← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 16 Thứ Hai
ĐỐI THOẠI

Em đang chìm vào giấc ngủ. Tôi áp tay lên khuôn mặt em. Em có nhớ tôi không? Tôi hôn lên bụng em. Nụ hôn đi dần xuống dưới và em bắt đầu cựa mình. Như những đợt sóng dập dờn. Như vũ điệu của bầy tinh linh bé nhỏ. Em lặng im không nói. Giả vờ như đang ngủ. Giờ thức dậy thôi nào, em yêu. Tôi tìm được em rồi.

Harry ngồi bật dậy trên giường. Mấy giây sau anh mới hiểu ra mình vừa bị đánh thức bởi tiếng thét của chính mình. Anh đưa mắt nhìn khung cảnh tranh tối tranh sáng, chăm chú quan sát những cái bóng quẩn quanh nơi rèm cửa và tủ quần áo.

Anh lại ngả đầu xuống gối. Vừa rồi anh mơ thấy gì nhỉ? Anh thấy mình ở trong một căn phòng tăm tối. Có hai người đang xích lại gần nhau trên giường. Khuôn mặt họ đã bị che khuất mất. Anh bật đèn pin lên và vừa chiếu đèn về phía họ thì liền bị tỉnh giấc bởi chính tiếng thét của mình.

Harry nhìn những con số điện tử của chiếc đồng hồ trên kệ đầu giường, vẫn còn hai tiếng rưỡi nữa mới đến bảy giờ. Khoảng thời gian ấy đủ để giấc mơ dẫn ta vào địa ngục rồi lại quay trở về. Nhưng anh phải ngủ tiếp. Nhất định thế. Anh hít một hơi thật dài như thể chuẩn bị lao mình xuống nước sâu, và nhắm mắt lại.