← Quay lại trang sách

Chương 27 KAZ

Kaz gác cái chân yếu lên chiếc ghế đẩu thấp và lắng nghe Anika báo cáo về doanh thu của Quạ Đen cũng như tình hình du khách tại Đông Stave. Trong ba tuần lễ kể từ sau buổi đấu giá Kuwei, Kaz đã chiếm lấy văn phòng của Per Haskell ở tầng trệt Thanh Gỗ. Anh vẫn ngủ ở tầng trên cùng, nhưng làm việc tại hang ổ của Per Haskell thì dễ hơn. Anh không nhớ những chuyến leo lên xuống cầu thang, và văn phòng cũ của anh giờ đây cho cảm giác quá trống trải. Mỗi khi ngồi xuống để giải quyết công việc, anh lại bắt gặp ánh mắt mình nhìn về phía bậu cửa sổ.

Ketterdam vẫn chưa bình thường trở lại, nhưng điều đó lại tạo ra những cơ hội hấp dẫn. Giá cả ở hai khu Stave giảm xuống khi người dân chuẩn bị cho một đợt bùng phát dịch bệnh kéo dài, và Kaz nhanh chóng tận dụng thời cơ. Anh đã mua toà nhà bên cạnh Quạ Đen để có thể mở rộng sòng bạc, và thậm chí còn xoay sở kiếm được một cơ ngơi nhỏ ở Lid. Khi cơn hoảng loạn trôi qua và ngành du lịch phục hồi, Kaz sẽ nhắm tới việc vặt lông những con bồ câu cao cấp hơn. Anh cũng đã mua lại cổ phần của Per Haskell tại Quạ Đen với một mức giá hợp lí. Kaz có thể sở hữu chúng với giá rẻ như cho căn cứ theo tình hình của khu Barrel, nhưng anh không muốn ai đó cảm thấy thương hại ông ta.

Khi Pekka Rollins quay lại Ketterdam, Kaz sẽ tìm được cách để chấm dứt việc làm ăn kinh doanh của lão. Anh hoàn toàn không muốn công sức của anh rơi vào túi Rollins.

Sau khi Anika báo cáo xong, Pim cung cấp những chi tiết thu thập được tại phiên toà xử Van Eck. Ngài Johannus Rietveld bí ẩn đã mất tích không một dấu vết, nhưng khi các tài khoản của Van Eck được bóc trần, sự thật nhanh chóng được phơi bày rằng lão ta đã sử dụng những thông tin mà mình biết được từ Hội đồng Thương buôn để mua lại nhiều trang trại trồng jurda. Ngoài việc lừa đảo bạn bè, can thiệp đấu giá, và bắt cóc chính con trai ruột, còn có những đồn đoán rằng lão đã thuê một nhóm người đột nhập vào một toà nhà của chính quyền Fjerda và nhiều khả năng đã tự phá hoại các xi-lô trữ đường của mình. Van Eck không được cho tại ngoại. Và có vẻ như lão sẽ phải ngồi tù khá lâu. Mặc dù con trai lão đã rót một khoản nhỏ cho người đại diện pháp luật của Van Eck, một mức chi phí vừa phải.

Wylan đã quyết định sử dụng một phần tài sản mới nhận được để cải tạo lại ngôi nhà. Cậu cho Jesper một khoản tiền đầu tư nhỏ, và đưa mẹ về nhà. Cư dân trên phố Geldstraat rất kinh ngạc khi thấy Marya Hendriks ngồi trong công viên cùng con trai, hoặc được gia nhân chèo thuyền đi dạo trên dòng kênh. Thỉnh thoảng người ta nhìn thấy hai mẹ con từ dưới kênh khi họ đứng trước giá vẽ trong vườn nhà Van Eck.

Alys ở lại với họ một thời gian, nhưng rồi chị ta cùng chú chó cưng quyết định rời bỏ thành phố và các thị phi của nó. Chị ta trải qua những tháng cuối thai kì tại ngôi nhà ven hồ của gia đình Hendriks, và nghe nói có tiến bộ sao đó với các bài học hát. Kaz thấy mừng khi không phải là hàng xóm của chị ta.

“Tốt lắm,” anh nói sau khi Pim kết thúc báo cáo. Anh không nghĩ Pim lại giỏi thám thính như vậy.

“Chính Roeder là người đã thu thập thông tin,” Pim nói. “Chắc đang muốn nhắm tới vị trí người nhện mới cho anh.”

“Tôi không cần người nhện mới,” Kaz đáp.

Pim nhún vai. “Bóng Ma không thấy xuất hiện. Mọi người bàn tán…”

Kaz giải tán Anika và Pim rồi ngồi lại trong văn phòng yên ắng. Anh ngủ rất ít trong mấy tuần vừa qua. Anh đã chờ đợi khoảnh khắc này gần nửa cuộc đời, và anh sợ nếu mình ngủ thiếp đi, nó có thể tan biến. Pekka Rollins đã chạy khỏi Ketterdam và chưa thấy quay lại. Theo lời đồn thì lão ẩn trốn cùng con trai trong một ngôi nhà ở vùng quê, vây quanh là hàng tá vệ sĩ có vũ trang luôn túc trực. Với việc Cung Lục Ngọc, Hoàng Tử Kaelish và Tiệm Kẹo bị cách li trong sự vắng mặt của lão, chuyện làm ăn của Pekka Rollins đang trên bờ vực sụp đổ. Thậm chí người ta còn kháo nhau về sự chia rẽ trong băng Kim Sư. Chủ soái thì biến mất, thoả thuận giữa lão ta và Van Eck khiến các thành viên trong băng đảng trông không khác gì tay sai của đám người giàu. Không khác gì các thị tuần.

Từng bước một. Rồi sẽ đến lúc Rollins chui ra khỏi đống gạch vụn. Kaz muốn mình sẵn sàng.

Tiếng gõ cửa vang lên. Một trong những vấn đề của việc ngồi ở tầng trệt là mọi người sẽ làm phiền bạn nhiều hơn.

“Thư đến,” Anika thông báo và ném chiếc phong bì lên bàn. “Bạn của anh nhanh nhẹn phết đấy, Brekker,” cô nói với một nụ cười ranh mãnh.

Kaz liếc nhìn ra ngoài cửa phòng thay vì trả lời. Anh không quan tâm đến việc nhìn Anika chớp chớp hàng mi vàng.

“Được thôi,” cô nói rồi rút lui, khép cửa lại sau lưng.

Kaz giơ lá thư ra ánh sáng. Lớp sáp niêm có màu xanh dương nhạt và in hình đại bàng hai đầu. Anh rọc mở phong bì, đọc nội dung trong thư, rồi đốt hết cả hai. Sau đó, anh viết thư hồi âm và niêm phong nó lại bằng sáp đen.

Kaz biết Inej đã ở lại nhà của Wylan. Thỉnh thoảng, anh thấy một lời nhắn viết vội bỏ lại trên bàn mình - vài thông tin về Pekka, hoặc những diễn biến tại Toà thị chính - và anh biết cô đã vào văn phòng của anh. Kaz khoác áo choàng, cầm lấy mũ và gậy chống, rồi nhét lá thư vào túi áo. Anh có thể cử một người đưa tin, nhưng anh muốn tự tay trao lá thư này.

Kaz đi ngang qua chỗ Anika và Pim trên đường rời khỏi Thanh Gỗ. “Tôi sẽ quay lại sau một giờ nữa,” anh nói, “và tốt hơn đừng để cho tôi thấy hai người lãng phí thời gian tại đây.”

“Ở Quạ Đen gần như chẳng có ma nào,” Pim đáp. “Du khách quá sợ bệnh dịch.”

“Đi tới mấy khu nhà trọ, nơi những con bồ câu sợ hãi đang lẩn trốn dịch bệnh. Cho bọn họ thấy hai người hồng hào khoẻ mạnh như thế nào. Hãy bảo đảm rằng họ biết hai người vừa chơi bài cào tại sòng bạc Quạ Đen. Nếu cách đó không thành công thì xách mông tới bến cảng và quyến rũ vài con bồ câu trong đám công nhân làm việc ở đó.”

“Tôi vừa mới hết ca,” Pim phản đối.

Kaz đội mũ lên đầu và lướt một ngón cái trên vành mũ. “Đừng có nhiều lời.”

•••

Anh đi về phía đông, xuyên qua thành phố. Anh muốn đi đường vòng, chỉ để tận mắt trông thấy mọi chuyện diễn ra như thế nào ở Tây Stave. Sau khi bọn người Shu tấn công và dịch bệnh bùng phát, các nhà chứa ở đây gần như trống vắng. Nhiều con phố đã bị phong toả để cách li khu vực quanh Tiệm Kẹo và Vườn Thú. Tin đồn cho biết Heleen Van Houden chưa trả được tiền thuê nhà tháng này. Tội ghê.

Không có tuyến tàu chở khách nào hoạt động, nên Kaz phải cuốc bộ đến khu vực tài chính của Ketterdam. Khi đi ngang một con kênh nhỏ hẹp và vắng vẻ, anh trông thấy màn sương dày bốc lên từ mặt kênh. Anh đi thêm vài bước nữa, và nó trở nên dày đến nỗi gần như anh không nhìn được gì. Sương mù bám chặt vào áo choàng của anh, ẩm ướt và ngột ngạt, hoàn toàn lạc lõng giữa một ngày xuân ấm áp. Kaz dừng bước trên chiếc cầu thấp vắt ngang con kênh và chờ đợi, gậy chống trong tư thế sẵn sàng. Giây lát sau, ba bóng người đội mũ trùm đầu xuất hiện ở phía bên trái anh. Thêm ba người nữa hiện hình bên phải anh, những tấm áo choàng xanh của họ dập dềnh như sóng lượn giữa không trung, mặc dù chẳng có cơn gió nào. Những chi tiết này thì Kaz đã chính xác, nhưng mặt nạ của bọn họ không phải làm từ hơi nước. Thay vào đó, những thành viên đích thực của Hội đồng Thuỷ triều - hoặc một nhóm cải trang cực kì thuyết phục - đeo một thứ khiến người ta có cảm tưởng như đang nhìn vào bầu trời đêm đầy sao. Hiệu ứng đẹp phết.

“Kaz Brekker,” Thuỷ triều gia cầm đầu lên tiếng. “Kuwei Yul-Bo đang ở đâu?”

“Ngủm củ tỏi rồi. Xác cậu ta đã bị thiêu ra tro trên đảo Tử Thần.”

“Kuwei Yul-Bo thật đang ở đâu?”

Kaz nhún vai. “Cả một nhà thờ đầy người đã chứng kiến cậu ta bị bắn. Một thầy lang đã xác nhận cái chết của cậu ta. Tôi còn giúp được gì cho mấy người nữa?”

“Ngươi không muốn trở thành kẻ thù của Hội đồng Thuỷ triều đâu, chàng trai. Không một chuyến tàu hàng nào của ngươi sẽ rời cảng được nữa. Cảng số Năm sẽ chìm trong nước lụt.”

“Muốn làm gì thì làm. Tôi đã không còn sở hữu cổ phần ở Cảng số Năm nữa rồi. Các người muốn chặn tàu của tôi thì cũng tức là sẽ phải chặn mọi con tàu ra vào cảng. Tôi không phải là thương gia. Tôi không thuê tàu hay điều phối vận tải. Tôi là một tên trộm, một kẻ buôn lậu. Cứ thử bắt tôi xem, các người sẽ thấy mình chỉ đang cố bắt lấy không khí.”

“Ngươi có biết chết đuối dễ xảy ra như thế nào không?” Thuỷ triêu gia hỏi, rồi giơ một bàn tay lên. “Nó có thể xảy ra ở mọi nơi.”

Kaz đột nhiên cảm thấy phổi mình đầy nước. Anh ho sặc sụa, nhổ nước biển ra và gập người lại, thở hổn hển.

“Hãy nói những gì bọn ta cần biết.”

Kaz hít một hơi. “Tôi không biết Kuwei Yul-Bo đang ở đâu. Các người có thể làm tôi chết đuối ngay tại chỗ, nhưng điều đó chẳng thay đổi được gì.”

“Vậy thì bọn ta sẽ tìm một trong những đứa bạn của ngươi rồi dìm chết nó trên giường.”

Kaz ho sặc sụa. “Và các người sẽ thấy tháp canh của mình bị cách li vì bệnh dịch.” Các Thuỷ triều gia ngọ nguậy đầy khó chịu, màn sương di chuyển theo bọn họ. “Tôi đã làm cho còi báo động rú. Tôi đã tạo ra cơn đại dịch này, và tôi kiểm soát nó.”

“Bịp bợm,” Thuỷ triều gia nói, hai ống tay áo của ông ta phập phồng trong màn sương.

“Cứ thử đi rồi sẽ thấy. Tôi sẽ gieo rắc bệnh dịch quanh từng ngọn tháp của các người. Chúng sẽ trở thành ổ dịch. Các người tưởng Hội đồng Thương buôn không dám phong toả chúng sao? Cuối cùng họ cũng có cơ hội bắt các người xác minh danh tính. Họ sẽ rất mừng rỡ vì có cớ để làm chuyện đó.”

“Họ sẽ không dám. Đất nước này sẽ chìm nếu không có bọn ta.”

“Họ sẽ không còn lựa chọn nào khác, công chúng sẽ kêu gọi hành động. Họ sẽ đốt những ngọn tháp thành tro bụi.”

“Đồ quỷ quyệt.”

“Ketterdam đầy quỷ sứ đội lốt người. Tôi chỉ tình cờ là đứa có răng dài nhất.”

“Bí mật về jurda parem không thể được tiết lộ. Sẽ không một Grisha nào còn được an toàn nữa. Ở đây hay bất cứ nơi đâu.”

“Vậy thì may cho cac người là thằng nhóc người Shu đã ôm bí mật đó xuống mồ.”

“Bọn ta sẽ không quên chuyện này đâu, Kaz Brekker. Một ngày kia ngươi sẽ hối tiếc vì sự láo xược của mình.”

“Nghe này,” Kaz đáp trả. “Khi ngày đó tới, hãy đánh dấu nó trên tờ lịch của các người. Sẽ là một ngày hội lớn đấy.”

Những bóng người mờ đi, và khi màn sương dần tan, Kaz không còn thấy dấu tích của Hội đồng Thuỷ triều nữa.

Anh lắc đầu và tiếp tục đi xuôi dòng kênh. Ketterdam là thế. Nó không bao giờ để bạn nhàm chán. Chắc chắn Hội đồng Thuỷ triều sẽ muốn gì đó ở anh trong tương lai, và anh sẽ buộc phải trao nó cho bọn họ.

Nhưng trong lúc này, anh còn việc phải làm.