← Quay lại trang sách

- X -

Người nông dân và con cò

Một người nông dân đã đặt bẫy trong có đặt ngô để bắt những con sếu đã tới ăn hạt giống. Khi anh ta tới xem bẫy của mình thì thấy rất nhiều sếu bị mắc lại và trong số chúng có một con cò. Con cò van xin người nông dân hãy thả nó đi và nói rằng:

- Anh không được giết tôi. Tôi không phải là sếu mà là cò. Anh có thể dễ dàng nhận ra điều đó qua bộ lông của tôi và tôi là con chim trung thực và vô hại nhất.

Nhưng người nông dân trả lời rằng:

- Ta không cần biết mi là con chim gì. Ta tìm thấy mi lẫn giữa những con sếu đã phá hoại mùa màng của ta và cũng giống như chúng, mi sẽ phải chịu hậu quả.

Nếu bạn chọn những người bạn xấu thì không ai tin rằng bạn là người tốt đâu.

Con ngựa chiến và người cối xay

Một con ngựa đã từng được dùng để chở chủ của nó vào chiến trường cảm thấy mình đã già và quyết định chọn công việc trong một cối xay để thay thế. Giờ đây nó không còn thấy mình bước đi một cách tự hào theo nhịp trống nữa mà bị thúc ép làm việc quần quật suốt ngày bên cối xay ngô. Thương cảm cho hoàn cảnh bi đát của mình, một hôm, nó nói với ông chủ côi xay rằng:

- Tôi đã từng là một con ngựa chiến lộng lẫy, được phủ lên người một tấm khăn rất đẹp và được chăm sóc bởi một người giữ ngựa mà nhiệm vụ duy nhất của anh ta là đáp ứng những gì tôi muốn. Thế mà điều kiện sống hiện nay của tôi lại quá khác so với ngày trước. Tôi ước mình đã không bỏ chiến trường để làm việc tại cái cối xay này.

Ông chủ trả lời lại với vẻ khó chịu:

- Giờ mà cứ ngồi nuối tiếc thì chẳng ích gì. Vận may rất khó nói trước, mi phải nắm lấy nó khi nó tới thôi.

Ve sầu và cú

Một con cú sống trong một hốc cây có thói quen đi kiếm ăn vào ban đêm và ngủ vào ban ngày. Một con ve sầu sống trên cành cây với tiếng kêu râm ran của mình đã phá tan giấc ngủ của cú. Con cú đã nhiều lần van xin ve sầu hãy để cho mình được yên tĩnh vào ban ngày nhưng ve sầu được thể càng kêu to hơn. Cuối cùng, khi không thể chịu đựng thêm được nữa, cú quyết định tự mình sẽ loại bỏ con vật đáng ghét kia bằng một âm mưu. Tới gặp ve sầu, cú nói với giọng nói dễ chịu nhất mà nó có thể:

- Khi tôi không thể ngủ được vì bài hát của anh, hãy tin tôi đi, nó ngọt ngào như những nốt nhạc trên cây đàn lia của thần Apollo, tôi có ý định đi nếm chút rượu tiên mà nữ thần Mi-néc-va ban cho tôi. Anh có đi cùng tôi không?

Ve sầu rất hãnh diện vì những lời tán tụng bài hát của nó rồi mồm nó cũng đầy nước trước lời đề nghị về một thức uống quá ngon, vì thế, nó trả lời rằng nó rất vui. Chẳng bao lâu khi nó bay vào trong hốc cây, con cú đã ngồi chờ sẵn ở đó và nuốt chửng nó.

Ve sầu và kiến

Vào một ngày mùa đông đẹp trời, một vài con kiến đang bận rộn với việc sấy khô ngô đã bị ẩm ướt sau một đợt mưa dài của chúng. Lúc đó một con ve sầu từ đâu bay tới van xin lũ kiến cho nó một vài hạt ngô, “Bởi vì”, nó nói, “tôi sắp chết đói đây”. Lũ kiến ngừng làm việc một lúc mặc dù điều này là trái với quy định của chúng.

“Chúng tôi có thể hỏi là”, chúng nói, “anh đã làm gì trong suốt mùa hè qua? Tại sao anh lại không đi tìm thức ăn để dự trữ cho mùa đông?” “Sự thực là”, ve sầu trả lời, “tôi quá bận với công việc hát nên tôi không còn thời gian nữa”. “Nếu anh dành mùa hè để hát”, lũ kiến trả lời, “thì không gì tốt hơn là hãy dành mùa đông để nhảy”. Nói xong, chúng mỉm cười và lại tiếp tục công việc của mình.

Người nông dân và con rắn độc

Một ngày mùa đông, một người nông dân tìm thấy một con rắn bị đông cứng lại vì lạnh. Không chần chừ, ông ta nhặt nó lên, đưa lên ngực mình để sưởi ấm. Nhờ hơi ấm từ người nông dân, con rắn chẳng bao lâu đã sống lại và quay ngay lại phun những nọc độc ra cắn ân nhân của mình. Người đàn ông tội nghiệp gục ngay xuống và trong cơn hấp hối anh ta kêu lên rằng:

- Thật đáng đời ta khi động lòng trắc ẩn với một con vật nham hiểm như vậy.

Lòng tốt bị ném đi khi cái xấu thống trị.

Hai con ếch

Hai con ếch là hàng xóm của nhau. Một con sống trong một đầm lầy nơi có rất nhiều nước, là địa điểm lý tưởng cho loài ếch, còn con kia sống trong một vùng đất khá xa, nơi mà nước chỉ có trong các đường rãnh sau khi mưa xuống. Ếch đầm lầy đã cảnh báo bạn mình và nài ép bạn đến sống cùng mình trong đầm lầy vì theo nó, ếch cạn sẽ thấy cuộc sống ở đó thoải mái hơn và điều quan trọng là an toàn hơn. Nhưng con ếch kia từ chối, nói rằng nó không thể chuyển tới sống ở một nơi mà nó không quen. Một vài ngày sau đó, một cái xe bò nặng đi qua vùng đất của ếch và nó đã bị những bánh xe khổng lồ chẹt chết.

Thợ chữa giày thành bác sĩ

Một người thợ chữa giày vụng về thấy mình không thể sống nổi bằng nghề này nên đã từ bỏ công việc chữa giày và chuyển sang làm bác sĩ. Ông ta tung tin rằng ông ta có một liều thuốc bí truyền có thể chữa khỏi mọi độc tố thế nhưng tài năng thổi phồng của ông ta không nhận được một tiếng tốt nào. Tuy nhiên, một hôm, ông ta thấy mệt và nhà vua quyết định sẽ kiểm tra xem liệu liều thuốc có hiệu nghiệm như lời ông ta nói không. Do đó, nhà vua ra lệnh mang ra một chiếc cốc, ngài đổ ra một chút thuốc giải độc, giả vờ trộn thuốc độc với nó, thêm một chút nước và yêu cầu người thợ giày uống. Lo sợ bị nhiễm độc, người thợ chữa giày thú nhận rằng ông ta chẳng biết gì về thuốc cả và liều thuốc giải độc đó là vô giá trị. Nhà vua sau đó đã triệu tập ngay các thần dân của mình và tuyên bố với mọi người rằng:

- Liệu có ai ngu ngốc hơn các ngươi không? Đây là người thợ sửa giày mà không có ai mang giày đến sửa nhưng các ngươi lại không ngần ngại đặt cuộc sống của mình vào tay anh ta.

Lừa, gà trống và sư tử

Lừa và gà trống cùng ở trong một chuồng quây súc vật. Lúc đó, một con sư tử đang đói từ nhiều ngày nay mò đến và định vồ con lừa cho bữa ăn của nó khi gà trống nhảy lên cao vỗ cánh phành phạch và cất tiếng gáy lanh lảnh. Khi đó, nếu có cái gì đó làm sư tử sợ hãi thì đó chính là tiếng gáy của chú gà trống và sư tử đã nhanh chóng bỏ chạy. Con lừa lại tỏ ra vô cùng hãnh diện về điều này và nghĩ rằng nếu sư tử không thể đối mặt với một con gà trống thì khi gặp một con lừa, chắc nó không thể đứng vững mất. Thế là nó chạy ra ngoài để đuổi theo sư tử. Nhưng khi cả hai đã ra khỏi tầm nhìn cũng như tiếng gáy của gà, sư tử đã nhảy chồm lên ăn thịt con lừa.

Bụng và các bộ phận khác trên cơ thể

Một lần, các bộ phận trên cơ thể cùng nhau phản đối lão bụng. “Ông”, chúng nói với lão bụng, sống trong sự xa hoa và lười biếng. Ông không bao giờ làm một việc gì cả, trong khi chúng tôi không những phải làm mọi việc được giao mà thực sự là nô lệ của ông, phục tùng mọi ý muốn của ông. Từ giờ chúng tôi sẽ không làm như vậy nữa và ông có thể tự xoay sở cho bản thân mình được rồi đấy. Chúng đã làm đúng như những gì chúng nói và bỏ mặc lão bụng chết đói. Kết quả là toàn bộ cơ thể trở nên yếu đuối và các bộ phận lần lượt gục ngã. Cuối cùng, chúng đã nhận ra sự ngu ngốc của mình trong muộn màng.

Người đàn ông và con muỗi

Một con muỗi đậu trên đầu một người đàn ông và đốt ông ta. Háo hức giết chết con vật đáng ghét, người đàn ông đập một phát rất mạnh lên đầu. Tuy nhiên, con muỗi lại bay thoát được và nói với anh ta bằng giọng chế nhạo rằng:

- Anh cố gắng giết tôi chỉ vì một vết cắn rất nhỏ. Vậy bây giờ anh định làm gì với cú đánh nặng nề anh vừa gây ra cho mình?

- Ôi cú đập đó không làm ta quan tâm, bởi vì ta không bao giờ làm hại mình cả, nhưng đối với ngươi, con côn trùng đáng khinh sống bằng cách hút máu người thì ta có thể giáng một đòn còn hơn thế để có thể giết chết mi.

Lừa và chó sói

Một con lừa đang ăn cỏ trên đồng thì nhìn thấy kẻ thù của nó, một con sói ở đằng xa liền giả vờ bị què và đi lại cà nhắc một cách đau đớn. Khi con sói đi tới, nó hỏi con lừa là vì sao lại tập tễnh như vậy và con lừa trả lời rằng trong khi vượt qua một hàng rào thì nó đã giẫm phải một cái gai và nó van xin con sói hãy dùng răng rút cái gai ra giúp nó. “Trong trường hợp”, lừa nói, “anh ăn thịt tôi thì cái gai này sẽ cắm vào cổ họng anh và khiến anh vô cùng đau đớn”.

Chó sói trả lời rằng nó sẽ làm và bảo lừa giơ chân lên, nó toàn tâm toàn ý vào việc rút cái gai ra. Tuy nhiên con lừa đột ngột giơ chân đạp cho con sói một cú rất đau vào giữa mặt làm nó bị gẫy mấy cái răng rồi phi đi rất nhanh. Ngay khi có thể nói, con sói tự càu nhàu với mình rằng: “Thật đáng đời ta! Cha ta đã dạy phải nhanh chóng giết con mồi, lẽ ra ta phải luôn ghi nhớ việc đó thay vì cố gắng cứu giúp chúng”.

Khỉ và lạc đà

Tại một buổi họp mặt các con vật, khỉ đã trình diễn một vũ điệu tuyệt vời. Tiết mục này làm các con vật rất thích thú và chúng đã tặng cho khỉ một tràng vỗ tay không ngớt khi nó kết thúc điệu nhảy. Lạc đà thấy vậy rất ghen tị và nó ao ước cũng có được sự thích thú lớn như vậy bằng một cách tương tự. Thế là nó đứng dậy và bắt đầu nhảy nhưng với một cái bướu rất to trên lưng thì bất kỳ nào di chuyển của nó cũng trở nên nực cười và bài biểu diễn của nó lố bịch đến nỗi các con thú khác không thể chịu nổi và đã tống cổ nó ra ngoài.

Bệnh nhân và bác sĩ

Một người đàn ông ốm yếu đến gặp bác sĩ và được bác sĩ hỏi thăm về tình hình sức khỏe. “Khá tốt thưa bác sĩ”, anh ta nói, ”nhưng tôi bị ra nhiều mồ hôi lắm”.

Bác sĩ nói: “À, đó là một dấu hiệu tốt đấy”.

Trong lần khám bệnh tiếp theo, bác sĩ cũng hỏi câu đó và bệnh nhân trả lời:

“Tôi vẫn khỏe như mọi khi nhưng tôi bị run và lạnh cóng khắp mình”. Bác sĩ đáp: “À, đó cũng là một dấu hiệu tốt đấy”. Khi anh ta tới lần thứ ba và được hỏi thăm về tình trạng sức khỏe, bệnh nhân trả lời rằng anh ta bị sốt. Bác sĩ nói:

“Một dấu hiệu rất tốt, anh thật sự đã làm rất tốt”.

Sau cùng, một người bạn tới thăm người bệnh, hỏi thăm anh ta thế nào và nhận được câu trả lời rằng:

“Bạn thân mến của tôi, tôi đang chết dần vì những dấu hiệu tốt đây”.

Hai du khách và cây tiêu huyền

Hai du khách đang đi dọc theo một con đường bụi bặm và trống trơn trong cái nóng của mùa hè. Lúc tới bên một cái cây tiêu huyền, họ vui sướng khi tìm thấy một chỗ trú chân trong các bóng râm dày đặc của các cành lá tán rộng, tránh khỏi những tia nắng mặt trời oi bức. Khi ngồi xuống nghỉ, nhìn lên trên cây, một người nói với bạn của mình rằng:

- Thật là một cái cây tiêu huyền vô ích! Nó chẳng có quả gì cả và cũng chẳng phục vụ được gì cho con người.

Cây tiêu huyền ngắt lời người đàn ông với vẻ phẫn nộ:

- Anh là một kẻ vô ơn! Anh đến trú chân khỏi cái nắng như thiêu như đốt và trong khi thưởng thức bóng mát từ các tán lá của tôi thì anh lại lăng mạ tôi và gọi tôi là đồ vô dụng!

Nhiều sự giúp đỡ lại được đền đáp bằng sự vô ơn.

Bọ chét và bò đực

Một lần, bọ chét nói với bò đực rằng:

- Tại sao một con vật to lớn, khỏe mạnh như anh lại bằng lòng với việc phục tùng con người và làm tất cả những việc cực nhọc cho họ trong khi tôi, một con vật không to như anh nhưng lại sống trên cơ thể họ, uống no nê máu họ và chẳng bao giờ phải làm việc gì cả?

Bò đực trả lời lại rằng:

- Con người rất tốt với tôi và tôi rất biết ơn họ: họ cho tôi ăn ở rất tốt, thỉnh thoảng họ còn thể hiện sự yêu thương bằng cách đập nhẹ vào đầu hay cổ tôi nữa.

Bọ chét nói:

- Họ cũng sẽ đập tôi, nếu tôi để họ làm vậy nhưng tôi sẽ cố gắng để họ không làm được điều này vì nếu không thì tôi sẽ không còn tồn tại trên cõi đời này nữa.

Chim, thú và dơi

Loài chim và loài thú gây chiến với nhau, phần thắng chia đều cho cả hai bên. Con dơi không thể hiện rõ là ủng hộ bên nào nhưng khi mọi việc diễn biến tốt đẹp với loài chim thì nó chiến đấu trong hàng ngũ của chúng còn khi bọn thú lên ngôi thì nó lại là chiến binh bên đó. Không ai chú ý tới nó khi cuộc chiến tranh diễn ra nhưng khi chiến tranh kết thúc và hòa bình được lập lại thì cả loài chim lẫn loài thú đều không muốn chứa chấp một kẻ phản bội hai mặt như dơi.

Người đàn ông và hai người tình

Một người đàn ông trung niên, tóc đã hoa râm có hai người tình, một già một trẻ. Người phụ nữ già không muốn có một người tình trông trẻ hơn mình nhiều nên bất kỳ khi nào người đàn ông đến thăm là bà ta lại nhổ hết những sợi tóc đen của người tình để ông ta trông già hơn. Còn cô gái trẻ thì không muốn anh ta trông già hơn mình quá nhiều nên tận dụng mọi cơ hội để nhổ những sợi tóc bạc của người tình đi với mong muốn ông ta trông sẽ trẻ hơn. Cuối cùng, người đàn ông tội nghiệp với sự “chăm sóc” của hai người phụ nữ đã bị hói đầu.

Đại bàng, quạ xám và người chăn cừu

Một hôm, quạ xám nhìn thấy đại bàng lao xuống vồ một chú cừu và quắp nó bằng những móng vuốt sắc nhọn của mình. Quạ liền tự nhủ với mình: “Hừm, ta cũng sẽ làm như vậy”. Thế là nó bay vút lên không trung rồi sà rất nhanh xuống một con cừu đực béo với tiếng đập cánh vù vù. Nhưng chẳng bao lâu sau khi đặt chân lên lưng cừu, quạ nhận ra là nó bị mắc vào bộ lông dày của cừu và càng cố giãy giụa thoát ra thì nó càng bị mắc thêm. Một lát sau, người chăn cừu chạy tới nơi. “A ha”, anh ta nói, “đây có phải là việc mi định làm không?” Rồi anh ta nắm lấy con quạ, cắt lông và mang nó về nhà cho lũ trẻ. Nó trông quá kỳ cục đến nỗi bọn trẻ chẳng biết đó là con gì.

Lũ trẻ hỏi:

- Đây là con chim gì hả cha?

Người chăn cừu trả lời:

- Một con quạ xám, chẳng là gì ngoài một con quạ. Thế mà nó lại muốn làm đại bàng cơ đấy.

Nếu bạn cố gắng làm những việc vượt quá khả năng của mình thì sự cố gắng đó là vô ích và cái bạn nhận được sẽ chỉ là sự bất hạnh mà còn là sự chế nhạo mà thôi.

Chó sói và cậu bé

Một con sói vừa thưởng thức một bữa ăn ngon lành và đang rất vui vẻ thì nhìn thấy một cậu bé đang nằm dài trên đất. Nó nhận thấy rằng cậu bé đang cố gắng trốn nó vì sợ nên nó đã tới ngay trước mặt cậu và nói:

- A ha, ta tìm thấy mi rồi nhé nhưng nếu như mi có thể nói ba điều mà sự thật của chúng không ai có thể chối cãi được thì ta sẽ tha mạng cho. Cậu bé thu hết can đảm, nghĩ một lát rồi nói:

- Thứ nhất, thật tiếc khi mi đã nhìn thấy ta; thứ hai, ta thật ngốc khi đã để bị phát hiện; còn điều thứ ba, tất cả chúng ta đều ghét loài sói vì chúng luôn tấn công con người một cách vô cớ.

Sói trả lời rằng:

- Nếu xét trên quan điểm của ngươi thì những điều ngươi nói đều đúng cả, vậy nên ngươi có thể đi.