33. BĂNG CHIU CHAO
Căn nhà được trồng hoa chung quanh và nằm trên một con đường yên tĩnh ở khu nhà sang trọng của Macao, cách Hong Kong khoảng tám mươi cây số đi bằng tàu thủy lướt. Mặc dầu vẻ ngoài trông yên tĩnh, Macao chứa những bí ẩn đen tối núp dọc theo những đường phố đổ đá cuội và đằng sau những biệt thự xây trên nền đất cao, sơn màu đỏ và vàng cam kiểu vùng Địa Trung Hải. Nó vẫn còn đượm vẻ huyền bí và suy sụp; nó vẫn là trung tâm chở lén những ngoại kiều Tàu sống bất hợp pháp vào Hong Kong bằng thuyền trong đêm u tịch; một trung tâm buôn lậu vàng; một chế độ bảo hộ để cho bọn gangster Tam Kết Tàu tự do hoành hành gây ra tình trạng nghiện bạch phiến, tổ chức các vụ buôn bán ma túy to lớn giữa vùng Tam Giác Vàng của Thái Lan với Amsterdam, với các hải cảng phương Tây khác, đồng thời ra lệnh hành quyết kẻ thù của chúng từ phía sau cái bề ngoài yên tĩnh của những ngôi biệt thự có kiến trúc cầu kỳ. Những cây đa mọc dài theo đường Praia Grande che đậy mọi sự suy đồi.
Lão Wang, thủ lĩnh đã nghỉ hưu của băng Bạch Thủ đang ở độ tuổi tám mươi và đã hơn mười năm là người cầm đầu của băng Tam Kết sống ngoài vòng pháp luật, đang cho con cá nhiệt đới của lão ăn. Lão đã đích thân lựa chọn Tollie Fong làm Cây Sào Đỏ của lão khi Fong vẫn còn ở tuổi hai mươi và chưa bao giờ nghi ngờ sự khôn ngoan trong việc lựa chọn của lão. Nhưng lão đã cảnh cáo Fong rằng Lung là một tên nguy hiểm số một, một tên giết người liều lĩnh và nóng tính mà như lão già nhận xét thì “hắn suy nghĩ như cứt ấy.” Bây giờ thì lão Wang phải đối phó với hậu quả cuộc tấn công của Lung vào Cohen.
Fong về đến nhà đúng vào lúc 10 giờ, sau khi bay từ Bangkok về trên chuyến bay sáng sớm. Ngôi nhà là một biệt thự màu vàng cam kiểu vùng Địa Trung Hải đẹp đến sửng sốt, nằm trên đại lộ Conselheiro chạy vòng quanh đồi Guia và có lẽ trông đẹp nhất trên các bán đảo Macao nhỏ xíu này. Tương truyền rằng đó là nơi ẩn náu của Tôn Dật Tiên khi ông ta mưu đồ lật đổ triều đại Mãn Thanh, một câu chuyện không chính xác nhưng có thể có. Phía trên nó, đứng trên đỉnh đồi cao là những gì còn lại của nhà thờ Thánh Phao Lồ (St Paul’s Church), một tàn tích hùng vĩ đã bị một trận bão tàn phá vào năm 1835. Từ cổng vòm phía sau nhà, lão già có thể nhìn thấy xa xa phía dưới là ngọn hải đăng xưa nhất trên bờ biển Trung Hoa và ở bên kia nó là biển Nam Hải.
Fong đứng ở cửa trước, kiểm tra lại hình dáng của hắn trong gương ở cửa, rồi mới bấm chuông. Hắn là một lực sĩ, da trắng trẻo, một người tập thể dục thẩm mỹ, cao lớn so với một người Tàu, đôi mắt đen có ánh vàng và mái tóc đen hớt hợp thời trang phủ xuống hai tai, phác họa một khuôn mặt diều hâu, gầy. Hắn thích mặc quần áo phương Tây hơn là đang mặc một bộ comple màu xanh sẫm với cà vạt lụa màu đỏ tươi. Fong là một người đẹp trai mà những nét ưa nhìn bị làm hỏng mất chỉ vì cái vẻ khó hiểu đầy đe dọa của hắn, hắn có vẻ là một người không có xúc cảm, khuôn mặt hắn y như mặt nạ chỉ có cái miệng mấp máy. Hắn được một tên cận vệ to như đô vật đưa vào nhà.
Lão già đang ở trong căn phòng ưa thích của lão phía sau nhà và đang ném mồi cho những con cá nước mặn trong ba cái bể nuôi cá to cỡ bốn trăm lít. Cá là tài sản hãnh diện nhất của lão. Lão thuộc tên và thói quen từng con đang trò chuyện với chúng trong lúc rắc bột tôm vào bồn thì Fong được đưa vào. Gã đứng gần lão già và kính cẩn cúi chào. Lão Wang gật đầu.
- Hoan nghênh cậu đã về, Fong.- Lão già nói không ngẩng nhìn lên. - Chuyến đi Bangkok thế nào?
- Ngắn hơn là cháu đã định. Cháu phải rời khỏi đó trước khi làm xong công việc, nhưng ngày mai cháu có thể trở lại đó.
- Việc gì đã xảy ra ở nhà Tsu Fi? - Tay cựu thủ lĩnh hỏi.
- Thằng Lung đã nổi khùng. - Fong nói.
- Đây là tất cả những gì anh nói về vụ ấy à?
- Còn gì khác để nói đâu ạ? Cháu chưa bao giờ quở trách thằng Lung. Nó biết Hatcher đang ở Hong Kong do một gã cảnh sát tên là Varney báo. Thế là nó tấn công ngôi nhà. Bọn chúng đã bị chết hết, kể cả tên cớm. Chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết được sự thực chuyện gì đã xảy ra.
- Ta đã báo trước cho anh rằng một ngày nào đó thằng Lung sẽ làm hại anh. - Tay thủ lĩnh đã nghỉ hưu nói.
Fong gật đầu. Hắn bối rối vì đã làm lão thủ lĩnh già buộc phải đương đầu với một tình thế khó xử mà chủ yêu là do lỗi của hắn. Hắn nói có phần chống chế.
- Lung đã thực hiện lời thề ch’u-tiao trong nhiều năm qua là phải đối đầu với tên Mỹ này.
Ch’u-tiao là lời thề quyết tử, một lời thề danh dự mà theo truyền thống chỉ có thể giải quyết bằng cái chết.
- Vì thế nó đã được thực hiện. Và liệu anh có chấp nhận hành động này không. - Lão già hỏi, vẫn chơi với cá.
- Dĩ nhiên là không ạ.
- Chúng ta không muốn gây chiến với Tsu Fi. - Lão già nói.
Fong quyết định đối đầu trực diện với vấn đề, hắn chậm rãi nói: “Có lẽ đã đến lúc phải khử tên Mỹ gốc Do Thái này đi”
Lão già ngẩng lên, đôi mắt lão lim dim. Lão nhìn Fong chằm chằm trong nhiều giây và gã đàn ông trẻ tuổi này đâm ra lúng túng, biết rằng mình đã nói tầm bậy. “Để ta chỉ cho anh thấy cái này”, lão nói và thò tay vào một cái bồn khác, mở bàn tay ra, một con cá Tang bự màu vàng khoan khoái lượn quanh tay lão.
“Đến đây, Shang, đến đây với bố nào”, lão già thì thầm.
Cuối cùng con cá bơi vào bàn tay lão, mổ vào đấy tìm thức ăn. Lão Wang chộp lấy con cá và nhanh nhẹn thả nó sang một cái bồn khác. Hầu như ngay tức khắc nó bị ba con cá trong bồn mới tấn công, hai con trong số đó chỉ bé bằng nửa nó. Con cá Tang vùng vẫy, thoát được ra lại bị một con cá Domino nhỏ màu đen trắng đớp vào sau mang. Con cá Tang lật nghiêng sang một bên, vẫy đuôi điên cuồng nhưng nó sắp chết rồi. Hai người đàn ông ngắm gần chục con cá đang rỉa con cá Tang cho đến chết. Lão già nói:
- Sau loài người, cá là sinh vật bảo vệ lãnh thổ ghê nhất trên trái đất. Nếu anh đưa một con lạ vào nơi ở của chúng, chúng sẽ giết nó ngay. Cả cá nhỏ cũng tấn công nó. Vì vậy con cá to là thế cũng bị áp đảo. Chúng đã đánh tan sự vững vàng của nó và nó không còn sức chống cự. - Lão nhìn Fong. - Anh có hiểu ta đang nói gì không?
Fong gật đầu. Lão Wang nói:
- Tốt. Anh là Cây Sào Đỏ cứng nhất trong băng Chiu Chao, nhưng nếu gây chiến ngay tại nhà của Tsu Fi và tấn công hắn ở chính khu vực của hắn là tự sát đấy, y như thằng Lung vậy.
- Cháu sẽ không phạm những sai lầm như thế. - Fong nói.
Lão già lại nhìn hắn đăm đăm một lúc nữa rồi gật đầu, nói:
- Chúng ta làm ăn rất nhiều ở Hong Kong. Cohen được kính trọng và nể sợ giữa toàn hội Sun Lee On. Hắn rất có thế lực trong cộng đồng kinh doanh. Làm ăn ở Hong Kong có nghĩa là làm ăn với hắn. Anh phải dẹp cái tính kiêu căng của anh đi. Thằng Lung đã làm hại anh. Nguyên tắc của Hội đòi hỏi anh phải xin lỗi và tỏ thái độ để xoa dịu sự lăng mạ đã xảy ra.
- Đó chính là lý do cháu đã từ Bangkok bay về sáng nay.
- Đúng. Thê thì hãy gọi điện cho hắn. Sắp xếp một buổi gặp mặt ngay trong ngày hôm nay. Hãy làm xong chuyện này. Thật là điều bực mình, tôi không muốn phải chịu đựng lâu hơn nữa!
- Cháu sẽ làm việc ấy ngay bây giờ. - Fong nói.
- Cám ơn, - lão già bảo.- Tôi cũng hiểu rằng chính anh cũng có một lời thề ch’u-tiao quyết tử với tên Mỹ. Nếu cần thiết, anh phải chuẩn bị để gạt nó sang bên.
Fong có vẻ ngạc nhiên, nói:
- Cháu không thể làm thế được!
Nhưng vị tiền bối, bậc thầy của hắn đã cắt ngang không để hắn nói tiếp:
- Anh có thể và sẽ làm được nếu việc đó cần thiết. - Lão nói dứt khoát và quay lại với bầy cá của lão.
Fong hiểu rằng cuộc bàn luận đã chấm dứt. Hắn cúi chào người thầy của hắn.
- Xin kính chào bác.
- Xin chào. - Lão già đáp.