy cho chúng nếm mùi khoái lạc. Tôi phụ trách đứa có cánh!”

Anh hoàn toàn không muốn bị quắp lên trời bởi một thằng điểu nhân vớ vẩn người Shu. Anh không rõ gã có cánh thứ hai đã biến đi đâu, nhưng thầm mong gã bận rộn với con mồi Tiết Hoả Sư của mình. Gã điểu nhân trước mắt anh đảo sang trái rồi sang phải, hết bay lên lại bổ xuống như một con ong say rượu. “Yên nào, đồ sâu bự,” Jesper gằn giọng, trước khi nổ liền ba phát súng. Đạn găm thẳng vào ngực điểu nhân, hất gã bay ngược ra sau.

Nhưng gã lộn nhào một cách khéo léo và lao bổ vào Jesper.

Matthias đang nã đạn vào cặp người Shu còn lại. Tất cả đều trúng đích, nhưng bọn chúng chỉ loạng choạng và tiếp tục tiến tới.

“Wylan? Nina?” Jesper kêu toáng lên. “Còn đợi gì nữa mà không tham chiến!”

“Tôi đang cố đây,” Nina làu bàu, hai bàn tay giơ lên và siết lại thành nắm đấm. “Chúng không hề hấn gì.”

“Nằm xuống!” Wylan hét lớn. Cả bọn lập tức nằm mọp xuống mặt đá. Jesper nghe thấy một tiếng uỳnh và có một thứ gì đó đen đen lao thẳng vào gã điểu nhân. Gã tránh sang trái, nhưng thứ kia đã tách làm đôi thành hai quầng lửa tím rồi nổ tung. Một cái lao xuống dòng kênh, không gây thiệt hại gì. Cái kia trúng vào điểu nhân. Gã rú lên, hai tay vùng vẫy trong lúc bị những lưỡi lửa tím ngắt bao trùm cơ thể, rồi mất hướng và đâm sầm vào một bức tường. Đứng ở xa nhưng họ có thể nhìn thấy ngọn lửa tím vẫn ngùn ngụt cháy.

“Chạy thôi!” Matthias hét lên.

Cả bọn lao tới con hẻm gần nhất. Jesper và Wylan chạy trước, Nina và Matthias bám theo sau. Wylan quăng hú hoạ một trái bom sáng ra phía sau. Nó bay vào trong một cửa sổ và phát nổ thành một chùm sáng vô ích.

“Làm thế thì cậu chỉ doạ được mấy cô lao công xui xẻo thôi,” Jesper nói. “Để tôi.” Anh giật lấy một quả bom sáng khác rồi ném thẳng về phía những kẻ truy đuổi, quay mặt đi để tránh ánh sáng của vụ nổ. “Đúng ra phải làm như thế.”

“Lần tới, tôi sẽ không cứu mạng anh đâu,” Wylan hổn hển đáp trả.

“Cậu sẽ nhớ tôi đây. Giống như mọi người.”

Nina bỗng hét lên. Jesper quay phắt lại. Một tấm lưới bạc vừa trùm lên toàn bộ cơ thể Nina, và cô đang bị ả người Shu lôi ngược ra sau. Ả đứng dạng chân ngay giữa hẻm. Matthias nổ súng, nhưng ả không nhúc nhích.

“Súng đạn không ăn thua!” Wylan nói. “Tôi đoán da thịt bọn chúng đã được bọc thép bên trong.”

Nghe đến đây Jesper mới nhận ra ánh kim loại lấp lánh bên trong những vết đạn. Nhưng vậy nghĩa là sao? Bọn chúng là những cỗ máy à? Sao có thể như thế được?

“Tấm lưới!” Matthias gầm lên.

Cả bọn tóm lấy tấm lưới, cố gắng kéo Nina về phía an toàn. Nhưng ả người Shu tiếp tục lôi cô về phía sau, từng chút một, với thứ sức mạnh kinh người.

“Chúng ta cần thứ gì đó để cắt dây!” Jesper hét lên.

“Cắt cái gì mà cắt!” Nina rít lên qua kẽ răng. Cô chụp lấy một khẩu súng lục của Jesper. “Buông tay đi!”

“Nina…” Matthias phản đối.

“Làm đi.”

Cả bọn buông tay, và Nina đột ngột bay ngược về phía sau theo quán tính. Ả người Shu loạng choạng lui lại một bước, rồi lại nắm lấy mép tấm lưới, lôi Nina đứng dậy.

Nina chờ cho đến phút cuối cùng mới gằn giọng, “Để xem mày được bọc thép tới đâu!”

Cô ấn nòng súng vào hốc mắt của ả ta và bóp cò.

Phát súng không chỉ lấy đi nhãn cầu của ả mà cả một phần lớn hộp sọ. Trong một tích tắc, ả đứng nguyên tại chỗ, tay túm chặt Nina. Những mẩu kim loại tua tủa bọc quanh một mớ hỗn độn gồm xương, thịt và não ở vị trí từng là khuôn mặt của ả. Rồi ả gục xuống.

Nina cười khẩy rồi đưa tay quờ quạng trong tấm lưới. “Gỡ cái này ra khỏi tôi mau, trước khi đồng bọn của mụ đến tìm chúng ta.”

Matthias giật phăng tấm lưới khỏi Nina và cả bọn bỏ chạy, tim đập điên cuồng, đế giày khua rầm rập trên mặt đá.

Bên tai Jesper văng vẳng câu nói đầy sợ hãi của bố. Những lời lẽ như một luồng gió cảnh báo bám riết theo anh qua từng góc hẻm. Bố thấy lo sợ cho con. Thế giới này có thể rất tàn nhẫn đối với những người như con. Bọn người Shu đã cử thứ gì đi truy lùng Nina và các Grisha tại Ketterdam vậy? Truy lùng anh?

Cuộc sống của anh trước giờ vẫn là một chuỗi những pha hút chết và cận kề thảm hoạ, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy mình phải chạy để bảo toàn tính mạng một cách rõ ràng như lúc này.