← Quay lại trang sách

Chuong 29

Xem cái này đi”. Hổ Mang nói, chỉ vào tờ tin trên bảng thông báo bến cảng Tề Nam. “Con nói đúng. Hà Mô đã mang bọn nhóc tới đây”.

“Nó cho biết những trận đấu là tối nay”. Đường Lang nói, xem kỹ bản tin. “Trời tối rồi. Chúng ta nên nhanh lên”.

“Con biết đường tới đó không?” Hổ Mang hỏi.

“Tất nhiên”. Đường Lang đáp, “Chỉ mới hai năm kể từ khi con thắng danh hiệu Đại Vô địch ở đây”.

Hổ Mang cười, “Màn trình diễn của con đêm đó là không thể quên được. Có lẽ con có thể sử dụng mộtttt vài chiêu thức đó với em con, Xxxà hả?”.

Đường Lang nói, “Chúng ta sẽ biết hắn có mặt ở đây hay không. Hắn có thể không sống nổi trên con sông”.

Hổ Mang nói, “Hắn còn sốnggg”. Hổ Mang nói, “Con bé chăm sóc hắn. Con bé khỏe lắmmm, ta biết mà. Nó cũng khôn ngoannn và may mắn. Ta có cảm giác rằng cả hai đứa chúng sẽ có mặt ở đấu trường”.

Đường Lang giật con hạc xanh bé tí đeo quanh cổ, “Lẽ ra chúng ta nên kết liễu nó và Xà khi đã có cơ hội”.

Hổ Mang nói, “Cái gì quá khứ là quá khứ. Đừng tiếc nuối nữa. Nếu con bé có mặt ở đấu trường, thì con sẽ có cơ hội đó. Đó là, trừ phi ta ra tay với nó trước. Đi nào. Ta ngán cái bọn nhóc tì ở Ẩn Chân này lắm rồi”.