- 13 - Thám tử sửa đèn
Terry nhờ Gordon Burgess giúp đỡ anh.
“Tớ muốn xem cái phòng ngủ trên lầu ngôi nhà số 12 đại lộ Rừng Sồi,” Terry nói với Gordon. “Và chỉ có cậu mới giúp được tớ thôi.”
“Làm thế nào tớ giúp cậu được?” Gordon ngạc nhiên.
“Cậu thuộc đội bảo quản đèn đường phải không?”
“Ừ, thế thì sao nào?” Gordon đáp.
“Thế này, mấy ngọn đèn ở đại lộ Rừng Sồi hỏng rồi. Tối hôm qua tớ xuống chỗ đó và thấy tối tăm lắm. Thật là nguy hiểm. Sẽ có người vấp té trong bóng tối và bị thương thôi. Tớ nghĩ là cậu nên đi xem xét mấy cây đèn ở đó đi.”
“Và cậu cũng muốn lên cái thang cẩu để xem xét chúng nữa chứ,” Gordon vừa nói vừa cười. “Chỉ có tổ nhân viên mói được phép lên cái cầu thang ấy thôi, cậu biết điều đó mà.”
“Đưa tớ cái áo khoác và mũ bảo hiểm của nhân viên là xong. Sẽ chẳng ai biết tớ là đồ giả mạo đâu.”
Tám giờ rưỡi sáng thứ ba, Gordon lái chiếc xe tải thuộc đội bảo quản ra đường, ngồi cạnh anh ta là Terry. Anh mặc trên người bộ áo khoác và chiếc mũ bảo hộ màu vàng của nhân viên. Khi tới đại lộ Rừng Sồi, Terry trèo lên thân sau xe tải. Bước vào thang cẩu dùng để sửa chữa đèn, anh cẩn thận điều khiển nó lên ngang tầm đỉnh cây cột đèn thứ nhất. Terry giả vờ xem xét ngọn đèn rồi nói vào điện đàm:
“Ổn cả. Chạy tới cột đèn kế tiếp đi.”
Cột đèn thứ ba nằm đối diện với cổng vườn ngôi nhà số 12. Terry lại nói vào điện đàm:
“Cái đèn này có vấn đề đây. Tôi sẽ kiểm tra kỹ nó.”
Terry điều khiển cầu thang về phía trên khu vườn đằng trước, nó ngày càng gần tầng trên cùng của ngôi nhà số 12 hơn. Lúc này Terry dễ dàng nhìn vào bên trong phòng ngủ phía trước.
À, Sheila đã đoán đúng. Có ai đó nằm trên giường. Hình như là một người đàn bà, trông cô ta giống như đã chết. Terry lại gần vừa đủ tầm để gõ cửa sổ. Người phụ nữ ấy chưa chết. Cô ta chậm chạp ngồi dậy trên giường và nhìn Terry. Rồi cô ta đột nhiên giơ hai cánh tay ra trước như cầu khẩn. Terry hiểu cô đang cầu xin anh cứu giúp.
Terry chợt nhìn xuống bên dưới. Ông Jones đã ra ngoài cửa trước. Terry liền chuyển cầu thang ra xa phòng ngủ.
Gordon lái xe chạy từ từ đến cây cột đèn kế tiếp. Ông Jones bước ra đường và đi xa khỏi chiếc xe tải, tay mang một va li nhỏ. Ông ta rời khỏi thị trấn và bỏ người đàn bà trong phòng ngủ lại cho đến chết ư? Hay còn có ai đó trong nhà với cô ta?
Khi ông Jones đã quẹo vào góc đường, Terry lại nói vào điện đàm, anh bảo Gordon lái xe chầm chậm trở lại chỗ ngôi nhà số 12. Anh lại điều khiển cầu thang vào sát cửa sổ. Một khuôn mặt trắng bệch hiện ra. Đó là người đàn bà. Cô ta đã ra khỏi giường và đứng bên cửa sổ. Cô đang cố gắng mở cánh cửa sổ ra nhưng không được.
Terry cũng thử mở cửa sổ từ bên ngoài, nhưng nó đã bị khóa chặt. Đột nhiên anh nảy ra một ý. Có vài mảnh giấy nằm trong thang cẩu, anh viết vội lên giấy những dòng chữ thật to:
CÔ GẶP RẮC RỐI PHẢI KHÔNG? CẦN GIÚP ĐỠ CHỨ?
Người đàn bà gật đầu lia lịa. Vậy là đúng rồi, cô ta đang gặp khó khăn và cần sự giúp đỡ.
Đột nhiên cô ta xua tay tỏ ý muốn Terry đi khỏi đó. Có ai đó sắp vào phòng chăng? Terry liền chuyển thang ra xa khỏi ngôi nhà.
Sau đó anh kêu Gordon lái xe đi khỏi đại lộ Rừng Sồi và vòng vào đường Manor Park. Họ đi theo đường này cho tới khi đến mặt sau ngôi nhà số 12. Terry lại điều khiển đưa thang cẩu lên cao để anh có thể nhìn vào được khu vườn.
Mọi thứ đúng như Tom Matthews đã kể. Có một cái hố sâu dưới mấy bụi cây. Đó là một huyệt mộ và một người nào đó có lẽ sẽ bị chôn ở đấy!