39. CUỘC PHÒNG THỦ HAY NHẤT
Với nguồn tin Wol Pot đã từng ở trại giam Huie-kui, tim của Hatcher đập nhanh trong lúc anh chạy lao xuống cầu tàu về phía tắc ráng. Cohen đang nhìn chiếc thuyền to của Sam-Sam qua ống nhòm, nói:
- Tôi cho là hắn chưa biết chúng ta đang ở đây. - Anh hạ ống nhòm xuống và nhìn Hatcher. - Có lẽ chúng ta phải chạy nhanh về chiếc thuyền Điếu Thuốc.
Hatcher cầm lấy ống nhòm xem xét chiếc thuyền to.
- Hắn sẽ hãm máy lại ngay một khi hắn nhận ra tôi. Tại sao các bạn không đi trên thuyền này để tôi lên bờ chạy về chỗ nhánh rẽ gặp các bạn ở đấy.
- Không! - Daphne nói - Chúng ta đã cùng nhau đến, chúng ta sẽ cùng nhau về.
Hatcher vẫn nhìn chiếc thuyền to, nói khẽ:
- Đây không phải là lúc để làm anh hùng.
- Daphne có lý. - Cohen nói.
- Này, chỉ có tôi là người hắn muốn giết. Lời thề sống chết là giữa hai chúng tôi thôi chứ không phải các bạn.
Họ nhìn qua ống nhòm thấy Sam-Sam bước dài trên boong thuyền và vươn vai. Một trong những người đàn bà từ trong cabin bước ra. Ả đang xốc lại quần áo và trông cũng gớm ghiếc như Sam-Sam...
- Thấy hắn chứ? - Cohen hỏi, tay vẫn không hạ ống nhòm xuống.
- Ừ hứ.
- Chơi bời một tí buổi sáng, - Cohen nói. - Phì! Nhìn cái ả đàn bà đó xem, ả làm cho giòi bọ cũng phải há hốc mồm.
- Đây không phải là cuộc thi Hoa Hậu Thế Giới. - Hatcher nói.
- Giống Hoa Hậu năm 1912 hơn. - Cohen nói trong khi xoay ống nhòm kiểm tra phầm còn lại của chiếc thuyền to.
Trong lúc Hatcher nhìn thì có một gã đàn ông đến bên Sam-Sam, gã da màu ô liu rám nắng, mặc chiếc sơ mi trắng mở phanh đến bụng. Hai dây nịt súng vắt chéo trên ngực từ vai xuống hông đeo một khẩu M-16 lơ lửng ở vai. Hắn còn đeo khẩu súng lục ở thắt lưng và một con dao rừng. Ba gã đàn ông đứng ở phía trước boong thuyền, nhìn xuống nước và tán gẫu.
- Anh nói đúng, bọn chúng trông như đang chờ một cuộc tấn công. - Cohen nói.
- Kia có phải là thằng người Iran không? - Hatcher hỏi.
- Ừ, thằng Batal. - Cohen hạ ống nhòm xuống. - Thế bây giờ chúng ta làm gì?
- Tôi sẽ lao vào rừng, đi bộ trở lại chiếc thuyền Điếu Thuốc. - Hatcher nói.
Daphne xuất hiện sau lưng họ, nói:
- Tôi không nghĩ thế.
Ở phía xa cuối cầu tàu, Billy Tử Thần đang nói vào máy bộ đàm. Hatcher chĩa ống nhòm nhìn tên dân Haiti đang vừa nói vừa chỉ tay về phía họ, anh hỏi:
- Anh nghĩ chúng đã phát hiện ra tôi chứ? - Anh nói thêm - Phải, hắn đã phát hiện ra tôi.
Anh quay ống nhòm về phía chiếc thuyền to và nhìn thẳng vào ống nhòm của Sam-Sam. Tên cướp biển hạ ống nhòm xuống. Hắn nhếch mép cười đểu cáng, rồi nói “Hatcher”. Hắn nhấc khẩu AK-47 và lên đạn.
- Vừa gặp đã yêu ngay. - Cohen nói.
- Phía sau chúng ta. - Daphne nói.
Billy Tử Thần và một tên cướp khác đang xuống cầu tàu đi về phía họ.
- Sing, anh và Joey hãy lo hai thằng đó. - Hatcher ngắt lời.
Tay gangster người Tàu gật đầu gọn lỏn và cùng Joey nhấc mấy khẩu Uzi của họ leo lên cầu tàu, chậm rãi bước về phía Billy Tử Thần.
Từ cửa quán rượu nhìn ra Leatherneck John nói: “Lạy Chúa, sắp bắt đầu rồi”.
Bên chiếc tắc ráng Hatcher quyết định tức thời. Bọn chúng đông hơn hẳn, hai mươi hay ba mươi chọi một. Hatcher túm lấy cùi tay Cohen và đẩy anh ta lên chiếc tắc ráng. Anh hét to hết sức “Daphne, hãy ẩn vào trong quán rượu, tránh ra khỏi tầm đạn”.
Anh xoay chìa khóa mở máy chiếc tắc ráng.
- Giữ tay lái! - Hatcher ra lệnh cho Cohen và vớ lấy chiếc cặp sách chạy ra phía trước chiếc thuyền dài, hẹp và nằm sát xuống đáy. Anh mở cặp lấy ra một khối nhỏ chất dẻo C-4 màu xám. Anh nhanh nhẹn nắn nó thành môt sợi dây to dài khoảng 6 tấc và dày khoảng 5 phân.
Cohen hỏi:
- Chúng ta đi nơi chết tiệt nào đây?
- Thẳng tới chiếc thuyền to. - Hatcher thét lại.
- Cái gì?
- Hãy tin tôi!
- Anh khùng rồi, Hatcher, anh đúng là đồ khùng thật rồi. - Cohen la lên trong lúc anh bẻ lái chiếc thuyền nhỏ đi về phía chiếc thuyền to của Sam-Sam.
Daphne từ từ lùi lại quán rượu của Leatherneck John, nhìn chiếc tắc ráng và cuộc đụng độ đầu giữa những người của Cohen - Sing và Joey - với Billy Tử Thần và thủ hạ của hắn. Leatherneck John nắm lấy cánh tay Daphne kéo nàng vào trong quán, lầm bầm:
- Ở ngoài ấy cô sẽ tự giết mình.
- Anh giúp được không, làm ơn với? - Daphne khẩn khoản.
- Chả phải chiến trường của tôi, thưa bà. - Leatherneck John nhấn mạnh. - Tôi phải sống ở đây.
- Thế thì cho tôi một khẩu súng! - Nàng rít lên, đôi mắt bốc lửa vì giận giữ và lo sợ.
Gã da đen có búi tóc đuôi ngựa nhìn đăm đăm ra cửa.
Chiếc tắc ráng đang chạy ngoằn ngoèo về phía chiếc thuyền to. Khoảng năm sáu tay súng đang bắn vào nó. Đạn xé rách chiếc lều phên phía sau thuyền làm nó bung ra rơi tung tóe trên mặt nước. Cohen lái con thuyền chạy tránh đạn và lao về phía chiếc thuyền to, còn Hatcher nằm ở phía trước, bắn từng hồi trong lúc anh quấn sợi dây chất C-4 quanh mũi thuyền. Anh rống lên:
- Chạy tránh đạn của chúng.
Trên bờ Sing và Joey đã lên đến cầu tàu. Họ ở cách Billy Tử Thần và tên thủ hạ của hắn khoảng một nửa chiều dài của sân đá banh. Hai người Tàu này dừng lại. Sing ra lệnh:
- Không đi xa hơn nữa.
Trong lúc anh đang giơ tay lên thì một tên trong bọn thủy khấu của Sam-Sam từ phía sau góc quán rượu nhảy ra đâm một dao vào lưng Joey ngay phía trên hông. Joey quay lại gầm lên giận dữ, túm lấy kẻ tấn công, nhưng vết đâm chí tử đã làm hai tay gã Tàu xuội lơ, rơi từ cầu tàu xuống sông. Sing chộp lấy cổ thằng kia bẻ gãy bằng một cú vặn thép. Nó rũ ngay xuống. Sing quay sang phía Billy Tử Thần và tên thuộc hạ bắn một phát xuống cầu tàu. Viên đạn ghim trúng tên thủ hạ ngang ống quyển, hắn ngã bệt xuống cầu tàu rống lên. Khi Sing bắn phát thứ hai vào tên cướp vừa ngã xuống thì Billy Tử Thần nổ luôn hai phát. Các viên đạn cắm phập vào Sing. Sing khuỵu xuống nhưng còn cố đứng lên, nổ súng nữa. Gã Tử Thần lại bắn tiếp Sing ngã sấp xuống, chết ngay.
- Khá gay đấy. - Leatherneck John nói.
Gã đàn ông búi tóc đuôi ngựa đáp:
- Tôi đoán bây giờ là hai mươi chọi hai, chênh lệch ghê gớm như tôi đã nghĩ.
- Chênh lệch chả có nghĩa chó gì ở đây cả. - Leatherneck John nói.
Gã đàn ông búi tóc đuôi ngựa bước dứt khoát về phía quầy rượu và lấy khẩu M-60 treo ở phía sau xuống, cuộn tròn phía dưới khẩu súng trên một cái kệ là một dây nạp đạn đầy. Hắn vắt sợi dây đạn lên một bên vai và quay đầu ra cửa.
- Đứng yên! - Leatherneck John bảo.
- Đừng lo, - gã đàn ông búi tóc đuôi ngựa nói - Tôi sẽ ra ngoài.
- Nhưng không phải với súng của tao.
Gã đàn ông quay mũi súng về phía Leatherneck John:
- Tôi mượn. - Hắn nói dứt khoát lúc bước ra cửa.
Leatherneck John chẳng nói được gì. Hắn đứng nhìn theo mồm há hốc, hai tay chống nạnh.
Billy Tử Thần chạy ngang qua quán rượu, phóng xuống bờ sông, quay lưng về phía gã búi tóc đuôi ngựa.
Trên thuyền, Hatcher đã quấn xong sợi dây chất C-4 quanh mũi thuyền. Anh bật nút một công tắc nhỏ màu đen và mọp sát đầu xuống, với tay ra đằng trước, gài chặt nó vào dây chất nổ mềm. Đạn cày một đường dài theo lan can thuyền cách tai Hatcher vài phân. Chiếc thuyền to vùn vụt lao tới.
Hatcher quay lại, bò về cabin bằng phên đan, bảo Cohen:
- Nào đi!
- Đi đâu?
- Phải rời ngay khỏi đây. Chiếc thuyền này sắp nổ tung lên trời trong giây phút.
- Sao anh không bảo tôi là anh sẽ làm một việc như vậy? - Cohen hét lên.
Đạn xé toạc lan can thuyền gần anh ta. Cohen điên tiết lên muốn tiêu diệt. Anh đứng dậy, bỏ tay lái, cầm khẩu súng đưa thẳng ra phía trước, bắt đầu nổ khẩu 357 về phía Sam-Sam.
- Chúng ta phải chuồn thôi! - Hatcher kêu to và phóng thẳng vào bụng Cohen, đẩy người đàn ông nhỏ con văng ra sau đập vào vách phên. Bức vách đổ sập xuống. Hatcher và Cohen lao qua ca bin mỏng mảnh ra khỏi con thuyền đang phóng nhanh và rơi xuống sông. Chiếc tắc ráng không người lái phóng điên cuồng về chiếc thuyền to. Hatcher và Cohen đập xuống nước mạnh đến nỗi Hatcher choáng váng mất một lát. Anh cảm thấy thân thể Cohen vặn vẹo và trượt ra xa anh. Hatcher lộn một vòng trong dòng nước, giang rộng hai tay giữ cho người đứng yên. Anh ngồi trên mặt nước, hít một hơi dài và lặn sâu xuống, hai tay quờ quạng xung quanh.
Chẳng có gì cả.
Anh trồi lên hít một hơi khác rồi lại lặn xuống, quạt tay thật mạnh và sờ soạng tìm kiếm trong dòng nước tối đen, vẫn không thấy gì cả. Đến khi anh trồi lên thì anh trông thấy đầu Cohen bập bềnh cách anh vài thước. Cohen đã gần hồi tỉnh, chỉ còn mất phương hướng.
Hatcher bơi ba sải thật mạnh, đưa tay ra nắm được tay áo của Cohen: “Tôi nắm được anh rồi, bạn ạ! Yên tâm đi”.
Phía sau họ chiếc tắc ráng phóng thẳng đến chiếc thuyền to. Batal nhìn nó và trông thấy sợi dây chất nổ màu xám chung quanh mũi thuyền. Hắn thét lên và phóng qua mạn thuyền đúng lúc chiếc tắc ráng đâm sầm vào chiếc thuyền to. Sam-Sam vội nhảy sang một bên, chiếc tắc ráng đâm vào, tung lên khỏi mặt nước, mũi chiếc tắc ráng nhô cao hơn thành chiếc thuyền to vài tấc. Thân nó vỡ tan và mũi thuyền đâm sầm vào đống máy ti vi, đè vỡ loảng xoảng các bóng đèn, làm bắn tung tóe các mảnh vỡ. Các bóng đèn nổ như pháo. Cái công tắc đập vào khung một chiếc ti vi và khối thuốc nổ tung. Sam-Sam ở cách đấy khoảng ba mét. Hắn cảm thấy làn không khí nóng thình lình ập đến rồi sức ép quăng hắn lên không như một cây que gẫy. Sức nổ bóp nát phủ tạng hắn và xé thân thể hắn ra từng mảnh. Một giây sau, vụ nổ làm cháy bùng các thùng xăng, phần sau của con thuyền nổ tung như quả bóng. Lửa và các mảnh vụn tung lên trời. Đàn ông và đàn bà trên thuyền bắn tung ra như bông giấy. Sức nổ tung Batal lên khỏi mặt nước, máu phụt ra từ tai, mũi và miệng. Rồi hắn rơi xuống sông, mất đi và từ từ chìm xuống đáy như các mảnh vụn của chiếc thuyền rơi lõm bõm xuống nước và chìm theo hắn.
- Tuyệt! - Gã đàn ông búi tóc đuôi ngựa mỉm cười nói.
- Quái chiêu! - Leatherneck John chỉ có thể thốt lên như thế.
Cách đấy khoảng 100 mét sức ép của vụ nổ dìm cả Hatcher lẫn Cohen xuống nước. Hatcher lại vuột tay khỏi anh bạn Tsu Fi đang choáng váng. Cohen thở gấp nổi lên nghe tiếng nổ giòn của đạn tiểu liên. Những cột nước bắn tung lên trên mặt sông làm anh bừng tỉnh hoàn toàn. Anh vùng vẫy như một con cá mắc câu, hớp vội không khí để thở. Nước bắn tung lên cách mặt Hatcher chừng vài phân khi một tràng đạn cày xé mặt nước. Lần này thì Hatcher đã nhận ra đạn từ đâu bắn tới. Billy Tử Thần đang đứng gần bờ sông, cách đấy khoảng 50 mét, cầm khẩu AK-47 bắn.
Hatcher quay lưng và bơi ngoằn ngoèo ra xa bờ, hét gọi Cohen theo anh. Một tràng đạn khác lướt qua người anh bụp, bụp, bụp, bụp, bụp. Xuôi theo dòng khoảng một cây số sau chiếc thuyền to là chiếc thuyền Điếu Thuốc đang nép sát bờ. Những người trên thuyền đã nhìn thấy Sam-Sam trở về và đã theo sau chiếc thuyền to, cố nép sát bờ để khỏi bị phát hiện. Bây giờ thì tất cả đều tan tành trước mắt họ.
- Chúng ta đến xem. Tay chỉ huy của nhóm ba người Tàu yểm trợ vừa nói, vừa chỉ tay về phía chiếc thuyền to. Chiếc thuyền to nhanh chóng nghiêng sang một bên và bọn Ts’e K’am đang vội vã chạy toán loạn, lo kéo những kẻ bị thương lên bờ chẳng còn nghĩ gì đến Hatcher nữa. Một tiếng nổ khác làm vỡ con thuyền, một cột lửa phụt ra từ đống thùng chứa đạn rồi tiếp theo là những tiếng nổ long trời của các thùng đạn nổ.
Tiếng nổ làm Billy Tử Thần luống cuống, hạ súng xuống và ngập ngừng bước về phía chiếc thuyền to.
Rồi tiếng lụp bụp của đạn 9 li nổ khi bị hun nóng, chúng bắt đầu nổ lia chia ra xung quanh, cắm vào các thân cây rồi rơi lõm bõm xuống nước. Chiếc thuyền to bây giờ cháy đỏ rực.
Billy Tử Thần ngập ngừng rồi chuyển sự chú ý vào Hatcher và Cohen. Hắn nâng khẩu súng AK-47 lên vai và nhắm vào hai cái bóng đang vùng vẫy dưới sông.
Phía sau hắn, cách xa khoảng bảy chục mét, gã búi tóc đuôi ngựa đã bước ra ngoài đứng dưới mái hiên, nâng khẩu M-60 nặng nề lên, móc dây đạn vào ổ và đưa viên đầu tiên lên nòng. Gã vắt khúc dây đạn lên vai và tiến về phía Billy Tử Thần. Gã hét lên:
- Ê! Này, cái thằng mà họ gọi là Billy Tử Thần.
Tên người Haiti quay lại. Gã tóc đuôi ngựa đứng dạng chân trên bờ sông với khẩu M-60 chĩa thẳng vào tên sát nhân, ra lệnh:
- Bỏ súng xuống!
Billy Tử Thần ngập ngừng nhìn gã rồi nhìn ra phía Hatcher. Hắn lưỡng lự một lúc khá lâu rồi quay khẩu súng AK-47 về phía gã tóc đuôi ngựa đeo khẩu M-60.
Khẩu đại liên gầm lên, giật mạnh làm các bắp thịt của gã búi tóc đuôi ngựa rung bần bật. Gần chục phát đạn xuyên vào ngực Billy Tử Thần. Khẩu súng của hắn bắn tung lên trời và hắn lảo đảo vì trúng đạn. Đầu gối hắn bủn rủn. Hắn loạng choạng bước ra mép sông và khuỵu gối quì xuống nước. Hai tay hắn đờ đẫn, để rơi khẩu AK-47 xuống nước và cằm gục xuống ngực. Billy Tử Thần ngã nghiêng rồi xoay úp mặt xuống nước.
Gã tóc đuôi ngựa quay trở lại quán rượu của Leatherneck John, vừa tháo đạn ra khỏi khẩu đại liên và bước lại quầy rượu. Hắn treo khẩu M-60 lên vách và vứt dây đạn vào cái kệ phía dưới.
Leatherneck John nói:
- Mày nên chuồn sớm đi trước khi bọn chúng lo liệu xong vụ này.
- Tôi cũng nghĩ vậy. - Gã búi tóc đuôi ngựa nói.
Tay chủ quán lại hỏi:
- Vì cái chết tiệt gì mà mày làm một việc điên rồ như thế?
- Tôi đã bảo anh là tôi không thích sự chênh lệch.
- Ra thế đấy! Mày không thích sự chênh lệch à?
- Anh có biết nhảy HALO là thế nào không? - Gã búi tóc đuôi ngựa hỏi.
- Biết chứ. Nhảy dù từ trên cao nhưng đến gần mặt đất mới mở dù.
- Tôi đã thực hiện một chuyến nhảy HALO ở vùng trung châu vào năm 74. Trời tối đen, gió đổi hướng nên tôi lạc xa điểm đến gần một cây số, rơi xuống một bụi tre rậm trong vùng địch. Một ngọn tre đâm thẳng qua chân tôi xuyên qua ngoài ống chân, ngay đây này. - Gã kéo ống quần lên và chỉ vào một cái sẹo gớm ghiếc gần giữa xương chày. - Tôi bị ghìm xuống đất bởi cành tre dài khoảng ba mét ấy mà Việt Cộng thì ở khắp nơi. Rồi thình lình tay ấy chả biết từ đâu tới, chặt gẫy cây tre và cõng tôi đi khoảng một cây số trở về vùng quy định. Sau đó anh ta bỏ đi, thế đấy. Chả nói với tôi một lời an ủi trong suốt khoảng thời gian đó. Sau này có người bảo tôi gã đó là Hatcher mà mọi người gọi là Occhi di Sassi - có nghĩa là người Mắt Đá. Bây giờ thì hiểu rồi chứ? - Gã quay sang Daphne. - Bảo Hatcher rằng Jonee Ansa gởi lời cảm ơn. Bây giờ thì chúng tôi hết nợ nần nhau. Cô cũng có thể bảo anh ấy kiểm tra một khu vực gọi là Tombstone ở Patpong. Chỗ ấy có quán Longhorn. Rất nhiều cựu chiến binh Mỹ ở Bangkok lui tới đó.
Gã búi tóc đuôi ngựa quay lưng và biến dạng qua lối cửa sau của quán rượu.
Trên sông chiếc thuyền Điếu Thuốc đang lao qua màn khói tuôn ra từ chiếc thuyền to. Người lái thuyền trông thấy Hatcher và Cohen ở dưới sông. Anh ta lái chiếc thuyền có tốc độ cao bóng láng về phía họ và giảm tốc độ lúc đến bên họ. Một tay súng với tay qua mạn thuyền nắm lấy cổ tay Hatcher. Họ ghì chặt lấy tay và kéo anh lên. Một thủy thủ khác nghiêng người qua thành thuyền kéo Cohen vẫn còn choáng váng lên.
Chiếc thuyền mỏng manh lượn một vòng cung trên sông, quay vào bến đón Daphne rồi rú ga quay trở lại qua làn khói mù mịt của chiếc thuyền to bị phá huỷ đang nghiêng ngửa dữ dội như cố chống chọi để khỏi chìm nhưng rồi vần chìm xuống đáy sông cùng tiếng ùng ục.
Daphne nói:
- Này, em sẽ nói cho anh nghe một điều, Hatcher yêu quý ơi. Anh chắc chắn là đã biết cách qua sông phá cầu đấy.