← Quay lại trang sách

Chương 16 INEJ

Vào trong nhà thờ Barter không phải là nhiệm vụ dễ dàng vào buổi sáng hôm nay. Do vị trí gần Sàn giao dịch và kênh Beurs, mái nhà thờ không tiếp giáp với bất kì mái nhà nào khác, và lối vào của nó đã được canh gác bởi vệ quân khi Inej đến nơi. Nhưng cô là Bóng Ma; cô được sinh ra để tìm những nơi bí mật, những ngóc ngách và khe hở mà không ai ngờ đến.

Không một món vũ khí nào được phép mang vào nhà tho trong buổi đấu giá, nên khẩu súng trường của Jesper hiện đang nằm trên lưng Inej. Cô kín đáo chờ đợi cho tới khi trông thấy một tốp thị tuần đẩy chiếc xe chất đầy gỗ tiến về phía một trong những cánh cửa đôi đồ sộ của nhà thờ. Cô đoán họ đang chuẩn bị lập một chướng ngại vật cho sân khấu hoặc các gian hình ngón tay của nhà thờ. Inej chờ cho đến khi chiếc xe dừng lại, rồi nhét mũ trùm vào trong áo để nó không bị quét đất. Cô bám vào trục xe, cơ thể gần như chạm vào lớp đá lát, rồi để cho bọn họ đẩy mình dọc theo lối đi chính điện. Trước khi họ tới bàn thờ, cô thả người lăn vào các hàng ghế, suýt nữa bị bánh xe cán phải.

Áp bụng vào mặt sàn lạnh ngắt, Inej bò ngang qua nhà thờ, rồi chờ thời cơ ở cuối lối đi và lao tới nấp sau một trong những cây cột trụ của vòm cuốn phía tây. Cô di chuyển từ cây cột này sang cây cột khác, trước khi lách mình vào gian nhà thờ dẫn tới các nhà nguyện của ngón cái. Một lần nữa cô chuyển sang bò trườn để dùng những dãy ghế trong nhà thờ che chắn cho mình. Cô không biết các vệ quân đang đi tuần ở chỗ nào, và cô không muốn bị bắt khi đang đi lang thang trong nhà thờ.

Inej tiến đến nhà nguyện thứ nhất, sau đó cô theo cầu thang đi lên nhà nguyện màu cam ở bên trên. Bàn thờ của nó được dát vàng, nhưng hình dáng lại giống như những thùng đựng cam và các loại trái cây ngoại lai khác. Tâm điểm là bức tranh sơn dầu của DeKappel miêu tả cảnh một gia đình thương gia mặc đồ đen tụ tập trong bàn tay của Ghezen, được treo lơ lửng trên một bụi chanh.

Inej leo lên bàn thờ rồi phóng lên vòm trần của nhà thờ, gần như treo ngược người khi bám trên đó. Khi đã trèo lên đến đỉnh vòm, cô ấn lưng vào cái vòm nhỏ nằm chính giữa vòm trần lớn. Mặc dù không nghĩ mình có thể bị nghe thấy từ đây, cô vẫn đợi cho đến khi tiếng kéo cửa và gõ búa vang lên để đưa chân đạp vào một trong những ô cửa sổ cấp ánh sáng cho nhà nguyện. Sau cú đạp thứ hai, kính cửa sổ bị rạn và vỡ ra bên ngoài. Inej dùng ống tay áo để bảo vệ bàn tay trong lúc gạt bỏ chỗ mảnh kính lởm chởm còn lại, trước khi đưa cơ thể ra bên ngoài, trên đỉnh của mái vòm. Cô buộc một sợi dây thừng vào cửa sổ rồi trượt xuống mái của gian nhà thờ, nơi cô để lại khẩu súng trường của Jesper. Cô không muốn nó làm mình mất thăng bằng.

Lúc này, Inej đang đứng trên đỉnh ngón tay cái của Ghezen. Màn sương buổi sáng đã bắt đầu tan đi, và cô có thể cảm thấy ngày hôm nay sẽ nóng. Cô men theo ngón tay cái quay trở lại khu vực mái dốc đầy tháp nhọn của chính điện và lại bắt đầu leo lên.

Đây là phần cao nhất của nhà thờ, nhưng Inej đã quen với nó, và điều đó khiến cô di chuyển dễ hơn. Trong tất cả các mái nhà của Ketterdam, thánh đường này là nơi cô thích hơn cả. Cô không có lí do chính đáng nào để nghiên cứu hình dạng của nó. Có rất nhiều chỗ khác cho phép cô quan sát Sàn giao dịch hoặc kênh Beurs, nhưng cô luôn chọn nhà thờ Barter. Những chóp nhọn của nó có thể được trông thấy từ gần như bất kì nơi đâu trong Rotterdam. Lớp mái bằng đồng ngả màu xanh qua năm tháng được điểm xuyết bằng những tháp nhọn có hoạ tiết trang trí kim loại tạo ra đầy những chỗ bám tay lẫn nơi ẩn mình tuyệt vời. Nó giống như một xứ cổ tích với hai màu xám và xanh mà không ai trong thành phố ngó ngàng tới.

Kẻ đi dây mạo hiểm trong cô từng mường tượng chuyện căng một sợi dây giữa hai chóp nhọn cao nhất của nhà thờ. Ai dám thách thức tử thần nào? Tôi. Có lẽ Kerch sẽ coi việc biểu diễn xiếc trên nóc các nhà thờ là hành vi báng bổ. Trừ phi cô tổ chức bán vé, tất nhiên rồi.

Inej nhét những khối chất nổ mà Kaz mô tả là “vật bảo đảm của họ tại các vị trí mà cô và Wylan đã nhất trí với nhau trong lúc phác thảo sơ đồ nhà thờ. Chỉ có đầu óc của Kaz mới coi sự hỗn loạn là an toàn. Những vụ nổ được tính toán sao cho thật ồn ào nhưng ít gây thiệt hại. Tuy vậy, nếu tình hình có gì đó bất ổn và họ cần một sự đánh lạc hướng thì chúng sẽ phát huy tác dụng.

Sau khi xong việc, cô vào vị trí quan sát tại một trong những cái hốc trang trí bằng kim loại nhìn bao quát bên trên hậu điện và gian chính của ngôi thánh đường. Tại đây, tầm nhìn toàn cảnh buổi đấu giá của cô sẽ chỉ bị ngăn trở bởi những thanh gỗ rộng và lớp lưới kim loại giữa chúng, có những lần cô đã đến đây để nghe tiếng nhạc phát ra từ cây đàn ống, hoặc những giọng hát cất cao trong các bản thánh ca. Tít cao phía trên thành phố, những thanh âm phát ra từ cây đàn vang vọng trên lớp đá khiến cô có cảm giác mình ở gần các thánh hơn.

Câu trúc âm thanh của nhà thờ tốt đến nỗi Inej có thể nghe rõ từng lời thuyết giáo nếu muốn, nhưng cô bỏ qua phần đó của các buổi lễ. Ghezen không phải là vị thánh của cô, và cô hoàn toàn không muốn được dạy dỗ việc làm thế nào phụng sự ngài tốt hơn. Cô cũng chẳng thích bàn thờ Ghezen - một khối đá phẳng không chút duyên dáng nằm ở trung tâm của nhà thờ. Một số người gọi nó là Đệ Nhất Lò Rèn, số khác gọi nó là cối, nhưng ngày hôm nay nó sẽ được sử dụng làm nơi đấu giá. Điều này khiến cho bụng dạ Inej sôi lên. Cô lẽ ra là một người làm việc theo hợp đồng, đến Kerch hoàn toàn tự nguyện. Đó là những gì được ghi trong giấy tờ. Chúng không hề kể lại chuyện cô bị bắt cóc như thế nào, nỗi kinh hoàng của cô trong hầm tàu nô lệ ra sao, sự nhục nhã của cô dưới bàn tay của Dì Heleen, cũng như cuộc sống địa ngục của cô tại Vườn Thú. Kerch được xây dựng trên cơ sở thương mại, nhưng bao nhiêu phần của những cuộc mua bán đó có đối tượng là con người? Một mục sư của Ghezen có thể đứng tại bàn thờ kia và lên án việc chiếm hữu nô lệ, nhưng có bao nhiêu phần của cái thành phố này được xây dựng từ tiền thuế mà các nhà chứa đã đóng? Bao nhiêu thành viên của giáo đoàn bóc lột các cô cậu bé gần như không biết tiếng Kerch, những người phải cọ sàn và giặt giũ để đổi lấy từng xu lẻ trả cho một món nợ dường như không bao giờ giảm bớt?

Nếu Inej có được phần tiền của mình, nếu cô có được con tàu, cô sẽ góp phần thay đổi toàn bộ chuyện đó. Nếu cô sống sót qua hôm nay. Cô hình dung tất cả mọi người trong nhóm - Kaz, Nina, Matthias, Jesper, Wylan, Kuwei, người có quá ít tiếng nói trong cuộc đời mình - vắt vẻo bên nhau trên một sợi dây thăng bằng, mạng sống của họ được gắn chặt với nhau bởi niềm hi vọng và sự tin tưởng dành cho nhau. Pekka có thể đang lảng vảng trong nhà thờ bên dưới, và cô ngờ rằng Dunyasha cũng đang ở đâu đây. Cô gọi con nhỏ trong bộ đồ màu ngà và hổ phách đó là cái bóng của mình, nhưng biết đâu nó cũng là một dấu hiệu, một sự nhắc nhở rằng Inej không sinh ra cho một cuộc đời như thế này. Dẫu vậy, thật khó để không xem cái thành phố này như là nhà của cô, còn Dunyasha là kẻ xâm nhập.

Lúc này Inej đang quan sát các vệ quân đi kiểm tra mọi ngóc ngách và các nhà nguyện của nhà thờ một lần cuối cùng. Cô biết bọn họ có thể cử vài sĩ quan can đảm lên tuần tra mái nhà, nhưng ở trên này có đầy chỗ nấp, và nếu cần, cô chỉ việc chui trở vào trong mái vòm của nhà nguyện ngón cái để chờ bọn họ đi khỏi.

Các vệ quân bắt đầu đứng vào vị trí. Inej có thể nghe thấy người đội trưởng ra chỉ thị về những vị trí mà các thành viên của Hội đồng Thương buôn sẽ ngồi trên sân khấu. Cô thấy thầy lang học sĩ đã được đưa tới để kiểm tra sức khoẻ của Kuwei, và một vệ quân đang đẩy chiếc bục đấu giá vào chỗ. Cô khó chịu khi thấy vài thành viên băng Kim Sư đang rảo bước trên các lối đi bên cạnh vệ quân. Chúng ưỡn ngực, tận hưởng uy quyền mới của mình, vung vẩy cánh tay cột dải băng thị tuần màu tím và cười cợt với nhau. Các thị tuần đích thực có vẻ không mấy hài lòng, và Inej có thể trông thấy ít nhất hai thành viên của Hội đồng Thương buôn quan sát cảnh tượng với ánh mắt lo ngại. Họ có đang tự hỏi liệu mình sẽ nhận được nhiều hơn những gì bỏ ra khi cho phép một đám du côn Barrel được trao quyền như vậy hay không? Van Eck là người khởi xướng cái trò này cùng với Pekka Rollins, nhưng Inej không nghĩ rằng ông vua của Barrel sẽ để lão ta chỉ đạo mình lâu.

Cô đưa mắt rà soát chân trời, toàn bộ không gian ra tới hải cảng và những ngọn tháp đá đen. Nina đã đúng về Hội đồng Thuỷ triều. Có vẻ như họ thích náu mình trong các tháp canh hơn. Mặc dù vậy, bởi danh tính của họ là một bí mật, Inej nghĩ rằng ngay lúc này có thể họ đang ngồi trong nhà thờ cũng nên. Cô nhìn về phía khu Barrel, hi vọng Nina được an toàn và không bị phát hiện, rằng sự xuất hiện đông đảo của thị tuần tại nhà thờ sẽ đồng nghĩa với việc chị di chuyển dễ dàng hơn trên phố.

Đến đầu giờ chiều, các hàng ghế trong nhà thờ bắt đầu được lấp đầy bởi những người hiếu kì - các tiểu thương trong bộ trang phục vải len thô, những người pha trò và vệ sĩ vừa từ hai khu Stave tới trong những bộ đồ Barrel đỏm dáng nhất, nhiều tốp thương gia phục sức đen tuyền, một số đi cùng những bà vợ có khuôn mặt tái mét lúc lắc trên cổ áo trắng phau, mái tóc tết quấn vòng quanh đầu.

Xuất hiện tiếp theo là những viên chức ngoại giao Fjerda. Họ mặc trang phục hai màu trắng và bạc, được hộ tống bởi các drüskelle vận đồng phục đen, tất cả đều có mái tóc và làn da ánh vàng. Nội tầm vóc của họ thôi cũng đủ khiến người khác vị nể. Inej đoán Matthias phải biết một số trong những người này. Anh đã từng đứng chung hàng ngũ với họ. Anh cảm thấy thế nào khi gặp lại họ dưới cái mác kẻ phản bội?

Phái đoàn Novyi Zem tiếp nối với những bao súng trống rỗng ở hông, bị buộc phải bỏ lại vũ khí ngoài cửa. Họ cũng cao như các drüskelle, nhưng mảnh dẻ và săn chắc hơn, một số có làn da màu đồng giống cô, số khác da lại nâu sậm giống Jesper, vài người có cái đầu cạo trọc, số khác lại sở hữu mái tóc tết dày và thắt bím cầu kì. Kia rồi, lẫn trong hai hàng người cuối cùng, Inej nhận ra Jesper. Lần đầu tiên anh không phải là người cao nhất trong đám đông, và với chiếc cổ áo hồ cứng dựng cao quanh cằm cùng cái mũ sùm sụp che tai, anh gần như không thể bị nhận diện. Inej hi vọng thế.

Khi phái đoàn Ravka xuất hiện, tiếng rì rầm trong nhà thờ trở nên ồn ào hơn hẳn. Đám đông tiểu thương, thương gia và dân Barrel đang bàn tán gì về sự xuất hiện của các phái đoàn quốc tế?

Một người đàn ông mặc chiếc áo choàng dài màu xanh két dẫn đầu phái đoàn Ravka, vây quanh anh ta là đông đảo những người lính Ravka trong bộ quân phục màu xanh lơ. Đây chắc hẳn là Sturmhond huyền thoại. Anh ta tuyệt đối tự tin với Zoya Nazyalensky và Genya Safin hộ tống hai bên. Những sải bước của Sturmhond khoan thai và thoải mái, như thể đang đi dạo trên con tàu của mình, có lẽ cô nên gặp gỡ những người Ravka khi có cơ hội. Cô sẽ học được những gì trong một tháng đi cùng thuỷ thủ đoàn của Sturmhond nhỉ?

Người Fjerda đứng dậy, và Inej tưởng đâu một trận đánh sẽ nổ ra khi các drüskelle đối đầu với nhóm binh sĩ Ravka, nhưng hai thành viên của Hội đồng Thương buôn đã mau mắn lao tới cùng với một tốp thị tuần.

“Kerch là vùng đất trung lập,” một trong hai thương gia cao giọng nhắc nhở họ một cách căng thẳng. “Chúng ta ở đây để kinh doanh, không phải để gây chiến.”

“Bất kì ai vi phạm sự thiêng liêng của nhà thờ Barter đều không được phép tham gia đấu giá,” người còn lại nhấn mạnh, vạt áo đen bay lật phật.

“Tại sao vị vua yếu đuối của các người lại đưa một tên hải tặc bẩn thỉu đến dự buổi đấu giá này?” Đại sứ Fjerda gằn giọng, tiếng ông ta vang vọng khắp nhà thờ.

“Thuyền trưởng,” Sturmhond chỉnh lại. “Tôi đoán ngài ấy nghĩ rằng vẻ đẹp trai của tôi sẽ là một ưu thế. Việc anh đến từ đâu không quan trọng, đúng không?”

“Một con công nực cười, nồng nặc mùi hôi của bọn Grisha.”

Sturmhond nhăn mũi hít hà. “Tôi khá ngạc nhiên vì anh có thể ngửi được bất cứ thứ gì trên lớp băng thối rữa và sau những cuộc hôn nhân cận huyết đấy.”

Ngài đại sứ đỏ mặt tía tai lên, khiến một trong những người đi cùng phải vội kéo ông ta ra xa.

Inej đảo mắt. Họ còn tệ hơn hai ông trùm Barrel đối đầu nhau tại khu Stave.

Giận dữ và ồn ào, hai phái đoàn Fjerda và Ravka ngồi vào vị trí đối diện nhau qua lối đi, trong lúc phái đoàn Đảo Wandering bước vào một cách khá lặng lẽ. Tuy vậy, chỉ vài giây sau mọi người lại đứng hết cả dậy khi ai đó la lớn: “Người Shu kìa!”

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía những cánh cửa đồ sộ của ngôi thánh đường khi đoàn Shu Han ùa vào trong bộ đồng phục màu xanh olive điểm vàng, cùng một làn sóng những tấm băng rôn đỏ có hình ngựa và chìa khoá. Những nét mặt lạnh tanh trong lúc họ diễu qua lối đi và dừng lại khi ông đại sư Shu Han đôi co kịch liệt về việc phái đoàn nước mình không được bố trí ngồi ở phía trên, cũng như việc hai nước Ravka và Fjerda được ưu ái quá mức khi ngồi gần sân khấu. Bọn Kherguud có đang đi lẫn trong số họ không? Inej ngước nhìn bầu trời mùa xuân nhợt nhạt, cô không thích bị quắp khỏi vị trí quan sát bởi một chiến binh có cánh nào đó.

Cuối cùng thì Van Eck cũng bước xuống lối đi từ chỗ mà ông ta đã kín đáo đứng quan sát nãy giờ và quát lớn, “Nếu muốn ngồi hàng đầu, lẽ ra các ngài nên bỏ qua màn xuất hiện rình rang và đến đúng giờ.”

Phái đoàn Shu Han và người Kerch đấu khẩu qua lại một lúc lâu cho tới khi rốt cuộc đám người Shu cũng vào ngồi vị trí của mình. Những người còn lại trong nhà thờ xôn xao bàn tán và ngó nghiêng đồn đoán. Hầu hết trong số họ không biết Kuwei có giá trị như thế nào hoặc chỉ nghe đồn về một loại thuốc có tên jurda parem, thế nên họ rất thắc mắc về lí do vì sao một thiếu niên người Shu lại lôi kéo được những người đấu giá tầm cỡ thế này. Số ít các vị thương gia ngồi ở hàng đầu với ý định tham gia đấu giá đang trao đổi với nhau những cái nhún vai và lắc đầu ngán ngẩm. Rõ ràng ván bài này không dành cho những tay chơi tầm thường.

Chuông nhà thờ bắt đầu điểm ba hồi, tiếp ngay sau hồi chuông vọng tới từ tháp đồng hồ của khách sạn Geldrenner. Im lặng bao trùm. Hội đồng Thương buôn tề tựu đông đủ trên sân khấu, và rồi Inej thấy mọi cái đầu trong nhà thờ quay lại. Cánh cửa đôi vĩ đại mở ra, Kuwei bước vào, được hộ vệ bởi Kaz và Matthias cùng một tốp thị tuần có vũ trang. Matthias chỉ mặc bộ đồ tiểu thương đơn giản, nhưng trông anh vẫn đầy khí chất của một chiến sĩ trong đoàn diễu binh, với con mắt bầm đen và đôi môi rách, Kaz trông nhàu nhĩ hơn thường lệ, bất chấp bộ trang phục đen ấn tượng mà anh khoác trên người.

Tiếng la hét lập tức vang lên. Thật khó mà xác định được bên nào đang gây ồn ào nhất. Những tên tội phạm bị truy nã nhất của Ketterdam đang sải bước trên lối đi trung tâm của nhà thờ Barter. Ngay khi trông thấy Kaz, băng Kim Sư đứng rải rác trong thánh đường bắt đầu la ó. Matthias cũng mau chóng bị các huynh đệ drüskelle nhận ra. Họ đang ném vào anh những từ ngữ mà Inej đoán là lời xỉ vả trong tiếng Fjerda.

Tính bất khả xâm phạm của phiên đấu giá sẽ bảo vệ Kaz và Matthias, nhưng chỉ cho đến khi nhát búa định đoạt vang lên. Dẫu vậy, cả hai người tỏ ra không mấy quan ngại. Họ bước đi với tấm lưng thẳng và mắt nhìn về phía trước. Kuwei được kèm cặp một cách an toàn giữa hai người.

Kuwei thì lại đang có một màn thể hiện kém cỏi hơn. Người Shu la hét lặp đi lặp lại một từ duy nhất, sheyao, sheyao, và dù nó có nghĩa là gì đi nữa thì Kuwei dường như càng lúc càng thu mình lại theo mỗi tiếng gào.

Người điều hành đấu giá của thành phố tiến đến sân khấu và vào chỗ đứng sau cái bục cạnh bàn thờ. Đó là Jellen Radmakker, một trong những nhà đầu tư mà họ đã mời tới buổi trình bày phỉnh phờ của Jesper về tương lai của dầu mỏ. Sau những cuộc điều tra mà cô đã làm cho Kaz, Inej biết ông ta cực kì trung thực, một người đàn ông tận tụy không có người thân nào, ngoại trừ một người chị vô cùng ngoan đạo đang ngày ngày cọ sàn cho các toà nhà công cộng để phụng sự Ghezen. Radmakker có nước da tái xanh, đôi lông mày rậm màu cam và một cái lưng gù tạo cho ông ta vẻ ngoài của một con tôm lớn.

Inej đưa mắt quan sát các chóp nhọn nhấp nhô của nhà thờ cùng phần mái của các gian ngón tay toả ra từ lòng bàn tay Ghezen. Vẫn không có lực lượng tuần tra nào xuất hiện trên mái nhà. Chuyện này gần như là sự xúc phạm với cô. Nhưng có thể Pekka Rollins và Jan Van Eck có một thứ khác dành cho cô.

Radmakker gõ ba nhát búa bực bội. “Trật tự,” ông nói lớn. Sự ồn ào trong nhà thờ giảm xuống thành những tiếng xầm xì bất mãn.

Kuwei, Kaz và Matthias leo lên sân khấu và vào vị trí bên cạnh bục đấu giá. Kaz và Matthias che chắn bớt một phần cho Kuwei vẫn còn đang run rẩy.

Radmakker chờ cho đến khi mọi người hoàn toàn im lặng, chỉ khi đó ông mới bắt đầu lần lượt đọc các quy định đấu giá, rồi đến các điều khoản trong giao kèo phục vụ của Kuwei. Inej liếc nhìn Van Eck. Lão cảm thấy như thế nào khi ở gần giải thưởng mà mình đã tìm kiếm bấy lâu đến thế? Nét mặt Van Eck đầy háo hức và tự mãn. Lão đã bắt đầu tính toán các nước đi kế tiếp, Inej hiểu ra. Miễn sao phía Ravka không đấu giá thành công - mà làm thế nào họ thắng được, với ngân khố gần như cạn kiệt - Van Eck sẽ đạt được ước muốn của mình: bí mật về jurda parem được công khai cho cả thế giới. Giá của jurda sẽ tăng đến mức không tưởng, và nhờ những cổ phần bí mật cùng với sự đầu tư vào liên doanh trồng jurda do ông Johannus Rietveld đứng đầu, lão sẽ giàu nứt đố đổ vách.

Radmakker vẫy tay gọi một thầy lang học sĩ có cái đầu hói nhẵn. Ông ta bắt mạch cho Kuwei, đo chiều cao, nghe tim phổi, kiểm tra răng và lưỡi cậu. Đó là một cảnh tượng tức cười, gần giống với kí ức của Inej về lần bị lột trần cho Dì Heleen khám xét trên boong của con tàu nô lệ ngày trước.

Thầy lang đã kết thúc công việc và đóng túi đồ nghề lại.

“Mời ngài tuyên bố,” Radmakker nói.

“Sức khoẻ của cậu bé rất tốt.”

Radmakker quay sang nói với Kuwei. “Cậu có tự nguyện đồng ý tuân theo các quy định và kết quả của phiên đấu giá này hay không?”

Nếu Kuwei có trả lời thì Inej cũng không nghe được gì.

“ Nói to lên, cậu bé?

Kuwei cố gắng một lần nữa. “Tôi đồng ý.”

“Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.”

Thầy lang rời sân khấu và Radmakker nhấc búa lên. “Kuwei Yul-Bo tự nguyện đồng ý với quy trình đấu giá và qua đó rao bán sự phục vụ của mình với một mức giá công bằng, dưới sự hướng dẫn của bàn tay Ghezen. Mọi giá đấu đều được tính bằng kruge. Người đấu giá phải giữ im lặng những khi không ra giá. Mọi can thiệp vào cuộc đấu giá này, mọi giá dấu không trung thực sẽ bị trừng trị thích đáng theo quy định của Kerch. Mức giá khởi điểm là một triệu kruge.” Ông dừng lời. “Nhân danh Ghezen, cuộc đấu giá bắt đầu.”

Thế là chuyện đó diễn ra, một tràng ồn ào những con số mà Inej không kịp theo dõi, những mức giá leo thang cao dần qua từng tiếng gõ búa và lời nhắc lại của Radmakker.

“Năm triệu kruge,” đại sứ Shu Han hét lên.

“Năm triệu,” Radmakker lặp lại. “Có ai trả sáu triệu không?”

“Sáu,” người Fjerda đáp trả.

Giọng Radmakker vang vọng trên các vách tường của nhà thờ như tiếng súng nổ. Sturmhond chờ đợi cho người Fjerda và người Shu đấu giá qua lại, phía Novyi Zem cũng thỉnh thoảng rón rén nâng giá lên một chút, cố gắng kìm hãm đà tăng giá. Phái đoàn Đảo Wandering ngồi yên lặng quan sát trên những hàng ghế của mình. Inej tự hỏi họ biết được đến đâu, và họ không muốn hay đơn giản là không thể đấu giá.

Lúc này mọi người đã đứng cả dậy, không thể ngồi yên trên ghế được nữa. Hôm nay là một ngày ấm áp, nhưng những hoạt động trong nhà thờ dường như càng làm cho nhiệt độ tăng cao hơn. Inej có thể thấy mọi người phe phẩy quạt, ngay đến các thành viên của Hội đồng Thương buôn, nom như một bầy chim ác là, cũng bắt đầu chấm mồ hôi trán.

Khi mức giá đấu chạm ngưỡng bốn mươi kruge, Sturmhond rốt cuộc cũng giơ tay.

“Năm mươi triệu kruge,” anh ta tuyên bố. Cả nhà thờ lặng ngắt.

Ngay cả Radmakker cũng khựng lại, cung cách lạnh lùng hơi dao động trước khi ông nói, “Năm mươi triệu kruge từ phái đoàn Ravka.” Các thành viên của Hội đồng Thương buôn đưa tay che miệng thì thầm gì đó với nhau, chắc là đang phấn khích với khoản tiền hoa hồng mà họ sẽ kiếm được từ phiên đấu giá.

“Tôi có nghe thấy đề nghị nào khác không?” Radmakker hỏi.

Nhóm người Shu thảo luận với nhau. Phía Fjerda cũng thế, mặc dù có vẻ như họ cãi vã nhiều hơn là bàn bạc. Người Zemeni hình như đang chờ xem điều gì xảy ra tiếp theo.

“Sáu mươi triệu kruge,” phía Shu Han tuyên bố.

Bước giá được nâng lên mười triệu. Đúng như Kaz đã lường trước.

Người Fjerda đưa ra đề nghị tiếp theo ở mức sáu mươi triệu hai trăm ngàn. Có thể thấy nó ảnh hưởng như thế nào đến sự kiêu hãnh của họ khi đưa ra bước giá nhỏ như vậy, nhưng phái đoàn Novyi Zem cũng rất muốn hạ nhiệt. Họ đưa ra mức sáu mươi triệu năm trăm ngàn.

Nhịp điệu của buổi đấu giá thay đổi, các mức giá tăng lên chậm rãi hơn, lừng khừng bên dưới con số sáu mươi hai triệu cho tới khi cột mốc đó đạt được, và người Shu bắt đầu tỏ ra nôn nóng.

“Bảy mươi triệu kruge,” ông đại sứ Shu Han lên tiếng.

“Tám mươi triệu,” Sturmhond ra giá.

“Chín mươi triệu.” Lúc này thì người Shu chẳng buồn chờ Radmakker nữa.

Từ trên chỗ quan sát của mình, Inej có thể thấy gương mặt tái mét và đầy kinh hãi của Kuwei. Những con số đã tăng lên quá cao, quá nhanh.

“Chín mươi mốt triệu,” Sturmhond tuyên bố, tìm cách kìm hãm đà tăng giá một cách muộn màng.

Như thể đã quá mệt mỏi với cuộc đấu, ông đại sứ Shu Han bước tới trước và gầm lên, “Một trăm mười triệu kruge.”

“Một trăm mười triệu kruge từ phái đoàn Shu Han,” Radmakker hét to, sự trầm tĩnh của ông đã bị số tiền hất văng. “Tôi có nghe thấy đề nghị nào khác không?”

Nhà thờ Barter im lặng như thể những người dự khán vừa nhất loạt cúi đầu cầu nguyện.

Sturmhond cười khan và nhún vai. “Một trăm hai mươi triệu kruge”

Inej cắn môi mạnh đến bật máu.

Uỳnh. Cánh cửa đôi đổ sộ bật mở. Một cơn sóng triều lao qua cửa, ập vào thánh đường, tung bọt giữa các hàng ghế, rồi tan biến thành một đám mây hơi nước. Âm thanh rì rầm phấn khích của đám đông biến thành những tiếng la hét kinh ngạc.

Mười lăm bóng người khoác áo choàng xanh ùa vào trong nhà thờ, áo của họ tung bay như thể được thổi bởi một luồng gió vô hình, khuôn mặt họ bị hơi sương làm mờ đi.

Một số người kêu đòi vũ khí của mình, số khấc níu chặt lấy nhau và hét lên. Inej trông thấy một thương gia cúi xuống, hối hả quạt mát cho bà vợ bất tỉnh nhân sự của mình.

Nhóm người kia lướt tới trước trên lối đi, trang phục của họ dập dềnh như những làn sóng chậm rãi.

“Chúng tôi là Hội đồng Thuỷ triều,” nhân vật khoác áo choàng xanh đi đầu lên tiếng. Đó là một giọng phụ nữ, trầm và uy quyền. Hơi nước che phủ hoàn toàn khuôn mặt bà ta, nó dịch chuyển bên dưới chiếc mũ trùm như một cái mặt nạ liên tục thay hình đổi dạng. “Cuộc đấu giá này là một trò bịp bợm.”

Những lời thì thầm kinh ngạc cất lên trong đám đông.

Inej nghe thấy Radmakker kêu gọi trật tự, rồi cô né sang trái theo bản năng khi một tiếng rít khẽ vang lên. Một lưỡi thép nhỏ, xoay tròn bay vèo qua, xé rách ống tay áo của cô rồi văng đi trên mái nhà bằng đồng.

“Đó là một lời cảnh báo,” Dunyasha lên tiếng. Con nhỏ đang vắt vẻo trên phần hoạ tiết trang trí kim loại của một cái chóp nhọn ở cách Inej chừng mười mét, chiếc mũ trùm mầu ngà bao quanh khuôn mặt nó sáng lên như lớp tuyết dưới ánh nắng chiều. “Ta sẽ nhìn thẳng vào mắt ngươi khi tiễn ngươi xuống địa ngục.”

Inej với tay tới bộ dao. Cô buộc phải đáp trả cái bóng của mình.