NHỮNG DỮ LIỆU KỲ THÚ 2: NGÀY ĐỊNH MỆNH
Những cô gái đáng thương bị Captain Murderer cắt cổ chỉ là số ít trong hàng ngàn nạn nhân đối diện với ngày tận số của mình trong đủ loại chuyện kinh dị. Sau đây là danh sách sáu nạn nhân khác và những tên bắt nạt ghê rợn đã làm cho cuộc sống (và cái chết) của họ trở thành nỗi thê lương. Hãy thử ghép cặp những kẻ thủ ác với những nạn nhân la khóc của chúng, rồi xem lời giải để biết rõ ai hại ai... và tìm hiểu thử các nạn nhân đã trải qua những giây phút hãi hùng đó như thế nào (nếu như bạn có những sở thích quái dị).
Những kẻ thủ ác
1 Những gã đàn ông tí hon mọc ra từ trong da thịt người. Chúng ngoảnh mặt về phía nạn nhân, dội bom họ bằng những câu nói liến thoắng không ngơi nghỉ, chứa toàn những lời lẽ thô tục, gây tổn thương và đưa ra những nhận định xúc phạm đến cuộc sống riêng tư.
2 Một cái đầu người được ướp, với cặp mắt xanh lạnh lùng luôn trợn trừng, mái tóc đen dài, xoăn, trông như rắn rết, và những chiếc răng sắc nhọn. Nó đội một chiếc mũ chòm bằng da có hai chiếc "tai". Cái đầu lớn gớm guốc được gắn vào một thân hình nhỏ bé, co queo, phủ đầy lông đen dài và xoăn.
3 Hàng ngàn, hàng vạn (và cũng có thể là hàng triệu) con kiến lớn dơ bẩn, vừa hung bạo vừa khôn ranh (nhưng cũng không quá khôn ranh đâu).
4 Chất nhờn màu đỏ trong một chiếc bình kim loại rơi xuống Trái đất từ ngoài không gian. Nó "trượt đi" khắp vùng nông thôn, reo rắc tai ương và càng lúc càng to ra. (Hãy hình dung một đám kem đánh răng lớn cực kỳ hiếu động và hung hăng đang bò quanh nhà bạn).
5 Một con khỉ lớn gây tai họa khủng khiếp cho các nạn nhân của nó rồi biến mất như chưa hề tồn tại.
6. Một nhà chế tạo đồ chơi tạo ra một rô bốt khiêu vũ cực giỏi. Nó không hề sai lấy một bước chân, mọi thao tác đều chuẩn đến từng giây tứng khắc. Và nó lại có khả năng vừa khiêu vũ vừa tán tỉnh nữa chớn đại loại như: ‘‘Tối nay em thật là duyên dáng’’ hay ‘‘Anh có thể khiêu vũ đến bất tận’’.
Và những nạn nhân rên xiết
a. Một bác nông dân già tọc mạch (bẳn tính, hôi hám... và túm lại sẽ không ai thích ở gần ông ta), một số thiếu niên trong thập niên 1950 (cũng hiếu động, cũng hay gây gổ) và một số người xui xẻo khác.
b. Anette, một cô gái sáng sủa, thanh lịch, thích nô giỡn.
c. Một nhà khảo cổ tên là tiến sĩ Stokes, người đang khai quật một ngôi mộ Inca ở Peru.
d. Một nhà thám hiểm đã làm phật lòng một thầy lang châu Phi có vai vế cao.
e. Một vị tiến sĩ nổi tiếng đã tham gia một cuộc khai quật khảo cổ ở Ai Cập cùng người bạn. Ông đánh cắp vài khúc xương từ một xác ướp mặc dù đã có những lời cảnh báo sởn tóc gáy khắc trên quan tài.
f. Một nông dân khác. Nhưng ông này thì dũng cảm, thông minh và gan dạ.
Trả lời:
1d. Nạn nhân tên là Stone trong truyện ngắn mang tên Lukundoo (1927) của nhà văn El White. Kết cục của Stone là ông nổi những khối u khắp cơ thể. Bạn của ông giúp ông nạy được vài khối u. Nhưng khi quan sát kỹ, ông bạn này kinh hoàng nhận ra rằng chúng không phải là ung nhọt mà là những đầu người tí hon! Ông chạy đến tìm Stone vừa lúc chứng kiến một gã người tí hon gớm guốc mọc ra từ cơ ngực của Stone! Gã "người" này thè lưỡi ra và liến thoắng thóa mạ Stone, cùng lúc những chiếc tay mảnh khảnh túm lấy râu nạn nhân.
Bạn của ông đề nghị chặt bỏ chúng, nhưng Stone nói rằng làm vậy chỉ uổng công, bởi lẽ ông đã bị nguyền rủa vĩnh viễn. Sau đó ông gục xuống chết. Đó là sự trả thù khủng khiếp (nhưng cũng rất hóm hỉnh) của gã thầy lang!
2c. Kẻ thủ ác và kẻ rên xiết gặp nhau trong câu chuyện mang tên The Flying Head (Chiếc Đầu Bay) (1939) của A Hyatt Verrill. Bất chấp những lời cảnh báo của những người da đỏ giúp việc, vị tiến sĩ già cứng đầu Stokes vẫn khăng khăng đòi lấy chiếc đầu của xác ướp ra khỏi nơi an táng để đem về phòng thí nghiệm. (Các nhà khảo cổ điên này chẳng bao giờ biết rút kinh nghiệm nhỉ). Trong đêm, cái đầu sống dậy, vỗ đôi tai trên chiếc nón bằng da (Vâng, đôi tai đó chính là những chiếc cánh), bay đến tiến sĩ Stokes và xé cuống họng ông ta.
3f. Nạn nhân là Leiningen trong tác phẩm Leiningen versus the Ants (Leiningen chống Đàn kiến) (1938) của tác giả Carl Stephenson. Nông trang của ông tràn ngập những con kiến siêu bự. Lần đầu tiên ông biết về sự tồn tại của chúng là khi thấy những con thú hoảng hốt (báo, khỉ, beo, v.v..). chạy tán loạn khỏi rừng già để trốn thoát đội quân kiến. Kế tiếp, ông thấy một vật run rẩy, không hình hài, phủ đặc một màu đen. Đó là một con hươu bị kiến phủ kín và cắn chết. Cuối câu chuyện này thì điều tương tự cũng đã diễn ra với Leiningen. Khi đàn kiến bu khắp người ông, chúng cắn ông dữ dội đến mức khắp thân mình mẩy ông đầy những vết rách, xương xẩu lòi cả ra bên ngoài. Nhưng chí ít ông cũng đã dụ được chúng vào một chiếc bẫy kiến. Trong khi các nông trang viên gỡ từng con kiến ra khỏi cơ thể ông, đàn kiến bị tiêu diệt bằng cách phun nước và dùng xăng đốt.
Leiningen sống sót và tiếp tục làm nông. (Nhưng sau đó cuộc đời của ông trở thành những chuỗi ngày dài phòng chống kiến).
4a. Con quái vật có tên là "Giọt Nhờn"! Đã có một bộ phim mang tên này: The Blob (Giọt Nhờn). Nó "nuốt" lấy nạn nhân rồi "tiêu hóa" luôn. Bác nông dân bẳn tính đã chọc giận nó bằng cách thọc cây gậy của bác ta vào chiếc bình vừa mới rơi xuống Trái đất. Chỉ một tích tắc sau đó là... Măm Măm... Ực Ực...
Thứ duy nhất có thể tiêu diệt "Giọt Nhờn" là bọt phun ra từ bình chữa lửa. Bạn tưởng mấy cái bình đó dùng để chữa lửa thôi sao? Không có đâu, chúng còn dùng để trị "Giọt Nhờn"nữa đó! Nó có thể mò đến tận lớp học và đến sát bên bạn. Cho nên bạn phải học cách sử dụng bình chữa lửa!
5e. Nạn nhân là tiến sĩ Morris trong tác phẩm Monkeys (Khỉ) (1933) của E.F. Benson. Morris đã dại dột đánh cắp vài khúc xương từ chiếc quan tài chứa xác ướp. Quan tài này được những hình chạm khắc thể hiện những con khỉ trông rất hung hiểm canh giữ. Khi Morris đang trên tàu từ Ai Cập về Anh, người hầu của ông nghe thấy tiếng hét từ phòng của ông. Anh ta bèn chạy vội tới và phát hiện vị tiến sĩ bị tấn công bởi một con khỉ to đùng, và con khỉ này đã tẩu thoát qua cửa sổ. Tất cả những điều khủng khiếp mà những hình chạm khắc trên quan tài đã cảnh báo đều đã xảy đến với Morris. Ông bị gãy lưng. Cả một núm tóc (với nguyên cả da đầu còn dính ở chân tóc... Eo ui!) bị bứt ra khỏi đầu ông. Hai mắt của ông bị "múc" ra khỏi hố mắt và ngón tay cái của ông giật đứt. Thật tiếc cho ông vì đã trót dại không để ý đến các điềm báo và lời nguyền, nhất là khi chúng diễn ra hà rầm và rất chi là lộ liễu.
6b. Con rô-bốt là nhân vật chính trong truyện ngắn mang tên Dancing Partner (Bạn nhảy) (1893) của Jerome K. Jerome. Một nhà chế tạo đồ chơi đã mang nó đến một buổi khiêu vũ, gắn vào eo nàng Annette và cho cả hai cùng nhảy. Thoạt đầu, mọi thứ đều tốt đẹp, nhưng rồi con rô-bốt bị mất kiểm soát. Nó ôm Annette quay vòng vòng trong phòng, càng lúc càng nhanh hơn. Nó không ngừng lại được nữa rồi! Người ta nhào tới để tắt nó, nhưng chỉ làm cho mọi sự tồi tệ hơn. Con rô-bốt bắt đầu quăng quật và va đập vào tường, vào đồ đạc.
Lúc này Annette đã bị thương. Máu cô vương vãi theo những bước nhảy điên loạn khắp quanh phòng. Mọi người đổ xô ra ngoài, đi tìm nhà chế tạo đồ chơi vốn đang chui vào xó xỉnh nào đó để chém gió với chủ nhà. Khi ông ta trở vào thì đã quá muộn rồi! Tác giả không nói rõ Annette tội nghiệp có còn sống hay không, chỉ biết là khi bước vào phòng chủ nhà đã tái mặt nói với các bạn bè: "Hãy đưa tất cả phụ nữ khỏi đây, càng nhanh càng tốt"... Câu này phần nào đó nói lên rằng cô gái kia đã đi đời. (Và rằng ông chủ nhà có thói xấu là phân biệt nam nữ!)