- V-
Ếch muốn có vua
Ngày xưa, khi loài ếch không bằng lòng vì chẳng có ai cai trị chúng cả, vì vậy, chúng cử đại diện tới gặp thần Giu-pi-tơ yêu cầu ngài gửi cho chúng một vị vua. Thần Giu-pi-tơ xem yêu cầu này là một sự điên rồ liền thả ngay một khúc gỗ xuống cái ao chúng đang sống và nói rằng đó sẽ là vua của loài ếch.
Lúc đầu, lũ ếch rất sợ hãi bởi tiếng nước bắn tung tóe nên chúng trốn xuống nơi sâu nhất của ao, nhưng dần dần, khi chúng thấy khúc gỗ vẫn bất động, lần lượt từng con đánh liều bơi lên mặt nước và chẳng mấy chốc, khi đã mạnh dạn hơn, chúng bắt đầu rất hài lòng đến nỗi ngồi cả lên trên thanh gỗ đó. Nghĩ rằng một vị vua như vậy thì là một sự sỉ nhục đối với danh dự của loài ếch. Chúng lại đề nghị thần Giu-pi-tơ lần thứ hai chuyển ngay ông vua chậm chạp đó đi và thay vào đó bằng một ông vua linh lợi hơn. Thần Giu-pi-tơ rất tức giận vì cứ bị làm phiền như vậy nên đã gửi một con cò tới cai quản lũ ếch. Nhưng con cò ngay khi mới tới đã bắt đầu bắt và ăn thịt bọn ếch.
Cây ô-liu và cây sung
Một cây ô-liu chế nhạo một cây sung vì sự rụng lá của nó vào một mùa nhất định trong năm. “Anh bạn”, cây ô-liu nói, “rụng hết cả lá vào mùa thu và trống trơn cho tới tận mùa xuân trong khi tôi đây, như anh thấy đấy, quanh năm cành lá vẫn xum xuê và xanh tốt”. Chẳng bao lâu sau, một trận mưa tuyết lớn đổ xuống rơi trên cành của cây ô-liu đến nỗi nó bị cong và gẫy dưới sức nặng của tuyết, nhưng những bông tuyết lại rơi một cách vô hại qua những cành cây sung và cây sung vẫn tồn tại sau nhiều trận phong ba bão táp như vậy.
Sư tử và lợn lòi
Một ngày nắng nóng trong một mùa hè oi bức, sư tử và lợn lòi cùng đến bên bờ suối một lúc để thỏa cơn khát. Trong nháy mắt, hai con vật đã tranh cãi để xem ai được uống nước trước. Cuộc tranh cãi nhanh chóng trở thành một cuộc chiến và chúng tấn công nhau với sự giận dữ cực độ. Trong lúc dừng lại để lấy hơi, chúng nhìn thấy vài con kền kền ngồi trên một tảng đá và rõ ràng là chúng đang đợi một trong hai con vật bị giết chết, chúng sẽ sà ngay xuống và ăn ngay xác nó. Tình cảnh đó nhanh chóng làm thức tỉnh sư tử và lợn lòi. Chúng quyết định ngừng ngay cuộc chiến của mình:
- Chúng ta nên làm bạn với nhau hơn là đánh nhau để rồi bị lũ kền kền kia ăn thịt.
Cây óc chó
Một cây óc chó mọc bên đường mỗi năm đều cho rất nhiều quả. Mọi người đi qua nhìn thấy nó đều ném đá hay gậy lên để mong có quả rụng xuống và cái cây đã phải chịu đựng rất khổ sở.
- Thật là khó khăn, - Nó kêu lên - vì chính những người muốn thưởng thức tôi thì lại tặng lại tôi sự xúc phạm và những cú đánh.
Người đàn ông và sư tử
Một người đàn ông và con sư tử là bạn đồng hành trong một chuyến đi. Trong lúc nói chuyện, họ bắt đầu khoe khoang về khả năng của mình và mỗi bên đều cho rằng mình hơn hẳn bên kia về sức mạnh và lòng dũng cảm. Họ vẫn tiếp tục tranh cãi trong khi đi tới một chỗ đường giao nhau nơi có bức tượng của một người đàn ông làm con sư tử đứng khựng lại.
- Đấy! - Người đàn ông nói với vẻ đắc thắng - Hãy nhìn bức tượng này! Điều đó chẳng phải đã chứng minh rằng chúng tôi mạnh hơn anh đó sao?
- Không nhanh như vậy đâu bạn của tôi ạ, - Sư tử nói - đó chỉ là quan điểm của anh thôi. Nếu như sư tử chúng tôi mà có thể làm được những bức tượng thì anh có thể chắc chắn rằng trong hầu hết số những bức tượng ấy, anh sẽ nhìn thấy con người ở phía dưới thôi.
Rùa và đại bàng
Một con rùa rất không bằng lòng về cuộc sống tầm thường của mình và ghen tị với loài chim mà nó trông thấy, chúng được thỏa sức nô đùa trong không gian. Rùa liền nài nỉ đại bàng dạy nó tập bay. Đại bàng phản đối rằng việc này là vô ích vì tự nhiên đâu cho rùa một đôi cánh. Nhưng thấy rùa van xin khẩn thiết rằng đó có thể chỉ là một vấn đề về việc học những mánh khóe của không gian và còn hứa tặng cho mình nhiều của cải, đại bàng chấp thuận làm mọi việc có thể cho rùa và nhấc rùa lên bằng những móng vuốt của nó. Bay vút lên trời cao cùng rùa rồi sau đó đại bàng bèn thả rùa ra cho nó tự bay. Thế là chú rùa bất hạnh rơi thắng xuống, va vào đá vỡ thành nhiều mảnh.
Con cáo không đuôi
Một con cáo một lần bị mắc bẫy và sau một cuộc chiến cố gắng thoát khỏi cái bẫy đó, nó đã bị mất phần lông đuôi của mình. Nó thấy vô cùng xấu hổ về hình dáng bên ngoài của mình đến nỗi nó nghĩ rằng cuộc đời này chẳng còn gì đáng sống nữa trừ phi nó thuyết phục được những con cáo khác cắt bỏ đuôi của chúng đi và do đó chúng sẽ chỉ quan tâm đến sự mất mát của chúng mà thôi. Vì vậy, nó kêu gọi một cuộc họp mặt tất cả các con cáo và khuyên chúng hãy bỏ đuôi đi:
- Dù sao đi nữa, chúng là những thứ thật xấu xí, - Cáo nói - bên cạnh đó, chúng còn khá nặng và luôn phải mang chúng bên mình thì thật là khó chịu.
Nhưng một con cáo khác liền nói rằng:
- Bạn của tôi ơi, nếu anh không bị mất đuôi thì chắc chắn anh sẽ không năn nỉ chúng tôi bỏ đuôi của mình đi như thế đâu.
Quạ xám thích làm vua
Thần Giu-pi-tơ thông báo rằng thần sẽ chỉ định một vị vua cho loài chim và định ra một ngày để tất cả các loài chim phải đến trước ngai vàng của ngài. Khi đó thần sẽ chọn con đẹp nhất trong số chúng lên nắm quyền cai quản. Mong muốn mình trông tuyệt vời nhất vào ngày đó, lũ chim thường xuyên tụ tập bên bờ suối, nơi chúng bận rộn với việc rỉa lòng rỉa cánh. Một con quạ xám đang nghỉ ở đó nhận thấy rằng với bộ lông xấu xí của mình, nó sẽ chẳng có một cơ hội nào để được chọn, vì thế nó đợi cho tới khi lũ chim bỏ đi hết rồi nhặt những chiếc lông lòe loẹt nhất mà bọn chim đánh rơi, gắn chúng quanh mình khiến con quạ trông rực rỡ hơn bất kỳ một con chim nào khác. Ngày chỉ định đã đến, tất cả các ioài chim đều tập hợp đông đủ trước mặt thần Giu-pi-tơ và sau khi xem xét một lượt, ngài định sẽ lập quạ xám làm vua. Tất cả loài chim còn lại phản đối vị vua được chọn, chúng lột bỏ bộ lông đi mượn của quạ và vạch trần bộ mặt thật của nó.
Người đàn ông và con chó của anh ta
Một người đàn ông định khởi hành đi du lịch và nói với con chó của anh ta đang nằm dài ở cửa ra vào rằng:
- Lại đây, mày đang ngáp vì cái gì thế? Nhanh lên và hãy sẵn sàng đi. Tao muốn mày đi cùng tao.
Nhưng con chó chỉ ve vẩy cái đuôi và lặng lẽ nói rằng:
- Thưa ông chủ tôi đang rất sẵn sàng đây. Chính ông là người mà tôi đang đợi thưa ông.
Người đàn ông bị đắm tàu và biển cả
Một người đàn ông bị đắm tàu dạt vào một bãi biển và anh ta ngủ li bì sau cuộc chiến rất vất vả với những con sóng. Khi tỉnh dậy, anh ta cay đắng chỉ trích biển cả vì hành động lừa lọc của nó. Lúc đầu, biển dụ dỗ, lôi kéo con người đến với bề mặt êm dịu và phẳng lặng của nó nhưng rồi sau đó, khi họ đã lên tàu rồi thì biển lại bỗng nhiên nổi giận và hủy hoại cả tàu lẫn những người thủy thủ trên đó. Biển cả nổi lên trong hình dáng một người phụ nữ và trả lời rằng:
- Hỡi người thủy thủ xin đừng trách cứ tôi bởi vì đó là do những cơn gió đấy. Tạo hóa sinh ra tôi rất bình lặng và an toàn như đất vậy nhưng những cơn gió cứ dội lên đầu tôi giông bão khiến tôi vô cùng bực tức mà điều này hoàn toàn không phải là bản tính của tôi.
Lợn lòi và cáo
Một con lợn lòi đang bận rộn với việc mài dũa những cái răng của mình trên thân một cái cây trong rừng. Một con cáo tình cờ đi qua nhìn thấy vậy liền hỏi:
- Này anh bạn, sao anh lại làm như vậy? Những người đi săn hôm nay không ra ngoài và theo tôi nhận thấy thì lúc này không hề có mối nguy hiểm nào cả.
- Đúng vậy, - Lợn lòi trả lời - nhưng lúc mà tôi gặp nguy hiểm thì tôi sẽ phải cần dùng đến những cái răng của mình. Mà lúc đó thì chẳng còn thời gian để gọt giũa chúng nữa.
Thần Me-cu-ry và thợ điêu khắc
Thần Me-cu-ry rất lo lắng muốn biết xem con người đánh giá về mình thế nào, do đó thần đã cải trang thành một người đàn ông và đi vào nơi làm việc của một người thợ điêu khắc, nơi có rất nhiều bức tương đã được hoàn thành, đang sẵn sàng để đem bán. Trông thấy một bức tượng của thần Giu-pi-tơ trong số đó, ông hỏi giá tiền của nó. “1 cu-ron thưa ngài”, thợ điêu khắc trả lời. “Chỉ có thế thôi sao?”, thần Me-cu-ry nói và cười lớn, “Thế còn” (tay chỉ vào bức tượng thần Ju-nô) “cái đó bao nhiêu tiền?” “Cái đó”, người thợ trả lời, “nửa cu-ron”. “Thế còn bức tượng đằng kia kìa, anh định giá nó bao nhiêu?”, thần tiếp tục và chỉ tay về phía bức tượng của mình. “Cái đó à?”, thợ điêu khắc nói, “Ôi, tôi sẽ đưa ngay cho ngài nếu ngài mua hai bức tượng kia”.
Hươu con và mẹ
Một con hươu cái nói với con của nó mà giờ đây đã lớn và mạnh mẽ rằng:
- Con trai của ta. Tạo hóa đã đã cho con một cơ thể khỏe mạnh và một đôi sừng chắc khỏe. Vì thế mẹ không thể nghĩ rằng con có thể nhút nhát đến nỗi bỏ chạy ngay khi nhìn thấy lũ chó săn. Ngay sau đó cả hai mẹ con đều nghe thấy tiếng kêu rú của một bầy chó săn nhưng vẫn còn ở xa.
Con hãy ở yên đây nhé. - Hươu mẹ nói.
Đừng lo gì cho mẹ cả rồi chạy biến đi rất nhanh hết mức có thể.
Cáo và sư tử
Một con cáo chưa từng bao giờ trông thấy sư tử nhưng rồi một hôm nó đã gặp một con sư tử và quá sợ hãi về cảnh mình vừa nhìn thấy đến nỗi tưởng chết đi được. Một thời gian sau, cáo gặp lại sư tử và vẫn sợ hãi nhưng không nhiều như lần đầu tiên. Đến lần thứ ba gặp sư tử thì cáo chẳng còn sợ một tí gì nữa. Nó còn tiến lại gần sư tủ và nói chuyện với sư tử như thể nó đã biết hết về cuộc sống của chúa tể sơn lâm rồi vậy.
Đại bàng và người bắt nó
Một người đàn ông tóm được một con đại bàng. Sau đó, anh cắt xén cánh của con đại bàng và thả nó chung với lũ gia cầm trong chuồng gà nhà anh ta. Con chim tội nghiệp cứ ngồi ủ rũ trong góc chuồng với vẻ rất sầu não. Một lát sau, người bắt con đại bàng rất vui vẻ bán nó cho nhà hàng xóm, người này đã mang nó về nhà và để cho cánh của nó mọc trở lại. Ngav sau khi phục hồi được đôi cánh của mình, đại bàng bay ra ngoài và bắt về một con thỏ rừng mang về tặng cho ân nhân của mình. Một con cáo thấy vậy liền nói với đại bàng:
- Đừng có phí món quà của anh cho người này! Hãy bay đi tặng nó cho người bắt anh đầu tiên ấy, hãy kết bạn với anh ta và rất có thể anh ta sẽ không bắt và vặt cánh của anh lần thứ hai nũa đâu.
Con hươu ở ao nước
Một con hươu đang rất khát liền tới một cái ao để uống nước. Khi cúi đầu xuống nó nhìn thấy bóng mình dưới nước và thấy rất tự hào về cặp sừng dài rất đẹp của mình nhưng đồng thời nó cũng thấy tức giận về sự yếu đuối và mảnh khảnh của những cái chân của nó. Trong khi đang đứng làm dáng ở cái ao đó thì con hươu đã bị một con sư tử theo dõi. Con sư tử bất ngờ tấn công con hươu. Trong cuộc rượt đuổi diễn ra sau đó, con hươu nhanh chóng bỏ xa kẻ săn đuổi và chỉ cần đất rộng, không có cây là nó có thể chạy thoát được sư tử. Nhưng ngay sau đó nó gặp một khu rừng, cặp sừng của nó bị mắc vào cành cây và nó trở thành nạn nhân cho những cái răng móng vuốt sắc nhọn của kẻ thù.
- Khổ cho tôi chưa! - Nó kêu lên với những hơi sức cuối cùng - Tôi coi thường những cái chân mà chúng đã có thể cứu được tôi mà lại tự hào về cặp sừng và chính chúng bây giờ đã hại tôi thế này đây.
Con chó và cái bóng
Một con chó đi qua một cái cầu ván bắc ngang một dòng suốỉ với một miếng thịt trong mồm và tình cờ nhìn thấy bóng mình dưới nước. Nó nghĩ rằng đó là một con chó khác với một miếng thịt to gấp đôi, vì thế nó bỏ ngay miếng thịt của mình và lao ngay vào con chó kia để đoạt lấy miếng thịt to hơn. Nhưng tất nhiên là nó chẳng nhận được gì cả vì một miếng thịt chỉ là một cái bóng còn miếng kia thì đã bị nước cuốn trôi đi.
Thần Me-cu-ry và thương gia
Khi thần Giu-pi-tơ tạo ra con người, thần bảo với thần Me-cu-ry tạo ra những điều dối trá và thêm một một chút vào những thành phần tạo nên một thương gia. Thần Me-cu-ry đã làm như vậy và chia đều cho mỗi người một ít - người bán nến, người bán hoa quả, người bán kim chỉ và khi tới lượt người buôn ngựa là cuối cùng trong danh sách, thần nhận thấy rằng vẫn còn rất nhiều chất dối trá này nên đổ nốt hết tất cả lên người anh ta. Đó là lý do vì sao mà ngày nay mọi thương gia đều dối trá không ít thì nhiều nhưng không ai trong số họ có thể sánh được với người buôn ngựa về mặt này.