← Quay lại trang sách

20. Ban chư ngật hổ 21. Quá kiều trừu bản 22. Liên hoàn kế

Ban chư ngật hổ” là giả làm con heo ngu dại để nhử con hổ.

Con heo ngu dại, khờ khạo bao giờ cũng là mồi ngon của hổ. Do đó người đi săn thường học tiếng heo kêu rồi tự giả làm heo để nhử con hổ.

Nghĩa đen là thế, nhưng nghĩa bóng thì như, Lão Tử đã nói: “Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về.” (Đại trí nhược ngu.) Ta giả ngu như một con heo để địch không chú ý, chờ thời cơ thuận lợi tìm thấy nhược điểm của kẻ thù mà đánh đòn sấm sét.

Nguyên tắc thực hiện kế này là:

- Dùng việc không gì quan trọng bằng bí mật.

- Hành động không gì quan trọng bằng thừa lúc đối phương bất ý.

- Dò xét không gì quan trọng bằng làm cho địch không hay biết.

- Bên ngoài ra vẻ loạn mà bên trong có cơ ngũ.

- Tỏ ra đói mệt nhưng thật là no khỏe

- Làm ra ngu xuẩn nhưng rất tinh tường.

21. Quá kiều trừu bản

“Quá kiều trừu bản” nghĩa đen là qua cầu rồi phá cầu.

Kế này có tính tích cực là phá cầu để giặc không qua được, ngăn chặn sự tiến công truy kích của địch.

Có tính tiêu cực là hành động vong ơn bội nghĩa. Nhờ có cầu mới qua sông được, nhưng qua sông được rồi thì phá cầu. Ám chỉ những người sau khi hành động rồi thì giết hại, xua đuổi những bạn đồng lao cộng khổ với mình.

Tôn Sĩ Nghị bị quân Tây Sơn (Nguyễn Huệ) đánh đuổi phải vượt qua cầu phao trên sông Hồng để chạy về nước. Khi qua được cầu phao rồi, Nghị sợ quân Tây Sơn truy kích nên hạ bệnh cắt đứt cầu phao. Hành động vong ơn bội nghĩa của Nghị làm cho hàng vạn quân giặc bị vùi xác dưới sông Hồng.

22. Liên hoàn kế

“Liên hoàn kế” là nhiều kế liên tiếp nhau có tính liên hoàn, thực hiện kế này thì kế kia phải nối tiếp sau nổ ra nhằm tấn công đối phương trên nhiều mặt.

Phạm Lãi cho người sang nước Ngô mượn thóc giống. Kế mượn thóc giống là nhằm lấy bớt lương thảo của Ngô.

Mượn rồi phải trả. Kế trả thóc giống diễn ra. Phạm Lãi cho luộc chín cả thóc giống (loại rất tốt) trước khi đem trả.

Vua Ngô là Phù Sai khen nước Việt giữ lời hứa, đúng hẹn, lại thấy thóc giống quá tốt nên truyền đem cho dân chúng gieo cấy. Năm ấy nước Ngô mất mùa. Thóc giống đã luộc chín rồi, làm sao mà chẳng mất mùa! Nên kinh tế Ngô bắt đầu suy sụp. Khi nền kinh tế Ngô suy sụp rồi Phạm Lãi mới nổ ra chiến tranh thôn tính nước Ngô.