← Quay lại trang sách

42. MỘT ĐỀ NGHỊ

Earp ra khỏi văn phòng của Sweets Wilkie và bước lên các bậc thang đi qua bức rèm kết bằng các chuỗi hạt thủy tinh để vào phòng ‘Hole in the Wall’ (Lỗ trong vách) của quán Longhorn. Honorable (Tướng công) ngồi trong chiếc ghế nệm của ngài, sự có mặt của Tướng công làm chiếc ghế có vẻ như một ngai vàng. Ông ta đang đọc sách như thường lệ, ánh sáng duy nhất của chiếc đàn có diềm chiếu ra từ một hốc tường rộng. Không có một người nào khác ở trong phòng, và những cái đèn trên cả hai bàn đánh bài poke và bàn bida đều đã tắt cả. Earp kéo một chiếc ghế đến ngồi cạnh Tướng công. Y nói:

- Hơi trễ đối với ngài, phải không?

- Tôi bận. - Tướng công nói, mắt vần không nhìn lên.

- Người của tôi ở Hong Kong mới gọi điện đến.

- Ừ hứ, - Tướng công nói, nhưng mắt vẫn không rời quyển sách.

- Một người đàn ông tên là Hatcher đang đến trên chuyến bay sáng. Hatcher là một tên giết người. Hắn làm cho Sloan.

- Có thể là một sự trùng hợp?

- Không phải là ngẫu nhiên đâu. Sloan nhập cuộc. Giờ đây Hatcher theo hắn. Không, hắn ta không đến đây để chơi đâu.

- Tên Hatcher này có nguy hiểm không?

- Hắn đã bỏ ra bao công sức để tìm hiểu phân nửa Hong Kong trong bốn mươi tám giờ qua. Thằng cha này là một bệnh dịch đang lan.

- Anh có ý kiến đề xuất nào không?

- Không phải tôi luôn luôn có ý kiến đấy ư?

Tướng công nhúng ngón tay vào rượu vang lật một trang sách và liếm ngón tay rồi nói:

- Anh bố trí dụ hắn đến đây. Hãy kiểm tra hắn chặt chẽ và giữ thái độ thân thiện.

- Điều đó hơi nguy hiểm, phải không? - Earp nói. - Đưa hắn vào thẳng phòng khách chứ?

- Nếu hắn nguy hiểm như anh nói và hắn đến đây để hạ sát Thai Horse thì hắn phải cừ lắm đấy. Sớm muộn gì hắn cũng đến đây thôi.

Tướng công nhìn lên và một cái gì đó dường như một nụ cười lướt qua trên môi ông ta:

- Như người Thái thường nói: “giết một con hổ lành dễ hơn là giết một con chó dại”.