← Quay lại trang sách

Chương 13

Hàng đêm Sebastien vẫn nói mớ trong giấc ngủ.

“Em có biết anh muốn được làm gì không?” Anh hỏi tôi một đêm nọ.

“Nói cho em biết anh muốn làm gì đi.” Bạn sẽ cảm thấy mình đầy quyền năng khi bạn, một người đang thức, có thể khiến một người đang say ngủ trả lời câu hỏi của bạn. Theo một cách nào đó thì điều này là một phép màu, giống như khi bạn được yêu vậy, hoặc giống như việc ngắm nhìn một con vẹt – một sinh vật nhỏ bé – nhại lại những từ mới thốt ra từ miệng một con người.

“Anh muốn thả một chiếc diều,” Sebastien trả lời câu hỏi của tôi trong lúc anh vẫn đang chìm trong giấc ngủ.

“Chiếc diều đó trông như thế nào?”

“Nó được làm từ một tờ giấy trắng gắn trên khung tre, với một sợi ruy băng sa tanh màu đỏ gắn ở đuôi.”

“Nếu em cho anh sợi ruy băng sa tanh màu đỏ của em thì sao?” Anh trở mình và vùi đầu vào gối.

Nếu tôi cho anh sợi ruy băng sa tanh màu đỏ của mình thì sao? Không có câu trả lời nào đáp lại.