4. Gương
“Yuko, anh về rồi đây.” Masayoshi kéo cửa trượt, bước vào phòng. “Có gì lạ không, Yuko?”
‘Không, không có gì lạ cả.’
“Tốt quá! Không ai vào phòng chứ? Thế là được.” Nhưng khi nhìn đến tấm gương ba cánh cũ kĩ ở góc phòng, Masayoshi chợt nhận ra điều bất thường. Anh tới gần để quan sát kĩ hơn, ghé mặt xem xét rồi hỏi. “Thế này là sao? Yuko, em không được nói dối anh đâu đấy. Hôm nay có người vào phòng, đúng không? Còn mở gương ba cánh nữa. Yuko, em không được nói dối anh đâu đấy.”
‘Tại sao? Sao mình lại nghi ngờ em? Không có gì bất thường thật mà.’
“Chắc chắn là có, Yuko. Đây, em nhìn sợi dây quấn gương này. Gương đã cũ nên thi thoảng hai cánh cứ bật ra. Để chúng không mở tự động, anh đã quấn dây đỏ vào hai tay cầm trên cánh.”
‘Thế thì sao ạ? Giờ vẫn quấn đấy thôi?’
“Khác mà, Yuko. Anh luôn quấn theo chiều kim đồng hồ, nhưng em xem, hôm nay nó lại quấn ngược chiều kim đồng hồ. Rốt cuộc là sao hả?”
‘À, mình ơi, em mở đấy. Chính em mở gương ra.’
Masayoshi mở gương ra kiểm tra, rồi lại thảng thốt kêu lên. “Yuko, bên trong vỡ rồi! Đáng lẽ mảnh vỡ phải rơi đâu đây chứ?”
‘Mình à, cái gương vỡ từ trước rồi còn gì?’
“Không, em lầm đấy Yuko. Trước đây nó chỉ rạn chứ chưa mất miếng nào. Vậy mà Yuko à, chỗ này và chỗ này bị mẻ rồi. Đáng lý mảnh vỡ phải rơi quanh đây, nhưng chẳng thấy đâu cả.” Masayoshi lại gần một con trong rừng búp bê trắng bệch, vuốt ve tóc nó rồi dịu dàng hỏi. “Nào, hãy nói thật đi, Yuko. Hôm nay Kiyone đã vào phòng đúng không? Em muốn bao che cho con bé nên mới nói dối anh hả?”
‘… Phải, mình nói đúng. Kiyone đã vào phòng.’
“Thế à. Nhưng tại sao em không ngăn Kiyone vào phòng, cũng chẳng ngăn con bé chạm vào gương?”
‘Vâng, xin lỗi mình. Lúc Kiyone vào, hình như em đang mơ màng. May thay em kịp mở mắt, cũng dặn dò Kiyone tử tế rồi. Em đã bảo cô bé ra ngay, nên mình đừng mắng cô bé nhé.’
Masayoshi nhìn phần gương bị khuyết, khuôn mặt vô hồn như búp bê, “Ừ, Yuko. Anh không mắng Kiyone đâu. Anh chỉ muốn con bé trả lại mảnh gương vỡ.”
Hoàng hôn nhuộm đỏ cửa trượt. Chỉ lúc này, gò má búp bê mới nhuốm sắc hồng như gò má trẻ sơ sinh, mềm mại đầy sức sống.