HIỂN LINH 2002 (Mt. 2:1-12) ABC
Qua bài Phúc Âm vừa được công bố, chúng ta cần để ý mấy điểm. Trước hết, khi nghe mấy vị đạo sĩ hỏi về vua người Do Thái mới sinh ở đâu, vua Hêrôđê và triều thần bối rối. Vào thời bấy giờ, người Do Thái đang bị La Mã thống trị, nên sự bối rối này có thể là kết quả tổng hợp của một vài nguyên nhân. Hêrôđê và triều thần chỉ là những người làm cho chính quyền La Mã do đó khi nghe đến danh xưng “Vua người Do Thái” chắc chắn họ e sợ sẽ bị mất quyền hành, thế lực sau này. Có thể đây cũng là nguyên nhân tại sao Hêrôđê ra lệnh giết những trẻ em dưới 2 tuổi nơi Bê lem và những vùng phụ cận. Thêm vào đó, vì là chính quyền do ngoại bang đặt để cai trị, Hêrôđê và quần thần không nhận biết hoặc không để ý đến Kinh Torah do đó không biết về niềm đợi trông Đấng Thiên Sai đã được loan báo nơi sách tiên tri.
Điểm thứ hai đó là những lời công bố về vị thế một vị Thiên Sai sẽ chào đời tại Bê lem đã được các vị giáo trưởng và luật sĩ người Do Thái kiếm được nơi sách tiên tri. Điểm nổi bật nói về những nhà đạo sĩ từ phương Đông đã nhận biết ngôi sao lạ và được hướng dẫn tới Bê Lem. Điều này nói lên lòng khát vọng nhận biết của con người được thể hiện qua sự quan sát và để tâm nghiệm chứng những sự thể xảy ra chung quanh hay nơi vũ trụ. Từ những nhận định vừa được nêu lên, điều chính yếu Lời Chúa muốn chúng ta để ý nhận biết thánh ý của Ngài cho mỗi người qua cuộc sống hằng ngày để được thăng tiến nơi hành trình đức tin.
Kinh nghiệm sống minh chứng, mỗi người chúng ta được sinh ra với lòng khát vọng nhận biết chính mình, nhận biết mình từ đâu đến, mục đích và ý nghĩa cuộc đời của mình là gì và sau khi xác thân chết mình sẽ đi về đâu. Lòng khát vọng nhận biết thực thể con người của mình tuy ít được để ý, có thể nói tưởng như mơ hồ nhưng rất sâu thẳm bởi nó được phát xuất từ sự hiện hữu của con người. Nói cách khác, lòng khát vọng nhận biết thực thể con người chính là lòng khát vọng tìm về Thiên Chúa, cội nguồn mọi sự hiện hữu. Những cố gắng qua bất cứ phương diện nào tùy thuộc thời gian và hoàn cảnh hầu nhận biết về thực thể đích thực của con người được gọi là hành trình đức tin hay hành trình tâm linh.
Tuy nhiên bởi có thân xác, con người cần phải lo cho sự tồn tại của xác thân. Con người chẳng những phải lo kiếm lương thực, nơi ăn, chốn ở, quần áo che thân mà còn phải tranh đấu với thiên nhiên hầu bảo vệ sự sống còn. Thêm vào đó, có kiếp người được sinh vào cuộc đời mà cuộc đời đâu phải thiên đường mộng tưởng, con người lại phải đối diện với những điều bất thường chẳng hề bao giờ mơ ước nhưng chúng vẫn xảy đến. Chính bởi phải ngụp lặn, đương đầu với những khó khăn ngập đầy nơi kiếp sống, lâu dần con người tạo thành thói quen, suy nghĩ trong giới hạn thế tục sao cho có cuộc sống khấm khá hơn. Như vậy hệ thống suy nghĩ và áp lực thế tục dần dần che lấp lòng khát khao nhận biết về thực thể chính mình, che lấp nỗi tha thiết nhận biết tâm linh nơi bất cứ ai.
Thử nêu lên một thí dụ điển hình nơi cuộc sống. Trong 24 giờ của một ngày chúng ta ngủ bao lâu? Thời gian làm lụng kiếm của nuôi thân xác và gia đình chiếm hết bao nhiêu giờ? Cộng thêm thời gian dọn dẹp nhà cửa và những việc nấu nướng, lặt vặt v.v…, phỏng chúng ta còn được mấy phút suy nghĩ để nhận biết mình là ai? Mình sống để làm gì? Mục đích cuộc đời của mình như thế nào? Mỗi người chắc chắn nhận biết rõ ràng xưa nay mình đã sử dụng cuộc đời mình ra sao.
Dường như chúng ta sống theo thói quen qua diễn trình ăn, ngủ lấy sức làm việc, để rồi lại cũng ăn, ngủ, và làm việc. Chúng ta đã quá khổ cực để phụng sự cho thực thể được gọi là sự sống xác thân. Nói cách khác, cũng chỉ vì sự sống xác thân, chúng ta đã đày đọa thân xác để bảo tồn sự hiện hữu của thân xác. Chúng ta tiêu phí cuộc đời để trở thành nô lệ cho sự hiện hữu của thân xác nên đã không biết mục đích của cuộc đời chúng ta là gì. Nói cách khác, chúng ta đã bị sinh ra nên chấp nhận trở thành nô lệ cho sự hiện hữu của thân xác mình. Chỉ cần một đôi phút nhận định, chúng ta sẽ biết được chúng ta đã đánh mất chính mình giữa giòng đời do đó chúng ta đã không biết mình là ai.
Phúc Âm nhắc đến các nhà đạo sĩ đã để ý nhận biết ngôi sao lạ nên ra đi tìm vua dân Do Thái. Sự thể này minh chứng, họ đã để tâm nhận biết những sự diễn tiến nơi giòng đời, nơi vũ trụ. Sự để tâm nhận biết này là phương cách nhận biết chính mình, phương cách thăng tiến nơi hành trình đức tin, phương cách tìm hiểu về cội nguồn của sự hiện hữu của mình.
Chúng ta có ngôi sao sáng chói dẫn dắt nhưng đã không để tâm nhận biết nên không thấy. Chúng ta không nhận ra ngôi sao chỉ đường bởi chúng ta quá bận rộn duy trì sự sống và tìm nhu cầu thỏa mãn những đòi hỏi của thân xác. Chúng ta không có giờ để nhìn đến “ngôi sao” đang chờ đợi dẫn dắt chúng ta nơi hành trình đức tin. Chúng ta không cần để ý đến nỗi khát vọng nhận biết về chính mình. Chúng ta không cần biết gì về hành trình tâm linh thế nên chỉ mong đợi, ước mơ được cứu độ mà thôi.
Chúng ta đợi Chúa đến cứu; chúng ta đợi ai đó cứu thay vì chính mình. Chúng ta có ngôi sao sáng dẫn lối là chính Đức Giêsu và tia sáng là những lời khôn ngoan Ngài để lại nơi Phúc Âm. Ngài soi sáng sự thật đích thực về con người của mình nhưng chúng ta không có giờ để tìm hiểu. Ngài chỉ dạy con đường phải theo nhưng chúng ta không cần biết. Ngài công bố hành trình đức tin nhưng chúng ta quá bận rộn và chật vật với những nhu cầu thế tục. Ngài dọn sẵn cỗ cho chúng ta ngồi vào nhưng chúng ta từ chối tham dự và chỉ tưởng mình có đức tin.
Cuộc đời là cơ hội cho mỗi người chúng ta thăng tiến trên hành trình đức tin, hành trình tâm linh. Phúc Âm chứa đựng những lời khôn ngoan như dấu chỉ của thời đại dẫn dắt chúng ta nơi cuộc đời. Hoặc là chúng ta theo Đức Giêsu bằng cách suy nghiệm những lời giảng dạy của Ngài để áp dụng nơi từng trường hợp của cuộc sống thăng tiến đức tin hay không đều tùy thuộc mỗi người chúng ta.
Thiên Chúa hiện diện ngay trước mặt mọi người. Chúng ta có sự thật; chúng ta có con đường; chúng ta có sự sống vĩnh cửu là những lời dạy của Đức Giêsu nơi Phúc Âm. Nếu chúng ta chưa nhận biết Chúa thế nào trong cuộc đời, nếu chúng ta chưa nhận ra sự hiện diện và hoạt động của Chúa nơi chính mình, nếu chúng ta vẫn chưa biết mục đích của cuộc đời mình là gì; những sự thể này là dấu chỉ minh chứng chúng ta không có đức tin, mỗi người vẫn chỉ là những kẻ chết biết thở trong một thân xác có thể di động.
Hãy tỉnh thức, ngôi sao sáng đang chiếu trước mặt, bữa tiệc thịnh soạn đã được dọn sẵn, tất cả đang chờ đợi. Bước theo hay không, tham dự tiệc hay không đều tùy thuộc mỗi người. Amen.