Chương 7
Xế sáng hôm sau, Hầu bị bốn con mắt ngó nó chằm chằm đánh thức dậy. Những con mắt chớp chớp, rồi biến mất sau bức tường bằng lá liễu.
Hầu nhỏm dậy, thò đầu qua đám lá. Nó thấy hai con khỉ nâu phóng mình xuyên qua các ngọn cây. Một bầy trên một trăm con đang di chuyển về phía dòng suối mà nó đã lội trước khi leo lên cây và thiếp ngủ.
Sau những điều đã trải nghiệm qua, Hầu không hứng thú gì với chuyện dây vào với bầy khỉ. Nhiều lúc bọn khỉ có thể trở nên hung hăng. Hầu bật dậy và cầm một cái vợt to đùng nhô lên bên dưới cây liễu. Nó ngó xuống thấy ba con khỉ đang đứng quanh gốc cây, khọt khẹt chửi rủa.
Hầu liếc nhanh thấy con khỉ thứ tư đang tiến đến. Nó trắng tinh một màu và to hơn những con kia. Trông có vẻ như nó nặng gần bằng Hầu. Con khỉ trắng bắt đầu bước tới bước lui trên hai cái chân gập lại và hai cánh tay thẳng dưới cây liễu, những bắp thịt đùi và cẳng tay nổi vồng cộm lên. Nó thét lên ra lệnh và những nhóm khỉ khác khọt khẹt hưởng ứng theo. Một vài con uống nước suối, trong lúc những con khác trông chừng cảnh giác nguy hiểm. Trong lúc Hầu ngó, con khỉ trắng ngó lên nó và nhe răng ra. Hầu thấy con khỉ chỉ có một mắt thôi. Nó còn thấy con khỉ có bốn cái răng nanh sắc lẻm, mỗi cái dài bằng ngón tay cái của nó. Nó biết những chiếc nanh ấy để làm gì. Hầu nắm chặt đoản côn trong túi áo và từ từ rút ra.
Con khỉ trắng chăm chú quan sát động tác đó. Con mắt lạnh lùng bám riết vào mắt Hầu. Những con khỉ khác ở bên dưới cái cây cũng ngó chằm chằm.
Hầu dừng tay lại. Nó biết nó thường phản ứng hung hăng với những hành động hung hăng như khi có ai đó giơ vũ khí lên, vì thế nó quyết định làm ngược lại. Rồi nó ngồi xuống lại và cố gắng thư giãn.
Thấy Hầu dịu lại, đám khỉ bên dưới cũng dịu lại. Con khỉ trắng không còn đi tới đi lui như trước. Tuy nhiên, con khỉ trắng và đám lâu la hung hãn vẫn quanh quẩn bên dưới cái cây, mắt chúng cứ chăm bẵm vào Hầu.
Hầu gãi đầu. Hành vi của đám khỉ làm nó hoang mang. Nó chưa từng thấy một bầy khỉ nào lại có tính chiến đấu cao như bầy khỉ này. Và chắc chắn nó chưa từng thấy đám khỉ ở dưới đất canh giữ một kẻ thù tiềm năng ở trên cây. Thông thường thì không như vậy.
Con khỉ trắng ré lên một tiếng. Ở dưới suối, một nhóm khỉ mẹ dò dẫm đến bên bờ suối, những con khỉ con đeo trên người chúng như những nùi bông to màu nâu. Phía sau những khỉ mẹ, hai con khỉ con chơi đùa với nhau thật mạnh bạo. Hầu nhận thấy những thế tấn công và phòng thủ của chúng giống với những động tác luyện võ của nó lắm. Giống như nó, các động tác của khỉ bao gồm vô số thế phối hợp với những cú ngã, nhảy, né, quét, động tác giả và ra chiêu.
Cả hai con khỉ con gần như cùng cỡ và chúng có vẻ như ngang sức với nhau. Tuy nhiên, Hầu hiểu rằng phần lớn những kỹ thuật của hầu quyền được phát triển với sự giả định rằng đối thủ của mình to và mạnh hơn mình. Những kỹ thuật này giúp nó rất nhiều khi chống trả với các người anh to con và lớn tuổi hơn, trong cả những cuộc đối kháng tay đôi theo nghi thức và sự va chạm trong đời sống hằng ngày. Để kéo gần lại cái khoảng cách khá xa giữa nó và họ, Hầu đã nỗ lực tập luyện thật nhiều. Nó đã phải bù cho những điều nó thiếu về kích cỡ bằng sự nhanh nhẹn, sự chính xác và khả năng chịu đựng về thể lực.
Môn hầu quyền là môn võ rất khắt khe, nhưng Hầu đã cố gắng vượt qua tất cả khổ nhọc - thường khi nó phải cố gắng hết sức cho đến khi quỵ ngã. Đúng vậy. Một trong những bài tập nhọc nhằn nhất của nó được gọi là môn Dây Thừng Khỉ. Môn này được thiết kế để phát triển phần lưng vững mạnh và các bắp thịt vai, chúng là điểm then chốt cho những động tác đu ném người chủ yếu đối với môn hầu quyền. Hầu chỉ sử dụng hai tay thôi, để leo lên một sợi thừng to treo từ ngọn của cái cây cao nhất của chùa Ẩn Chân. Rồi nó lại leo xuống, vẫn chỉ sử dụng hai tay thôi. Rồi nó lại leo lên. Rồi lại leo xuống. Hết lần này đến lần khác cho đến khi hai bàn tay tươm máu mới thôi.
Căng thẳng hơn nữa, đôi khi Đại Sư đứng dưới đất ở cuối sợi thừng, quan sát. Sau khi Hầu đã leo lên leo xuống cả chục lần, thì Đại Sư bắt đầu đu lắc sợi thừng thật mạnh để làm cho Hầu văng ra. Đại Sư thường thành công. Hầu sẽ bay vèo trong không trung, điên cuồng chụp những cành cây khi rơi xuống đất. May cho Hầu, nó luôn chụp được một cái gì đó bằng hai bàn tay đau mỏi trước khi quá trễ.
Tuy nhiên, Hầu luôn biết rằng, bằng một cách nào đó, Đại Sư sẽ chụp lại nó nếu nó lao thẳng xuống đất. Nghe thì thật là lạ, Hầu biết phần nào trong bản thân sẽ nhớ việc Đại Sư luôn thúc đẩy những kỹ năng của nó đến hết cỡ, hết giới hạn.
Cuối dòng suối, nhóm khỉ ở xa nhất bắt đầu tranh cãi khọt khẹt ầm ĩ. Sự sôi nổi tâm trạng của chúng rất dễ lây. Những nhóm còn lại la thét lên thất thanh trước khi phóng nhanh xuống cuối dòng để nhập bầy. Có con khỉ trắng dẫn đầu, nhóm khỉ canh giữ bên dưới cây liễu của Hầu cũng bỏ chạy luôn.
Ngoài xa xa, Hầu nghe một giọng người la lớn, ““BỌN KHỈ! HÃY BẢO VỆ MẤY CHIẾC XE TIẾP TẾ MAU!”