Chương 26 Ankara
Qua khung cửa sổ nhỏ của chiếc máy bay trực thăng, Phan có thể nhìn thấy chân trời đỏ rực của một bình minh còn ươn ái. Chiếc máy bay trực thăng nhà binh nên không cần phải bay thấp nhưng viên phi công cứ bay vòng vèo làm Phan lên ruột và mệt.
Tại Ankara, Phan có một ngày thật bận rộn. Chàng gặp nhân viên Thổ giả dạng làm kỹ sư chính của ngân hàng Unibank. Trước đây anh ta cũng là một kẻ cuồng tín nhưng rồi chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ mua chuộc và đe dọa để anh ta về làm việc. Sau một thời gian anh ta thay đổi hẳn lập trường, không còn là một kẻ quá khích Hồi giáo nữa và được tin cậy. Ngay cả CIA cũng mua chuộc anh ta.
Phan sẽ đưa anh ta vào văn phòng để gặp Omar. Phan đã đưa cho anh ta nhiều thứ và dặn dò anh ta trong vai trò này. Cả hai đã dợt lại nhiều lần cho ăn khớp trước khi gặp gỡ Omar.
Kế đến chàng gọi cho Sỹ tại Amman để xác nhận về điệp vụ ngày 22 tháng 12. Nhiệm vụ của Sỹ là sẽ thẩy lên những tin nhắn từ chương mục của Omar cho biết mấp mé là điệp vụ chống lại mục tiêu của Mỹ đã sẵn sàng. Và cũng trong vai trò của Omar, Sỹ cho thêm vào là một nhóm mới thành lập nhận trách nhiệm về vụ bom nổ và sau vài giờ khi vụ nổ bom đã xảy ra, Sỹ sẽ đưa tin này vào một lô những trang nhà cuồng tín quá khích khác. Và nhóm mới này sẽ công kích nhóm Al Qaeda quá mềm yếu khi chỉ cho nổ bom ở Âu Châu mà không nhắm vào Mỹ. Sẽ có nhiều tin nhắn tung hỏa mù là một vài nhân vật của Al Qaeda được CIA trả tiền.. v..v..
Khi nghe Sỹ giải thích những chuyện sẽ làm, Phan kêu lên:
“Cậu là một thiên tài!”
“Thật sao? Vậy tại sao tôi vẫn làm việc ở đây?”
“Tôi sẽ tìm cho cậu một cô bạn gái khi tôi trở về nhiệm sở được không?”
“Một cô thôi ư? Phải hai cô”
Omar đến sáng hôm sau. Phan cho xe ra phi trường đón Omar. Oma bị giữ lại hơi lâu, có lẽ vì tên anh ta có trong danh sách phải kiểm soát.
Phan đợi Omar tại văn phòng. Cuộc gặp gỡ diễn ra sôi nổi nhưng cuối cùng đưa đến kết quả khả quan. Anh nhân viên Thổ trong vai kỹ sư chính của ngân hàng Unibank đòi đưa Omar đi ăn. Phan cáo lỗi là còn nhiều chuyện khác phải lo và để mặc hai người đi với nhau. Tiệm ăn đó là nơi tụ hợp nhiều chính trị gia, nhiều kẻ hoạt động ngầm trong giới Hồi giáo nhưng lại được nhân viên chính phủ Thổ kiểm soát.
Sáng hôm sau ngày thứ năm 22 tháng 12, một vụ bom nổ lớn tại căn cứ không quân Incirlik về phía nam của Thổ Nhĩ Kỳ. Những cuộn lửa và khói có thể nhìn thấy từ cách đó mấy dặm. Hai tiếng đồng hồ sau đài CNN tại Thổ loan tin vụ bom nổ nhắm vào căn cứ của Mỹ.
Phan gọi ông Hoàng bằng đường dây an toàn vài tiếng đồng hồ sau khi vụ bom nổ được xác nhận.
Ông Hoàng nói với Phan:
“Gần như hoàn hảo!”
“Gần như nghĩa là sao?”
“Có một nhân viên vào đó toi mạng. Người ta tìm ra xác nó cách đây 30 phút”
“Chúa ơi!” Phan kêu lên. Chàng đã làm cho điều không may này xảy ra mà không ngăn chặn được!
“Đừng lo. Tên này đi vào vùng cấm. Không phải lỗi tại anh. Cũng không phải lỗi tại tôi. Mà là lỗi của người đó. Mình đến gần mục tiêu lắm rồi, đừng suy nghĩ gì thêm”
Phan không nói gì một lúc rồi hỏi lại ông Hoàng:
“Ông không cần biết có ai chết hay không phải không?”
“Đúng vậy. Anh cũng nên bắt chước tôi”
Phan không muốn nói gì thêm ngoài lời từ giã.
Quân đội Mỹ và Thổ cố gắng che đậy vụ này bởi vì đó là một căn cứ quân sự. Nhưng 10 giờ sáng hôm đó, văn phòng thủ tướng Thổ đã họp báo và tuyên bố với giới truyền thông Thổ là vụ bom nổ khá lớn nhưng những kẻ bị thương hay tử nạn không phải là người Thổ. Phát ngôn viên của thủ tướng Thổ cho báo giới biết mục tiêu của vụ bom nổ nhắm vào trong căn cứ không quân Mỹ nơi có nhiều phi công trú ngụ. Phần lớn những tòa nhà bị phá hủy. Những người Mỹ bị thương được săn sóc tại bệnh viện riêng của họ.
Tại Hoa Kỳ, Ngũ Giác Đài xác nhận vụ bom nổ tại Incirlik và cho biết số tử vong cũng như bị thương giới hạn vì phần lớn nghỉ lễ Giáng Sinh. Ngũ Giác Đài từ chối công bố danh xưng những nhân viên bị thương hay chết trong vụ này và cũng chưa thông báo cho gia đình những người này biết vì nhiều nhân viên hoạt động tại đó với những điệp vụ mật. Không có gì là ngạc nhiên cả. Căn cứ quân sự này là một biểu tượng của những chuyến bay ném bom xuống Iraq.
Sau vụ bom nổ tại Incirlik, rồi có nhóm tự nhận trách nhiệm do chính bàn tay thần kỳ của Sỹ ngụy tạo và thảy vào những trang mạng Hồi giáo thì sự việc càng sôi động hơn nữa. Có những nhóm Hồi giáo khủng bố chỉ trích nhóm mới thành lập gây ra vụ nổ bom. Chỉ trong 1 ngày hôm đó những chuyên gia phân tích của Anh và Hoa Kỳ đều kết luận là nhóm mới thành lập gây ra vụ bom nổ là một chi nhánh non trẻ nhưng quan trọng của Al Qaeda. Kẻ đứng đầu nhóm này đã chết năm 2000. Y là một vị thánh sống đối với những người đi theo. Khi y qua đời, nhóm này tan rã và tản mát sang Syria, Saudi Arabia và Jordan, nhưng chủ chốt đóng tại một đền thờ ở Zarqa, nơi có nhiều người theo nhóm này nhất sau khi chạy khỏi Syria. Giới phân tích tình báo biết nhưng không cho báo giới hay rằng một nhân vật tại đền thờ Zarqa là một kiến trúc sư người Jordan đã tạo được ảnh hưởng sâu rộng trong giới quá khích tại vùng này.
Sỹ còn đưa lên nhiều bằng chứng khác nữa để cho dư luận thế giới thấy là nhóm này còn nguy hiểm hơn những người đã gây ra vụ bom nổ tại Âu Châu gần đây.
Hai mươi bốn giờ sau, một bản tin hé lộ từ nhóm điều tra liên kết giữa FBI và Thổ Nhĩ Kỳ, đến tận nơi xảy ra vụ nổ bom để thu thập dữ liệu tại hiện trường. Những điều họ tìm ra được đăng lên trang nhất của nhiều tờ báo uy tín khắp thế giới xác nhận là chất nổ và phương cách kích nổ giống hệt như vụ nổ tại Istanbul do Al Qaeda nhận trách nhiệm.
Không có gì là hoàn hảo. Nhưng Phan theo dõi những phản ứng cũng như sự kiện tiếp nối sau đó, chàng có thể thấy rằng sự giả trá đang trở thành sự thật, được đăng tải trên những trang báo tin cậy khắp nơi chĩa mũi dùi về một nhóm dùng xe bom để phá hủy căn cứ của Hoa Kỳ và để giết hại người Mỹ.
Phan nhận được một e-mail từ Diệu. Khi thấy tên Diệu, chàng lo âu nhưng tò mò. Đó là một cột tin ngắn trong tờ Washington Post viết về một nữ luật sư làm việc tại Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ vừa mới ly dị nhưng hiện đã cặp với một viên chức cấp cao tại Tòa Bạch Ốc. Viên chức này được cho là sáng giá về nhiều mặt và hãy còn độc thân.
Chàng tủm tỉm cười không khỏi thán phục Diệu. Khi một con đường bị cản trở, nàng luôn tìm một lối khác ngay. Đó là cái tài của Diệu. Nàng là người quyết định điều mình muốn và ra tay bắt cho bằng được. Bây giờ thì tương lai cũng đang mở rộng cho Phan. Chàng sẽ về Amman với người phụ nữ mà Phan yêu. Chỉ có một điều rắc rối: Ngay chính trung tâm điểm của sự kết hợp tình ái giữa Phan và Ánh Minh là những dối trá và che đậy mà Phan đang dấu nàng.