← Quay lại trang sách

Trẻ đóng gói

Một công nhân dọn vệ sinh đã tìm thấy một túi đựng đồ vứt trong thùng rác, trong túi là một đứa trẻ – một đứa trẻ bị chặt thành nhiều khúc và đã chết. Túi đựng đứa trẻ xấu số kia được phát hiện khi người công nhân đó đẩy xe rác để thu gom rác trong thùng rác ở hai bên đường.

Trước khi phát hiện ra sự kiện động trời này, thì thành phố này vốn rất êm ả, hoặc giả nhìn từ vẻ bề ngoài thì thấy nó vô cùng yên ả. Đã mấy năm nay thành phố này không xảy ra chuyện gì to tát cả, mọi người sống một cuộc sống yên bình, tĩnh lặng. Thị trưởng thành phố này từng nói, trật tự trị an ở thành phố chúng ta rất tốt, rất ổn định. Mặc dù cũng có tình trạng công nhân thất nghiệp nhưng chúng ta sẽ không dùng các biện pháp chuyên chính để giải quyết những mâu thuẫn nội bộ trong nhân dân, mà chúng ta cần phải dùng các biện pháp chuyên chính để xử lí các thế lực xã hội đen, giải quyết các tệ nạn mại dâm, cờ bạc, hút chích. Về điểm này chúng ta quyết không nương tay – thị trưởng nói rất kiên quyết.

Đối với hiện tượng ăn trộm hàng hóa trong siêu thị chúng ta cũng không thể nương tay – tổng giám đốc siêu thị Liên Hoa phát biểu trên đài truyền hình như vậy. Siêu thị Liên Hoa tối qua đã xảy ra vụ trộm, một phụ nữ bị nghi ngờ là ăn trộm hàng trong siêu thị và đã bị bảo vệ giữ lại để điều tra. Kết quả là nhân viên bảo vệ đã bị phụ nữ này phun thuốc mê, thị đã chui vào một chiếc ô tô và tẩu thoát. Sau khi điều tra được biết người phụ nữ này vừa được trại tạm giam thả ra, sở dĩ thị bị bắt cũng là do ăn trộm đồ trong siêu thị, sau khi bị bảo vệ bắt được thị cũng đã phụt thuốc mê vào bảo vệ, tuy nhiên một nhân viên bảo vệ khác đã bắt được thị. Tổng giám đốc siêu thị Hoa Liên đã nói với người dân rằng họ sẽ tìm mọi cách để tóm gọn tên trộm đó. Những sự việc này xảy ra trước khi có chuyện công nhân dọn vệ sinh phát hiện ra túi đựng đứa trẻ.

Thành phố vì thế mà hỗn loạn hẳn lên. Vụ việc phát hiện ra thi thể đứa trẻ sơ sinh bị chặt khúc trong thùng rác lập tức được loan khắp thành phố. Tốc độ của thông tin truyền miệng còn lan nhanh hơn cả lây cảm. Ngày hôm đó, những người công nhân dọn vệ sinh phát hiện ra tất cả có ba túi đựng ba đứa trẻ, hai trẻ trai, một trẻ gái. Theo giám định của pháp y, ba đứa trẻ đều tầm độ một tuổi, đây là thông tin được đăng trên báo buổi chiều. Mọi người hết sức lo sợ. Mọi người chỉ biết có túi đựng hạt dẻ rang đường, túi đựng gạo thơm của Thái, túi đựng bỏng ngô rang bơ, túi đựng thực phẩm, họ chưa bao giờ từng nghe thấy túi đựng trẻ con. Vậy rốt cục chuyện này là thế nào?

Ngoài ra còn có một tin xấu khác liên quan tới trẻ em, đó là tin công an tỉnh Sơn Đông đã phá được một vụ án chuyên buôn bán trẻ em. Họ phát hiện thấy có người bế bốn đứa trẻ quấn tã lót giống hệt nhau, sau khi điều tra mới phát hiện ra đây đều là những người chuyên buôn bán trẻ em, những đứa trẻ này được đưa từ Sơn Tây tới Sơn Đông. Phóng viên của báo Nam Quốc đã lặn lội tìm tới tận một ngôi làng của tỉnh Sơn Tây để tiến hành điều tra. Theo tìm hiểu của phóng viên được biết ở làng ngày có nhiều phụ nữ chuyên dựa vào việc sinh con, bán con để kiếm tiền, mỗi khi bán được một đứa trẻ có thể kiếm lời vài nghìn tệ. Họ không có cách kiếm tiền nào khác nên đành phải dựa vào việc bán con để kiếm tiền. Đây là một tin tốt hay tin xấu?

Công an đã nhanh chóng tìm ra được tung tích của cha mẹ ba đứa trẻ đựng trong túi. Họ đã khóc cạn nước mắt bởi con cái họ bị mất tích khi chơi đùa trên hè phố lúc trời chập choạng tối. Hai ngày sau, những đứa trẻ xấu số đã trở thành trẻ đựng trong túi. Làm sao họ lại không thể cạn nước mắt trước sự thật quá tàn khốc này? Cùng lúc đó lại có bốn vị phu huynh khác đến thông báo rằng con của họ cũng đã mất tích, tuy chưa thấy bị biến thành trẻ đóng trong túi nhưng họ vô cùng sợ hãi, vô cùng sốt ruột. Ngay lập tức những thông tin này được lan truyền rộng rãi trong thành phố, mọi người đồn đại nhau rằng một phần tử xã hội đen của thành phố đã bị cảnh sát tóm gọn, thuộc hạ của tên xã hội đen này tuyên bố sẽ giết chết bốn trăm đứa trẻ nếu như cảnh sát không chịu thả đại ca của chúng. Trước tin đồn này, trong buổi họp báo hàng tuần của Ủy ban nhân dân thành phố, người phát ngôn báo chí của thành phố đã khẳng định rằng đây hoàn toàn là tin đồn nhảm nhí, việc trẻ đóng trong túi và việc thành phố truy quét tệ nạn mại dâm, đĩa lậu không có liên hệ trực tiếp với nhau, cảnh sát chắc chắn sẽ nhanh chóng phá được án.

Chúng ta sẽ nhanh chóng phá được án? Cục trưởng cục công an sau khi nghe thấy người phát ngôn báo chí phát biểu trên đài truyền hình đã nói với vợ: Vụ án này không để lại một vết tích gì. Chúng ta cũng đã tóm gọn được rất nhiều tội phạm từ Quảng Đông, Đông Bắc và Tứ Xuyên đến gây án ở thành phố này nhưng chúng không chịu thừa nhận mình là phần tử xã hội đen, cũng không thấy có người ra điều kiện phải thả ai hoặc gửi thư đe dọa hay tống tiền. Đây thực là điều hết sức kì lạ. Theo như em thì liệu đó là ai, vì mục đích gì mà chuyên lấy trẻ em làm đối tượng hạ thủ? Cục trưởng nói. Đây là ngành của anh, còn ngành của em là làm đẹp, trang điểm cho mọi người, từ trước tới nay em không có quyền phát ngôn hay can thiệp gì vào công việc của anh. Chỉ có điều anh còn nhớ vụ án xảy ra hồi năm kia, có một nữ sinh cũng bị giết chết và chặt ra nhiều khúc không? Đó là một sinh viên nữ, trước khi mất tích cô bé chỉ nói rằng mình có quen một nhà văn. Sau đó các anh đã lục lọi khắp mọi ngóc ngách của các nhà văn trong toàn thành phố mà không tìm thấy hung thủ. Đúng lúc này, cục trưởng nhận được điện thoại, giọng nói trong điện thoại rất rành rọt, ngay cả vợ cục trưởng cũng nghe thấy rõ ràng: “Hãy thả ngay đại ca của chúng tôi ra, nếu không chúng tôi sẽ giết chết bốn trăm đứa trẻ”.

“Chúng tôi lại phát hiện ra người phụ nữ đó, lần này chị ta đội tóc giả màu đỏ. Màu tóc này rất đặc biệt, rất nổi bật, ngay lập tức tôi liền chú ý tới chị ta”. Một nhân viên bảo vệ của siêu thị Liên Hoa đã kể lại sau khi nữ quái nọ trốn thoát. Siêu thị Liên Hoa tất cả có ba mươi tám chi nhánh, phân bố khắp thành phố. Tên trộm nữ này đã ba lần trốn thoát khỏi siêu thị Liên Hoa. “Tuy nhiên chúng tôi vẫn nhớ gương mặt và dáng người của thị, bất kể là thị đổi kiểu tóc nào đi nữa” – Nhân viên bảo vệ bị phụt thuốc mê sau khi tỉnh lại đã nói như vậy. Giám đốc đã đề nghị người nhân viên này vẽ lại gương mặt và dáng dấp của thị. Nhân viên bảo vệ đã vẽ phác lại hình ảnh của thị, giám đốc rất mừng, ông nói: “Lần này cho dù thị ta đổi kiểu tóc nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng sẽ tóm được. Tại sao nữ tặc này lại cứ nhằm ăn trộm đồ đạc của siêu thị Liên Hoa chúng ta?"

Một nhân viên dọn vệ sinh khác lại phát hiện ra trong thùng rác có một túi đựng trẻ con, lại một đứa trẻ xấu số khác bị giết chết và bị chặt ra thành nhiều mảnh. Lần này cũng là do người nhân viên này đẩy xe rác và đi thu gom rác ở các thùng rác đặt hai bên đường và phát hiện ra chiếc túi đó.

“Bọn chúng đe dọa sẽ giết chết bốn trăm đứa trẻ!” Lời đồn đại như bệnh dịch lan truyền khắp thành phố, cả thành phố như bị bao phủ bởi một màu đen chết chóc. Không chỉ có thế, những tin vỉa hè cũng được đồn đại khắp nơi, một đồn mười, mười đồn trăm. Người ta kháo nhau rằng một thủ lĩnh của xã hội đen đã bị cảnh sát Áo Môn tóm gọn, ngay sau đó bọn đàn em của tên thủ lĩnh này đã kéo tới thành phố và đòi tuyên chiến với lực lượng cảnh sát. Bọn chúng nói tiếng Quảng Đông, tiếng Hồ Nam và tiếng Tứ Xuyên. Chính vì thế tất cả các gia đình không nên cho trẻ ra khỏi cửa lúc trời chập choạng tối, nếu không muốn con em mình biến thành trẻ đóng gói.

“Hóa ra thủ lĩnh của bọn chúng lại là một gã thọt không hơn không kém. Đáng lẽ bọn anh đã định thả y ra vì thấy y quá bình thường, cứ tưởng y là một người làm thuê hay thợ đóng giày. Nhưng chiếc đồng hồ không hề tầm thường mà y đeo trên tay đã khiến y bị lộ tẩy tung tích. Loại đồng hồ này có giá ba bốn mươi vạn tệ, trên mặt đồng hồ có đính rất nhiều kim cương. Một trinh sát vốn là người khá từng trải  đã nhận ra chiếc đồng hồ và khẳng định chủ nhân của nó chắc chắn không phải là một người bình thường, nên đợi vài ngày nữa hãy thả. Hóa ra y chính là thủ lĩnh của băng xã hội đen ở Áo Môn. Một thời gian ngắn trước đây ở Áo Môn đã xảy ra hai vụ bắt cóc tống tiền đều có quan hệ với tên trùm này, bọn anh sẽ chuyển tên tội phạm nguy hiểm này cho cảnh sát Áo Môn” - Cục trưởng nói với vợ của mình. “Nhưng bọn đàn em của tên tội phạm này đã ra điều kiện là chúng đã chuẩn bị một chiếc tàu trên biển, nếu như bọn anh không thả gã ra thì mỗi ngày chúng sẽ giết chết một bé trai và một bé gái và biến chúng thành trẻ đóng gói, đến khi nào bọn anh chịu thả thủ lĩnh của chúng ra. Thị trưởng nói bọn anh không được thả, bắt buộc phải đợi cảnh sát Áo Môn đến giải y đi. Chúng ta sẽ không thể đầu hàng trước dân xã hội đen”.

“Nữ quái đó lại xuất hiện, lần này thị ta tới siêu thị Liên Hoa thuộc khu Hoa Dương ở quận Đông Thành. Lần này thị ta ăn trộm một loại thức ăn cho chó cảnh nhập khẩu từ Anh, ngoài ra còn lấy khá nhiều sữa, dường như thị ta đẩy một xe hàng cao như núi và định xông ra khỏi siêu thị nhưng chúng tôi đã chặn thị lại. Lần này thị đội tóc giả màu vàng kim, cải trang thành một phụ nữ Tây to béo, tuy nhiên thị đã không thể thoát khỏi tầm mắt của chúng tôi bởi giám đốc siêu thị Liên Hoa đã ra lệnh cho chúng tôi phải nhớ kĩ đặc điểm của thị. Chúng tôi đã nhớ rất kĩ, mặc cho thị đã cải trang thành Tây nhưng cũng không ăn thua. Khi thấy chúng tôi bao vây thị đã định chạy, đến gần cửa thì tôi tóm được thị, lần này thị không lôi ra thuốc xịt gây mê mà lại lôi ra một khẩu súng bi thép và dí vào trán tôi, vì quá bất ngờ nên tôi đã bị thị đánh cho ngất xỉu. Giám đốc, chúng tôi lại để thị trốn thoát mất”.

“Tôi vô cùng ân hận, tôi thật sự không nên để cháu nó chơi một mình lúc trời chập choạng tối ngày hôm đó. Tại tôi hết, tôi không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ! Tôi đã để sói cắn xé con mình, tôi đã để con mình rơi vào tay bọn đầu gấu, rồi chúng sẽ biến thằng bé thành trẻ đóng gói. Trời ơi, tôi thật là ngu ngốc, ngày hôm đó tôi thực sự không nên…” Một phụ nữ tầm hơn 30 tuổi cứ ngồi ở bên đường và lảm nhảm với người qua lại như vậy. Không ít người đã phải dừng chân lại để xem, họ đều im lặng như những bức tượng, không ai nói một lời nào, dường như mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình. Người ta bảo rằng kể từ khi con trai của người phụ nữ này bị biến thành trẻ đóng gói thì chị ấy cũng trở thành người như vậy, suốt ngày chỉ biết lang thang, lảm nhảm, giống hệt như chuyện thím Tường Lâm của Lỗ Tấn. Thím Tường Lâm cũng để sói cắn chết con trai của mình và số phận của họ tương tự nhau – biến thành người điên sau khi mất con.

Một bầu không khí u ám nặng nề bao trùm cả thành phố, một số nhân viên dọn vệ sinh khác lại tiếp tục phát hiện ra một số trẻ đóng gói. Họ thật sự không còn dám đi thu gom rác trong các thùng rác nữa. Trẻ đóng gói có cả trai cả gái, toàn là những đứa trẻ trắng trẻo, non nớt. Mỗi lần đi thu gom rác, các nhân viên môi trường đều lo ngay ngáy, chỉ sợ tay mình lại chạm phải cái túi đáng sợ đó. Một đồn mười, mười đồn trăm, chỉ cần phát hiện ra một túi trẻ đóng gói thì dân chúng lại kháo nhau rằng phát hiện ra mười đứa trẻ. Cứ như vậy, từng ngày, từng giờ mọi người phải sống trong một tâm lí vô cùng căng thẳng, kinh hoàng.

“Bắt buộc phải làm tốt công tác an ninh trong thành phố vì lần áp giải này có tính tuyệt mật, chúng ta không được mất cảnh giác. Lần này chúng ta sẽ hợp tác với cảnh sát Áo Môn, không được để lộ thông tin, làm sao để có thể áp giải được tên tội phạm nguy hiểm này đi khỏi thì không khí khủng bố đang bao trùm khắp thành phố chúng ta mới được tiêu tan. Cục trưởng Vương, tôi muốn hỏi đồng chí là bọn chúng đã giết chết bao nhiêu trẻ em rồi?” – Thị trưởng hỏi cục trưởng cục công an trong buổi họp thường vụ của thành phố.

“Cả trai cả gái tất cả là 7 cháu” – Cục trưởng nói. “Nhưng người dân đồn đại rằng vì chúng ta đã bắt được một trùm của bang xã hội đen nên thuộc hạ của hắn đã kéo đến thành phố chúng ta và đe dọa sẽ giết chết 400 đứa trẻ, bản thân tôi cũng đã nhận được cú điện thoại có nội dung tương tự, tuy nhiên tôi cho rằng thông tin này là do kẻ xấu thừa cơ lợi dụng để gây rối trật tự. Mấy túi trẻ đóng gói đó thực tế là có 4 túi đựng trẻ đã chết ngay sau khi vừa mới đẻ ra. Theo như thông tin chúng tôi được biết thì thành phố ta có không ít hiện tượng đẻ thuê, những phụ nữ này không chịu đến bệnh viện sinh nở. Chính vì thế tin đồn đe dọa sẽ giết chết 400 đứa trẻ thực ra là muốn gây rối trật tự trị an thành phố hoàn toàn là tin đồn nhảm nhí. Đương nhiên chúng ta cũng đã bố trí rất nghiêm ngặt, tiến hành truy quét kiểm tra việc đăng kí tạm trú cụ thể đối với người Đông Bắc, Tứ Xuyên, Quảng Đông, Hồ Nam, người Tân Cương đến cũng sẽ phải tới công an để đăng kí. Chúng tôi đã hết sức thận trọng, đề phòng mọi tình huống xấu có thể xảy ra”

“Xem ra các anh đã không đề phòng hết được mọi thứ có thể xảy ra” - Tổng giám đốc siêu thị Liên Hoa nói với các nhân viên bảo vệ của mình. “Tại sao các anh lại kém đến mức không thể bắt được một tên trộm nữ?”

“Lần này thị ta lại cải trang thành một bà già và chuồn ngay trước mắt chúng tôi” - Một nhân viên bảo vệ nói.

“Lẽ nào thị ta lại giống nhân vật A Châu có phép tàng hình trong Thiên Long Bát Bộ? Rõ ràng là các anh đang đùa cợt với tôi, xao lãng trong công việc, tôi không thể để các anh làm việc ở đây nữa!”

“Tổng giám đốc, tổng giám đốc, xin tổng giám đốc hãy cho chúng tôi một cơ hội nữa” – Các nhân viên bảo vệ quỳ xuống cầu xin.

Kế hoạch áp giải tên tội phạm xã hội đen đã được âm thầm thực hiện, bốn giờ sáng, trong khi cả thành phố vẫn đang chìm trong bầu không khí tĩnh mịch thì xe cảnh sát đã bắt đầu nổ máy. Lực lượng cảnh sát của toàn thành phố đã được huy động toàn bộ, từng đoàn xe như đoàn rồng rắn xếp dài trên đường. Đoàn xe đang tiến về phía sân bay, chiếc chuyên cơ 154 đang đợi ở đó để áp giải tên tội phạm đã được cảnh sát Áo Môn truy nã nhiều năm nay trở về Áo Môn. Trong đoàn xe dài rồng rắn đó có một chiếc xe có lồng sắt lớn chở phạm nhân – một tên tội phạm xã hội đen trông hết sức bình thường đang ngủ gật. Tóc mai của hắn đã có phần bạc thêm, đầu hắn lắc lư, nghiêng ngửa theo nhịp dao động của ô tô.

“Gã nhiều lần nằm mơ thấy ngọn lửa và cảnh một con hổ bị nhốt trong lồng. Đám lông vằn vàng trên lưng hổ sáng chóe hơn cả vàng, gã còn mơ thấy mình bị biến thành một con hổ, trên lưng có đám lông vằn đen vàng lẫn lộn, xen kẽ nhau – một con hổ bị giam cầm trong lồng sắt. Cặp mắt của hắn liếc sang con hổ bên cạnh, đó là một con hổ cái, ánh mắt hắn lộ rõ một vẻ dịu dàng hiếm có. Hắn muốn nói với con hổ cái rằng mình đã mơ thấy ngọn lửa và sự lạnh lẽo của ngọn lửa, tuy nhiên hai lồng sắt đã ngăn cách chúng, chặn tầm mắt chúng. Hắn hiểu rằng xe tù đã đi tới điểm hành hình. Sau đó không lâu, nhà tiểu thuyết Đông Dã đã mô tả quá trình áp giải trong tiểu thuyết Con Hổ của mình. Toàn bộ quá trình áp giải và bàn giao tội phạm được tiến hành hết sức thuận lợi, không xảy ra cảnh cướp tội phạm giữa đường như trong dự tính. Nhưng khi cảnh sát Áo Môn áp giải tên tôi phạm về Áo Môn và hỏi cung hắn thì phát hiện ra họ đã bắt nhầm, hoặc giả nói tên trùm xã hội đen đó đã bị tráo đổi, người mà cảnh sát áp giải tới Áo Môn là một ông thợ đóng giày chính cống.

“Khi tôi đang ngủ thì đột nhiên có một tia nắng chói chiếu thẳng vào mặt làm tôi thức giấc. Tôi thấy có mấy bóng đen bao vây lấy mình, tôi đang định kêu lên thì mấy bóng đen đó bịt chặt mồm tôi, sau đó họ còn tiêm thuốc gì vào người tôi. Tuy vậy tôi cũng không hoàn toàn bị mê man bất tỉnh mà tôi vẫn còn chút tỉnh táo, biết rõ những sự việc đang xảy ra trước mắt mình. Nhưng không hiểu sao tôi như một người bị bệnh thần kinh, không thể nói một lời nào, tôi biết mình đang bị áp giải, nhưng bây giờ tôi có thể nói với các anh rằng tôi là một người thợ đóng giày, tôi bị người ta bắt cóc tới đây. Tôi tên là Lưu, mọi người còn gọi tôi là Lưu gù, tổ tiên ba đời của tôi toàn làm nghề đóng giày, tôi chưa bao giờ làm điều gì vi phạm pháp luật cả, tôi chỉ biết dựa vào đồng tiền đóng giày lương thiện của mình để kiếm sống mà thôi”- “Tên phạm nhân” đã khai với cảnh sát Áo Môn như vậy.

“Anh bị cách chức bởi đã để xảy ra một sơ suất rất lớn khiến cho bọn chúng có dịp giở trò đánh tráo, tên trùm xã hội đen đã trốn thoát, chắc chắn là nội bộ bọn anh đã có vấn đề gì đó, nếu không làm sao có thể xảy ra chuyện động trời này được. Bọn chúng đã giở trò ve sầu lột xác để cứu thoát thủ lĩnh của chúng. Thị trưởng trong lúc tức giận đến tột độ đã đuổi cổ bọn anh. Em xem, anh phải làm thế nào? “ – Nguyên cục trưởng cục công an phân trần với vợ.

“Anh có thể đến thẩm mĩ viện giúp em! Trẻ là vợ chồng, già là bạn thân. Cuối cùng thì anh đã có thời gian giúp em mọi việc. Việc này anh cũng không thể làm chủ được tình huống, bọn xã hội đen có thể gây ra bất cứ chuyện gì. Vấn đề chính là ở trong nội bộ của các anh, cái ông thợ đóng giày Lưu gù đó đã thế chỗ tay anh chị xã hội đen, thật là một việc khó tin. Tuy nhiên mấy ngày hôm nay dân tình đang kháo nhau rằng không còn tìm thấy trẻ đóng gói nữa vì cuộc giao đấu giữa cảnh sát và bang xã hội đen đó đã kết thúc. Băng đảng xã hội đó đã biến khỏi thành phố ta và lời cảnh báo sẽ giết chết 400 đứa trẻ sẽ không còn nữa”.

“Nhưng đồng thời anh cũng bị cách chức rồi. Anh thật sự muốn được tận tay bắn chết tên tội phạm đó. Anh vẫn muốn mình tóm được tên trùm sò đó. Một lão già trông hết sức bình thường như thế hóa ra lại là một tên trùm nguy hiểm”.

“Anh cũng đến tuổi nghỉ hưu rồi. Em thấy anh nên về nhà giúp em các việc trong thẩm mĩ viện.”

“Lần này nhất định chúng ta phải tóm cho bằng được nữ tặc chuyên ăn cắp đồ siêu thị, cho dù phải giăng lưới truy quét khắp mọi nơi. Thị đã gần như ăn cắp hết số thực phẩm dành cho trẻ em ở siêu thị chúng ta. Tại sao các anh lại ngu ngốc, đần độn đến như vậy?”- Tổng giám đốc siêu thị Liên Hoa mắng mỏ thuộc hạ của mình.

“Tóm lấy gã! Tóm lấy gã!”- một nhân viên bảo vệ xông tới chỗ một người đàn ông đang đứng trước một gian hàng. Người đàn ông thấy vậy liền lập tức đẩy xe hàng và xông ngay ra ngoài. Gã vừa chạy ra đến ngoài thì tiếng chuông báo động của siêu thị lập tức kêu lớn, điều này chứng tỏ gã đã ăn trộm một món hàng nào đó của siêu thị. Gã vừa chạy đồ đạc trên người gã vừa rơi loảng xoảng, thôi thì đồ dùng trẻ em, sữa bột, tã lót, bánh quy, đồ chơi…Vì quá cuống nên gã vứt luôn cả áo khoác ngoài, cả bộ râu cũng rơi ra, dần dần gã biến thành một phụ nữ chính cống, một phụ nữ có mái tóc đen. Đó chính là nữ quái chuyên ăn trộm đồ trong siêu thị Liên Hoa mà siêu thị đang vắt óc tìm bắt. Thị chạy ra đường và leo ngay lên một chiếc ô tô.

Quá trình đuổi bắt đã được đài truyền hình ghi lại và phát sóng trực tiếp trên ti vi, giống hệt như tiết mục của đài truyền hình Mĩ quay cảnh đuổi bắt siêu sao bóng chày Simpson. Họ đã túm được thị và tìm được rất nhiều đồ dùng trẻ em tại nơi thị ở. Sau khi hỏi cung thị, cơ quan công an đã nắm bắt được tình hình: hóa ra thị vốn là một thợ may thất nghiệp, thị đã bí mật mở một nhà trẻ tư nhân chuyên nhận chăm sóc con cái của những người nông dân ra thành phố kiếm việc. Nhà trẻ của thị tất cả có 18 đứa trẻ, mỗi ngày chúng phải tiêu tốn rất nhiều đồ dùng trẻ em, vì không có tiền mua nên thì đành phải đi ăn trộm. 18 đứa trẻ đó đều rất mạnh khỏe, nhanh nhẹn.

Vụ án “trẻ đóng gói” đã được phá án, nguyên nhân là do có người đẻ chui, vì thai chết lưu nên đã vứt đi. Vụ tay trùm sò xã hội đen ở Áo Môn trốn thoát không có liên quan gì tới vụ việc này. Nữ phạm nhân thất nghiệp kia sau khi được cải tạo cũng đã được thả ra, chị ta vẫn tiếp tục công việc cô nuôi dạy trẻ của mình. “Siêu thị của chúng tôi đã mở chi nhánh thứ 40 rồi” – Tổng giám đốc siêu thị Liên Hoa nói một cách đầy hứng khởi. “Trẻ đóng gói” chỉ là một truyền thuyết mãi mãi đi vào lịch sử và không bao giờ được nhắc lại sau khi tiếng chuông báo hiệu một năm mới vang lên. Cuộc sống vẫn tiếp tục, các chính trị gia vẫn mải miết với công việc đổi mới, cải cách, trẻ em vẫn lớn lên hàng ngày như những đóa hoa hướng dương sặc sỡ, nhân viên nữ phục vụ quầy bar vẫn nộp thuế thu nhập của mình, lượng tiêu thụ của các mặt hàng tiêu dùng dành cho trẻ em ngày càng nhiều hơn, một loại đồ chơi có tên “trẻ đóng gói” và phần mềm trò chơi điện tử cảnh sát bắt tội phạm cũng được tung ra trên thị trường. Cuộc sống vẫn đang từng ngày tiếp tục.