← Quay lại trang sách

31. ĐỘT KÍCH

Cohen đã gửi Tiana đến nhà Bà Mập ở qua đêm. Anh ngồi trên giường nhìn Hatcher mở chiếc cặp Halliburton, bật khóa máy quay phim video và lấy ra bộ phận cò súng bằng nhựa. Anh vặn ống kính chụp xa lấy ra ống ngắm. Anh lấy báng súng ngắn từ các ống kính khác ra và hai băng đạn từ các bình điện. Cohen nói:

- Cái đó đẹp quá! Gì thế?

- Khẩu Aug của Áo. - Hatcher nói trong khi ráp món vũ khí. - Tôi cần một số đạn.

- Chả khó. - Cohen nói. Anh ra lệnh cho Sing và tay Tàu to con lách ra khỏi phòng độ một hai phút rồi trở lại với bốn chiếc hộp. - Đủ chứ?

Hatcher cười thì thầm:

- Chỗ đó phải đủ cho hai trăm phát.

Cohen tập họp đám thủ hạ ít ỏi của mình trong phòng khách, một nhóm người khá cứng cỏi, mặc quần dài đen, áo cổ tròn, mang mặt nạ bằng vải đen để hòa lẫn vào bóng tối. Tất cả được trang bị tiểu liên Mac 10. Cohen nói với họ bằng tiếng Tàu:

- Chắc bọn chúng sẽ đánh chúng ta ở cả mặt trước và mặt sau. Hatcher, Sing và tôi sẽ ở trong nhà. Chúng ta sẽ tắt đèn trong nhà. Chúng ta sẽ dụ cho bọn chúng tìm đến ta. Louie, anh lên trên mái nhà. George, Joey Chen và Lee ở trong vườn. Sammy canh khu đất phía sau. Có thêm gì nữa không Hatcher?

Hatcher lắc đầu.

Hatcher còn một ý nghĩ cuối cùng nữa, nhưng đó là một điều anh ngại thảo luận với những người này. Lung là tên cuối cùng trong năm thành viên của băng Dragon’s Breath (Hơi thở của rồng), những tên đã từng chạy ma túy cho White Powder Mama (Bà Má Bạch Phiến) từ Thái Lan đến Sài Gòn, và có nhiều khả năng biết về cái trại Huie-kui. Anh cần giữ cho Lung sống, ít ra là đủ để có thời gian tra vấn hắn. Nhưng điều đó có vẻ đòi hỏi quá đáng đối với tiểu đội của Cohen, những người đang đem mạng sống của mình ra để phục vụ cho tay Tsu Fi này... và cho anh.

Cuối cùng anh nói: “nếu có cơ may giữ được cho tên Lung sống thì tôi muốn tra hỏi hắn”.

Cohen nhướng mày nhìn anh. Hatcher vội vàng nói thêm:

- Nhưng không được làm nguy hiểm đến tính mạng của bất cứ người nào.

Trời bắt đầu mưa, một cơn mưa phùn nhỏ báo hiệu một trận mưa xối xả sẽ đến. Điều này rất có lợi cho Lung. Mưa sẽ át đi tiếng động cơ xe của bọn gangster, tất cả bọn chúng đều mặc đồ đen.

Tài xế của y đã đậu xe trên khúc đường ngoặt phía dưới nhà Cohen. Lung và hai tên giết người nữa xuống xe và lặng lẽ nhanh chóng chạy xuyên qua rừng lá đến chân tường vây quanh cơ ngơi của Cohen. Mặt đất ở đây bằng phẳng trở lại sau một đoạn dốc ra xa căn nhà tới vài trăm thước.

Lung đoán rằng sẽ có ít nhất là một người gác ở khu đất phía sau nhà, có thể còn hơn, vì thế hắn đã lên kế hoạch đột kích cho sát. Hắn tung một cái móc câu lên hai lần mới ngoắc được vào bờ tường rồi bám dây leo lên bờ tường và cắt dây điện. Hắn bấm đèn pin soi hai lần rồi buông mình vào bên trong hàng rào, rơi xuống đất trong tư thế ngồi xổm giữa đám dây leo và cỏ ống cao đến đầu gối.

Phía trên hắn, xuyên qua các cành cây, hắn có thể nhìn thấy các ngọn đèn pha trên ban công nhà Cohen cách đấy vài trăm thước, rọi những vòng sáng xuống tán lá bên dưới. Hắn giữ nguyên tư thế ngồi xổm, đôi tai cảnh giác nghe các tiếng động trong bóng tối. Hai tên kia lặng lẽ buông mình xuống cạnh hắn.

Cơn mưa phùn đã trở thành mưa mau.

Bọn chúng nhanh chóng tản ra cho đến khi cả ba tên hung đồ làm thành một hàng từ vách phía Đông sang vách phía Tây của gia trang Cohen. Bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra người gác ở bờ dốc phía sau. Bọn chúng đi vào hết sức im lặng xuyên qua các đám dây leo và cỏ đan chằng chịt tiến về phía ngôi nhà, người cúi thấp, chờ đợi một bóng người hiện ra trên nền ánh sáng đèn pha, mỗi tên có một ống nghe nhét ở tai được nối liền với một máy phát tín hiệu chạy pin.

Chính Lung đã phát hiện ra người gác của Cohen - Sammy - đang ngồi xổm ở khu đất trống dưới ban công, đôi mắt sục tìm khu vực bên kia vòng ánh sáng đèn pha. Lung bấm nút máy phát tín hiệu hai lần. Hai gã giết người kia nghe thấy tín hiệu và lo cứng người lại. Lung có tránh nhiệm hạ thủ người gác khi người của bọn chúng báo hiệu rằng cuộc đột kích vào phía trước đã bắt đầu. Lung đang nằm trong đám cỏ cao cách xa Sammy - bóng đen đeo mặt nạ đang ngồi xổm - khoảng chừng ba mươi thước.

Lung nâng khẩu súng dài lên, một khẩu Mannlicher đã nạp một mũi tên tẩm thuốc mê có thể hạ người gác bất tỉnh ngay tức khắc... Hay hơn là một viên đạn vì viên đạn có thể chỉ làm người gác bị thương và tạo cơ hội cho anh ta kêu lên báo động.

Y ngắm Sammy qua ống nhòm hồng ngoại tuyến rồi nâng ống nhòm lên nhìn về phía ban công. Đèn trong nhà tắt hết. Y hạ thấp súng xuống, ngắm đúng cổ họng Sam và chờ tín hiệu từ ngoài đường.

Ở trên nóc nhà, thủ hạ của Cohen quan sát qua ống nhòm thấy một chiếc xe hơi chạy đến đón người đàn ông ở gần vườn Thực vật. Anh ta thì thầm vào máy bộ đàm: “Bọn chúng đã đến đón gã đàn ông ở trên đồi. Hình như có ba tên nữa trên xe”.

Bên trong căn nhà tối lờ mờ, Hatcher chửi thề dữ dội: “Thế đấy! Thằng chó đẻ Varney đã bán ta cho tên Lung. Chính nó tham gia vào vụ này”.

Varney và tay phụ tá của hắn, một Hạ sĩ trẻ người Á Đông tên là Henry Dow, đã lên đến đỉnh núi. Hạ sĩ Dow biết rất ít chi tiết về vụ này. Họ sẽ đưa một người đàn ông về để bảo vệ, đấy là tất cả những gì anh ta biết. Gã Hạ sĩ lực lưỡng trẻ tuổi này làm cớm đã được bốn năm và chẳng bao giờ hỏi han gì.

Varney từ từ đến gần cổng gia trang của Cohen trong làn mưa. Hắn nhìn thấy chiếc xe của bọn kẻ cướp Tam Kết quẹo vào theo sau hắn, đèn xe không bật. Gã Hạ sĩ, lơ đãng vì cơn mưa, đang nhìn đăm đăm qua kính chắn gió, không nhận thấy chiếc xe. Khi bọn chúng đến gần cổng Varney chớp đèn rồi nhấc máy điện đàm, gọi cho điện thoại viên ở sở cảnh sát và yêu cầu nối với điện thoại của Cohen. Hatcher thì thầm:

- Chúng chơi trò theo xe của Varney để lọt vào khi cổng được mở.

Cohen truyền lại câu nói đó cho những người khác. Anh ta mang một khẩu Smith&Wesson 357 và một khẩu Colt 45 của quân đội gài vào dây lưng vải mà anh ta thắt trong dịp này. Hatcher nhìn anh ta cười và nói:

- Trông anh buồn cười quá.

Cohen mỉm cười nham hiểm:

- Đừng đánh giá tôi thấp, Người Có Đôi Mắt Đá ạ! Tôi biết sử dụng mấy thứ này như thế nào!

- Biết được thế tôi thấy an tâm hơn. - Hatcher lầm bầm. Anh mở cửa kính thông ra ban công - Tôi sẽ kiểm tra phía sau.

Anh nhẹ nhàng lom khom lách qua cửa sau và trườn về phía lan can của ban công. Bấy giờ mưa đang rơi đều đặn và tầm nhìn rất kém. Ở phía dưới, anh trông thấy Sammy gác, ngồi xổm gần một cái cột chống, khẩu Mac 10 được che dưới áo mưa. Hatcher trở vào trong để tránh mưa.

Ở tít phía dưới, ngồi trong đám cỏ ướt, Lung xem đồng hồ tay. Giờ này Varney có thể hành động bất cứ lúc nào. Ngay khi cuộc chiến xảy ra ở phía trước nhà thì sẽ có sự rối loạn đủ để cho thủ hạ của hắn nêu lên các cột chống, vượt qua ban công và đột kích ngôi nhà từ mặt sau.

- Bọn chúng đến đây. - Thủ hạ của Cohen ở trên nóc nhà nói qua máy bộ đàm.

Trong chiếc xe hơi chạy sau xe Varney, một trong những tên giết người nhìn thấy đèn xe của Varney nhấp nháy. “Tới!”, hắn nói vào máy bộ đàm.

Ở phía sau nhà, Lung nghe thấy hiệu lệnh và bắn đi phát tên tẩm thuốc mê, mắt nhìn qua ống ngắm đêm thấy mũi phi tiêu cắm phập vào cổ họng Sammy. Hắn trông thấy tên gác của Cohen ngã ngửa ra dựa vào cột chống, đôi mắt trợn tròn lên rồi tựa vào cột ngồi xệp xuống đất, đôi vai rũ xuống và để rớt vũ khí.

Lung nhấn máy phát tín hiệu hai lần, và hai tên cướp ở phía sau phóng thật nhanh qua bãi cỏ dưới màn mưa tiến về phía các cột chống ban công. Lung rút từ tay áo ra một lưỡi dao nhọn rồi nắm lấy tóc Sammy, đẩy đầu anh ra ra sau và cắt ngang cổ họng.

- Đây là Trung sĩ Varney.- Gã Trung sĩ Ănglê nói vào máy khi nghe tiếng cũng trả lời điện thoại. - Ông làm ơn cho mở cổng, được chứ? - Hắn cho xe chạy từ từ rồi dừng lại.

- Chúng tôi mở cổng đây, - Cohen nói, tay ấn nút điện mở cổng.

Khi hai cánh cổng lưới sắt đồ sộ từ từ mở ra, Varney đập mạnh chân ga. Chiếc xe của hắn chồm về phía trước và rú lên lao vào đường xe chạy của nhà Cohen. Dàn đèn phía trước đầu xe đập vào người một thủ hạ của Cohen khiến tay súng ấy không kịp nhảy tránh vào vườn hoa hồng kế bên.

Phía sau hắn là chiếc xe của bọn giết người, các bánh xe rít lên, rú máy lao qua cánh cổng đang đóng lại đằng sau Varney.

Chiếc xe của Varney thắng gấp còn lao đi một đoạn trước mặt tiền ngôi nhà, nhảy lên một bờ lề nhỏ và đâm sầm vào vườn. Hắn và Hạ sĩ Dow vội lao ra hai bên cửa xe. Phía sau họ, các tên giết người của Lung lao ra khỏi xe nhảy vào các vườn hoa, và trong lúc Dow đứng dậy, chiếc xe sau không người lái đâm sầm vào xe của Varney. Nó đập vào vè cản phía sau, lệch sang bên và nghiến ken két bên hông chiếc xe cảnh sát. Gã cảnh sát cường tráng rú lên khi hắn bị nghiến chết giữa hai chiếc xe. Varney choáng váng vừa nhào ra khỏi xe bị bọn giết người hạ gục ngay tức khắc.

Bên trong Sing và Cohen nấp sau một chiếc trường kỉ lúc cánh cửa bị bắn vỡ vụn bởi cả chục đầu đạn. Kính và bóng đèn vỡ tung tóe trong phòng. Hatcher từ cửa phòng ngủ nhìn ra thì thầm:

- Mọi người an toàn cả chứ?

- Cho đến bây giờ thì vẫn ngon lành. - Cohen nhanh nhẹn đáp. Họ có thể nghe thấy tiếng nổ lốp đốp của các khẩu Uzi mà bọn thủ hạ của Lung bắn được nhanh chóng đáp lại bởi những tiếng nổ trầm hơn của các khẩu Mac 10. Màn đêm bị xé rách bởi đạn phản chiếu qua các cửa sổ như ánh chớp ở phía xa. Cohen và Sing tập trung tinh thần vào cửa trước đề phòng trường hợp bọn thủ hạ của Lung phá vào.

Ở phía sau nhà, Lưng và hai tên thủ hạ nhanh nhẹn cột vào mắt cá chân những sợi dây da có gắn đinh nhọn. Chúng thắt dây lưng - loại mà các nhân viên kéo đường dây điện thoại dùng - vào các cột chống, đạp mạnh các đầu đinh vào cột rồi bắt đầu leo lên.

Bên trong Hatcher nhìn thấy tên giết người đầu tiên của Lung lên đến mặt ban công, nhảy qua lan can và phóng về phía phòng ngủ. Hatcher lao vào nấp sau giường. Trong bóng tối và trời mưa, tên giết người này chỉ nhìn thấy thấp thoáng bóng người cử động trong phòng nên bắn một tràng đạn từ khẩu Uzi. Các đầu đạn cắm phập vào tường có gắn gương và bóng Hatcher trong gương vỡ tung ra những mảnh gương vỡ. Hatcher đặt cả hai tay lên giường và bắn một tràng ngắn từ khẩu Aug. Chừng nửa chục đầu đạn xuyên vào người tay súng này, từ cằm đến bụng. Tên gangster khựng lại bật ngửa ra, khi các đầu đạn xuyên vào người hắn. Hắn lật người qua lan can ban công và rơi xuống mất hút.

Từ một phòng khác Hatcher nghe thấy một tràng đạn Uzi nữa. Anh lom khom chạy ra lối cửa phòng khách đúng lúc nhìn thấy một tên gangster khác vừa chạy ngoằn nghoèo vào căn phòng tối mờ, vừa bắn súng cắp ở ngang hông. Tủ để sách, bình bông, hoa và tranh ảnh vỡ vụn tung tóe, Cohen từ phía sau chiếc trường kỉ bật dậy và bóp cò khẩu 357. Viên đạn trúng ngay ngực tên cầm súng làm hắn lảo đảo, khẩu súng vẫn còn nhả đạn. Những chùm hoa kết bằng lông vũ bung lên từ chiếc trường kỉ. Cohen cảm thấy nhói, một cái ở bên sườn, rồi đau buốt như ong chích. Anh nhìn xuống. Trời ơi, anh nghĩ, ta bị trúng đạn rồi!

Tên giết người cảm thấy đầu đạn nóng hổi xuyên sâu vào lồng ngực và làm vỡ tim hắn trong khi buồng phổi tràn ứ máu. Người hắn gập lại và ngã sấp xuống như một người đang cầu nguyện trước tượng Đức Phật.

Trong lúc Hatcher lăn vào phòng ngủ, anh nhìn thấy Lung trèo vào ban công. Bóng tên cướp in trên lối cửa, mặt đẫm nước mưa chảy ròng ròng, đôi mắt cháy rực căm thù. Một thoáng sau hắn trông thấy Hatcher đúng lúc Hatcher đã kịp bắn một tràng vào hắn. Lung nhảy sang một bên nhưng một viên đạn đã xém đứt tai hắn, chiếc tai tan thành một đám bụi máu và thịt. Hatcher nhảy qua giường và phóng qua lối cửa, vung khẩu Aug lên.

Anh đập thẳng vào quai hàm Lung làm dập cằm và đấm hắn văng ngược trở lại lan can. Nhưng gã Á Đông này dẻo dai hơn Hatcher tưởng. Hắn vung lưỡi dao ra chém đứt tay áo của Hatcher. Hatcher chộp lấy cổ tay Lung đẩy ngược lên, vặn nó ra xa người anh làm con dao rơi xuống. Lung ngã ra sau, hắn víu lấy Hatcher và cả hai đều ngã nằm vắt ngang lan can. Hatcher móc khuỷu tay vào thanh gỗ ngang giữ người lại được. Anh vẫn còn nắm được cổ tay Lung nhưng gã gangster treo lủng lẳng rồi tuột khỏi tay anh và rớt xuống, hắn cố uốn người trong khi rơi để hai chân xuống trước. Tuy nhiên hắn đã rơi xuống trong tư thế nằm ngang, cú rơi nặng nề dồn không khí ra khỏi phổi hắn và làm gẫy hai xương sườn. Lung bị văng xuống sườn dốc đến tận rìa bãi cỏ.

Hắn đau đớn ngã sấp mặt xuống, các xương sườn gãy đau buốt, một bên mặt rách nát vì những viên đạn của Hatcher. Hắn co hai gối nhổm người lên và bò lê xuống đồi về phía bóng tối.

Phía sau hắn, Hatcher quặp hai chân vào trụ cột tụt xuống đất. Anh chộp lấy con dao của Lung đang nằm trong bùn và phóng xuống sườn dốc.

Lung lao vào đám cỏ cao, nhưng các xương sườn bị gãy của hắn đau đớn hơn mức hắn có thể chịu đựng.

Hắn ngã xuống trong tiếng rên rỉ và cố bò nốt vài tấc cuối cùng vào vùng bóng tối. Hắn sắp sửa ra khỏi vòng cung chiếu sáng của đèn pha thì cảm thấy bàn tay sắt của Hatcher chộp lấy cổ áo phía sau, kéo hắn đứng lên, nghe giọng nói khàn khàn của Hatcher rít lên bên tai:

“Mày! Đồ chó đẻ! Nhẽ ra mày đã phải chết lâu rồi”. Anh đặt mũi dao của chính Lung vào gáy tên cướp này, ấn mạnh vừa đủ để làm rách da: “Mày còn vài câu hỏi phải trả lời”, anh khàn giọng nói.

Lung nhục nhã và thất bại, cố đứng vững trên hai chân rồi cong bật người lên, cho lưỡi dao thọc sâu vào cổ mình. Tiếng thét của hắn như tiếng kêu của một con vật. Hatcher rụt tay lại nhưng vì con dao cắm quá sâu nên cán dao nhớp nháp tụt khỏi tay anh. Anh nghe thấy tiếng kêu ằng ặc của Lung, cơn dẫy chết không thể lầm được, cảm thấy người hắn run bần bật rồi nhũn ra.

Hatcher đứng bên hắn, tay vẫn còn nắm chặt cổ áo hắn. Đầu Lung gục về phía trước. Hatcher buông tên giết người rơi úp mặt xuống vũng bùn dưới chân anh. “Hoan hô mày đã xuống địa ngục”, giọng nói vỡ vụn của anh vang lên, anh vẫn đứng bên xác tên giết người trời mưa tầm tã xối vào mặt.