45. MỘT CUỘC HẸN Ở PARIS
Isamala Hadif mà cảnh sát quốc tế và cơ quan tình báo Mỹ CIA gán cho mật danh là Hyena (Tàn Bạo), có lẽ là tên khủng bố bị truy lùng nhiều nhất trên thế giới. CIA đã khẳng định hắn là kẻ chủ mưu làm nổ bom ở các phi trường thành phố Vienna và Rome làm chết 67 người, phần lớn là đàn bà và trẻ con, trong số đó có mười tám trẻ nhỏ Mỹ đi nghỉ hè, tất cả đều dưới mười sáu tuổi. Hắn cũng là kẻ tình nghi số một trong vụ làm nổ bom hộp đêm ở Berlin làm mười ba người chết, trong đó có chín người là phụ nữ và người ta tin rằng hắn đã giết vợ một đại sứ Mỹ ở Tunisia trong một cuộc ám sát hụt vị đại sứ đó. Những hành động khủng bố và ám sát của hắn đã được ghi thành hồ sơ trong bốn năm qua, tuy nhiên hắn vẫn chu du khắp thế giới tự do như một làn gió, một bậc thầy về ngụy trang và táo bạo.
Trong số những tay chuyên viên khủng bố, Hyena là kẻ người ta căm thù nhất. Hyena là một kẻ cuồng tín mưu trí và sẵn sàng hi sinh, hắn được huấn luyện ở Libya và sống ở Teheran. Hắn rời căn nhà của hắn một tuần trước đây và các nguồn tin tình báo đã phát hiện ra hắn, theo dõi hắn đến Cairo thì mất dấu hắn.
Nhưng có một người theo dõi khác đã không mất dấu hắn.
Hyena bị theo dõi một cách thầm lặng trên con đường vòng vèo kết thúc tại Paris, nơi đây hắn đang đóng vai đi chào hàng với một thông hành Thổ Nhĩ Kì giả, thẻ gửi tiền ngân hàng và các giấy tờ xác nhận hắn là người bán hàng cho một công ty thuốc lá ở Ankara. Hyena thông thạo nhiều thứ tiếng, kể cả tiếng Thổ Nhĩ Kì, hắn đã cạo râu cằm và nhuộm tóc xám, làm cho vẻ ngoài của hắn già thêm đến hai mươi tuổi. Đôi mắt kính đeo lồng ngoài con ngươi đã thay đổi màu mắt của hắn từ nâu sậm trở thành xanh. Sự nâng bề cao bên trong đôi giày bốt của hắn đã làm hắn cao thêm năm centimet so với mức bình thường là 1,78m. Hắn đang ở trong một khách sạn lớn và đắt tiền gần trung tâm thành phố, một ngoại lệ khác với thói thường của hắn.
Mục tiêu của hắn là đại tướng Karl Shustig, một thiên tài quân sự Mỹ và cũng là một chuyên gia về an ninh. Shustig chịu trách nhiệm chủ yếu về một vài biện pháp an ninh cao cấp hiện đại ở đây, những biện pháp đã phá vỡ kế hoạch của Hyena trong hai dịp trước đây. Nhưng Shustig mắc sai lầm đã vi phạm những nguyên tắc về an ninh của riêng mình. Là một người thích làm việc theo thói quen, ông ta hoạt động ngày nào cũng như ngày nào: xe đến đón ông đúng vào một giờ nhất định chở ông qua các đường phố thường ngày để đến cơ quan và lúc chở ông về cũng theo con đường đó. Một xe hơi đi trước và một xe hơi đi sau xe của ông ta, như thế cũng đủ an toàn lắm rồi. Shustig trở nên tự mãn sau bốn tháng ở Paris. Ông đã gạt bỏ khả năng một tên khủng bố tấn công vào ông.
Đối với Hyena ông ta là một mục tiêu ngon lành. Là bạn thân của Tổng thống Mỹ và là người được đồn là thành viên kế cận của các Tham mưu trưởng liên quân, ông cũng dễ ăn đòn lắm. Một quả bom có khả năng phá huỷ hoàn toàn một khu phố sẽ được đặt trong đường ống cống chính trên con đường đến cơ quan cửa Shustig. Hyena sẽ điểm hỏa cho bom nổ từ một nơi cách xa hai khu phố bằng máy điều khiển vô tuyến trong khi xe hơi của Shustig chạy chui qua đường hầm. Bom nổ sẽ phá huỷ hầu hết khu phố này và chắc chắn sẽ nghiến nát vụn chiếc xe của vị tướng này.
Hai ngày trước, Hyena đã quan sát đường ống cống, định vị trí và tìm trong các đám gạch và vôi vụn ở hai bên đường ống cống hẹp một nơi rất tốt để dấu quả bom. Ngay cả nếu có một cuộc kiểm soát vào phút chót những đường ống cống cũng không phát hiện được sự có mặt của chất nổ. Hyena hài lòng về sự chuẩn bị của mình. Hắn sẽ đặt quả bom tối nay và thực hiện vụ nổ vào sáng hôm sau. Một cuộn băng nhận trách nhiệm về vụ ám sát cũng đã được chuẩn bị xong và sẽ được gởi cho các đài phát thanh mười phút sau khi bom nổ. Hắn quay trở lại qua con đường hầm rộng với những tiếng động của ống cống Paris gầm rít vào tai. Sự căm thù thúc đẩy Hyena, việc giết người làm hắn thỏa mãn. Nếu hắn chết, hai đứa con trai hắn chẳng bao lâu sẽ kế nghiệp hắn. Con đường lên thiên đàng của hắn là một dòng sông máu người phương Tây.
Hắn không biết người đàn ông có râu đang bám sau hắn trong những đường ống tối om. Gã cũng tinh khôn và cẩn thận như Hyena, cái đuôi của hắn lại giỏi hơn hắn.
Vào lúc sớm hơn trong ngày đó chính người đàn ông có râu này đã vào sứ quán Tây Đức, mặc đồ công nhân, mang một thùng đồ nghề điện và dùng giấy ủy nhiệm giả chứng nhận là thợ điện. Tên lính gác cổng bảo gã mở thùng ra và gã đã nhấc ngăn kéo lên, cao vừa đủ để cho người lính nhìn xem được phía dưới. Người lính vẫy tay cho phép gã vào. Khi đã vào trong, người đàn ông có râu tỏ ra biết rõ từng tấc đất của tòa nhà. Gã đã nghiên cứu những họa đồ các tầng nhà này trong nhiều ngày. Gã đi thẳng ngay đến phòng để đồ dùng ở tầng hầm, tìm cái thang xếp bằng nhôm cất ở đó, mang đến phòng kho kế bên phòng tiếp tân trên tầng một. Gã bước vào phòng tiếp tân xem xét. Đó là một phòng to rộng trần nhà cao đến chín mét. Một cái đèn treo bằng thủy tinh khổng lồ với hàng trăm ngọn đèn nhỏ trông như những giọt nước mắt đu đưa trên dưới các đui đèn, toả một quả cầu sáng xuống toàn bộ gian phòng. Phòng đang đầy người chuẩn bị cho buổi tiếp tân tối nay. Trong cảnh lộn xộn này người đàn ông có râu đi vào chẳng có ai để ý. Gã nghiên cứu căn phòng vài phút, lưu ý đặc biết đến cái đèn treo nhiều ngọn, rồi bỏ đi.
Giờ đây khi Hyena trở lại thì người đàn ông có râu đang ngồi ở nhà hàng ăn trên tầng gác lửng của khách san quan sát. Gã đứng dậy, đi nhanh đến thang máy lên tầng bốn, rồi đi bộ lên thêm một tầng và đợi cho đến khi nghe tiếng cửa thang máy mở. Gã hơi hé cửa ra nhìn Hyena đi ngang qua, đợi cho đến khi Hyena móc chìa khóa ra mới lách qua cửa và đi về phía hắn.
Tên khủng bố giật mình quay lưng lại, rồi lấy lại bình tĩnh nhìn người đàn ông có râu đi khom lưng trông khoảng sáu mươi tuổi, râu xám và tóc bạc. Người đàn ông có râu mỉm cười và Hyena lạnh lùng gật đầu trước khi mở cửa. Người đàn ông có râu bước nhanh đến và chặt một cú độc vào gáy làm Hyena ngã quị ngay xuống. Hắn đã bất tỉnh trước khi đầu gối chạm sàn. Người đàn ông có râu nắm lấy cổ áo để hắn khỏi té, rồi đẩy hắn vào trong phòng và đóng cửa lại. Gã lẳng Hyena lên giường, đi găng tay vào rồi lột quần áo Hyena ra, bịt miệng hắn và lại trói hắn trần truồng vào một cái ghế. Gã đã treo bảng “Xin đừng quấy rầy” ở cửa, vặn ti vi lớn lên, kéo một chiếc ghế khác ngồi đối diện với Hyena. Có một sợi dây da buộc ở cổ tay Hyena đeo một chiếc chìa khóa. Người đàn ông có râu thò vào ống tay áo rút ra một dao găm nhỏ. Hắn cắt sợi dây da lấy chiếc chìa khóa.
Hắn tát vào mặt Hyena mấy cái, cặp mắt của tên Arab này run rẩy mở ra và khi đôi tròng mắt trông rõ được, Hyena kinh hãi nhìn người đàn ông có râu. Hắn cố nói nhưng vải bịt miệng chặt quá đến nỗi đứt cả mép. Người đàn ông có râu đưa một ngón tay lên môi nói rất khẽ: “Suỵt”.
Rồi thình lình hắn vươn người ra, một tay ghì lấy mặt Hyena. Cái ghì của hắn xiết chặt như kẹp bằng ê tô. Đầu Hyena không thể cử động được, những ngón tay của người đàn ông có râu hầu như căng ra từ lỗ tai này đến lỗ tai kia của Hyena. Tay kia của hắn hiện ra trước mặt Hyena với con dao găm nhỏ được mài sắc, sáng loáng. Lưỡi dao dài khoảng 18 đến 20 centimet. Hắn dí mũi dao nhọn vào ngay dưới mắt trái của Hyena, mũi dao nhọn chích ra một giọt máu. Mắt của Hyena run rẩy, người đàn ông có râu có thể đánh hơi thấy sự sợ hãi của hắn:
- Quả bom ở đâu? - Người đàn ông có râu nói nhỏ bằng tiếng Arab rất chuẩn. Gã buông mặt Hyena ra và dí chiếc chìa khóa vào mặt hắn, - cái va li đi với cái này đâu?
Hyena lắc đầu giận dữ. Người đàn ông có râu ghì mặt hắn lần nữa và giữ thật chặt.
- Tao hỏi một lần nữa, như thế mày sẽ mất con mắt này. Cuối cùng dù thế nào tao cũng tìm ra nó thôi. Không nên chịu đau đớn làm chi và đừng làm mất thời giờ của tao.
Hyena lại lắc đầu lần nữa.
Người đàn ông có râu cằm thọc mũi dao vào, ngoáy một vòng và khéo léo móc con mắt trái của Hyena ra. Tiếng thét của Hyena bị nghẹt lại vì cái bịt miệng. Người đàn ông có râu giơ một cái gương trước con mắt phải đau đớn, đờ đẫn của Hyena và tên sát nhân Arab này ghê sợ nhìn cái lỗ đang phun máu trên mặt mình.
Đầu Hyena choáng váng. Hắn cảm thấy đau quặn ở bao tử và thấy căn phòng đu đưa quanh trọng tâm. Người đàn ông có râu tháo vít ở đầu cán dao và lấy ra một hòn đá mài nhỏ tròn. Gã bắt đầu mài lại dao. Tiếng liếc dao trên đá ngân lên trong không gian như tiếng chuông.
Gã có định cắt họng mình không? - Hyena tự hỏi. - Trời ơi gã là ai? Tôi có lẽ chết mà không biết ai là người giết mình không?
Người đàn ông có râu nhìn chằm chằm vào hắn, vẫn cái cười nửa miệng trên môi, nói nhỏ nhẹ:
- Mày sẽ không bao giờ đẻ ra một tên giết người nữa.
Gã lách cả hai đầu gối của mình vào giữa hai đầu gối của Hyena và dùng hai chân làm dạng hai chân của Hyena ra. Gã đưa con dao mỏng vào gần đáy xương chậu của Hyena. Lưỡi dao sắc như dao cạo đặt lên dương vật của Hyena.
- Quả bom đâu? - Người đàn ông có râu nói nhỏ vào tai Hyena. Gã kéo nhẹ con dao cho cứa vào thịt. Con mắt còn tốt của Hyena đau đớn nhắm lại.
- Nhanh lên, - người đàn ông có râu nói khẽ, - tao không còn thì giờ và kiên nhẫn nữa. Hãy nói cho tao biết đi, rồi tao sẽ cắt họng mày và mày sẽ khó mà cảm thấy được gì, mày sẽ chết rất nhanh. Ngược lại, mày sẽ chết nhục nhã. Hyena sẽ lên thiên đàng như một hoạn quan.
Hyena chịu đựng. Mồ hôi vã ra đầm đìa trên mặt, trên ngực hắn như những dòng suối. Mắt hắn hoa lên vì đau đớn. Hắn có thể cảm thấy lưỡi dao đang cứa vào bộ phận đàn ông của hắn. Hắn giương con mắt còn lại nhìn về phía giường.
Người đàn ông có râu kéo tấm nệm ra. Một chiếc cặp đen nhỏ nằm giữa tấm nệm và giát lò xo. Gã dùng cái chìa khóa lấy từ tay Hyena trước đó mở cặp.
Quả bom trông rùng rợn và kinh khủng. Thuốc nổ dẻo rất nhiều, đủ để làm bay đi cả tháp Eiffel. Cặp còn chứa một bộ điều khiển vô tuyến và một đồng hồ định giờ nổ. Người đàn ông có râu quay lại nhìn Hyena mỉm cười.
- Tao là người giữ chữ tín. - Gã nói một cách trầm tĩnh. Gã nắm tóc Hyena, kéo đầu hắn ngửa ra phía sau. Trái cổ của Hyena nhảy lên nhảy xuống như cái phao câu cá trong cổ họng. Người đàn ông có râu cắt cổ họng Hyena sâu đến tận tĩnh mạch cảnh.
Gã đóng cặp lại, quăng nệm vào chỗ cũ, mở trói cho Hyena và để gã rơi một đống xuống sàn nhà. Hắn lấy quả bom ra khỏi cặp rất cẩn thận và để lại máy vô tuyến trong ấy. Kế đó gã đặt họa đồ các tầng nhà của tòa đại sứ Tây Đức lên giường rồi băng qua phòng ra cửa và nhìn lại xem xét kĩ gian phòng lớn. Không có một ai.
Gã treo bảng “Xin đừng quấy rầy” lên cửa và ra cầu thang xuống hai tầng để về phòng gã. Gã đã xếp hành lí trước và tiền phòng đang thanh toán trước theo tài khoản mù với địa chỉ ở Geneva. Gã đem theo chiếc vali nhỏ và thùng đựng đồ nghề màu đen rồi rời khỏi khách sạn. Gã đi thẳng đến phi trường gởi hành lí rồi vào phòng vệ sinh, mở thùng đồ nghề lấy ra bộ áo quần công nhân mặc vào. Kế đó gã gọi một chiếc taxi đi đến tòa đại sứ Tây Đức.
Hắn trình người lính bảo vệ giấy ủy nhiệm giả, chứng nhận hắn là thợ điện, mở hộp đồ nghề giở ngăn kéo ra để người bảo vệ có thể thấy những dụng cụ đồ nghề đựng trong ngăn dưới. Người lính vẫy tay cho gã đi. Gã vào bằng cửa bên, đi thẳng ngay đến phòng chứa đồ, lấy cái thang cao và đem nhanh đến phòng tiếp tân đang đầy người, đặt thang lên. Một người Đức có vẻ cứng rắn tiến đến gần người đàn ông có râu khi gã bắt đầu leo lên chiếc đèn treo nhiều ngọn cao chót vót. Người đàn ông có râu giơ ra một cái bóng đèn và chỉ về phía chiếc đèn treo nhiều ngọn, người Đức nhún vai và bỏ đi.
Hắn rút ngăn kéo của thùng đựng đồ nghề ra, thọc tay vào phía dưới lôi ra quả bom được dính vào đáy ngăn kéo này bằng những ống giác nhỏ và cẩn thận gắn nó vào cái ống đỡ mái vòm thủy tinh to lớn. Gã đặt giờ nổ là sáu giờ ba mươi phút tối.
Năm phút sau gã để lại thang vào chỗ cũ và đi ra. Gã đi bộ bốn khu phố, gọi một chiếc taxi và trở lại phi trường ở đây hắn lấy lại chiếc va li của hắn và thế thùng đồ nghề vào cái ngăn mướn có khóa đó. Gã đi vào một căn buồng nhỏ trong nhà vệ sinh và mở vali ra. Có một gương nhỏ soi sáng bằng pin và một bộ đồ hóa trang ở trong, gã lột bộ tóc giả và đồ hoá trang ra, cởi bộ đồ công nhân nhét vào một cái túi nâu chung với đồ hoá trang. Gã mặc sơ mi trắng, thắt cà vạt xanh và mặc một áo khoác thể thao bên ngoài rồi đóng va li lại. Khi gá rời căn phòng nhỏ, gã vất cái túi đựng đồ hóa trang vào một thùng rác.
Vị đại sứ Mỹ là một người cao, da nâu sẫm, mặc dù đã ngoài sáu mươi mà vẫn còn khang kiện, trông chỉ như người mới bốn mươi lăm tuổi thôi. Ông ta có khả năng thuyết phục. Tối hôm nay có một cuộc tiếp tân rất quan trọng, nhiệm vụ của ông là thuyết phục cho những đại diện của nhiều nước châu Âu thấy rằng chủ nghĩa khủng bố đã đạt đến mức độ như một bệnh dịch. Thực sự đã đến lúc phải tuyên chiến với bọn khủng bố, mặc dù ông biết rằng nhiều nước không bị bọn khủng bố tấn công và miễn cưỡng gánh chịu sự tức giận của bọn giết người Arab vì hành động công khai chống chúng.
Vào lúc 6 giờ 5 phút, khi ông đã chuẩn bị xong để đi đến buổi tiếp tân, ông nhận được một cú điện thoại khẩn cấp qua chiếc máy điện thoại đỏ của ông. Người ta nói với ông: có lí do để tin rằng một tên khủng bố người Liby cực kì nguy hiểm có mật danh là Hyena đang ở Paris. Đây là một tin mật, tình trạng an ninh đang bị đe dọa cực kì nguy hiểm và những sự đề phòng đặc biệt phải được thực hiện ngay lúc này. Cuộc nói chuyện điện thoại kéo dài mười phút: vị phụ tá thư kí bộ ngoại giao giải thích các chi tiết phiền hà cần phải làm ngay.
- Nghe đây, - vị đại sứ sốt ruột nói, - tôi sẽ đến dự trễ cuộc tiếp tân rất quan trọng này mất. Chúng ta không thể thảo luận về việc này ngay sáng sớm mai ư?
Ông thư kí bối rối xin lỗi và đặt máy xuống.
- Trời, những anh chàng chỉ điểm hiếu sự nhỏ nhen này ở Bộ làm tôi phát khùng, - ông than phiền với bà vợ, - bây giờ chúng ta bị trễ rồi.
- Chúng ta hãy cho xe chạy nhanh tối nay, Geoffrey, - ông nói với người lái xe khi họ lên chiếc xe hòm, - chúng ta đi trễ.
Chạy được một dãy phố thì một tai nạn đã làm họ trễ thêm mười phút. Vị đại sứ nhìn đồng hồ.
- Quỉ tha ma bắt! - Ông nói với vợ, - chúng ta trễ mất gần nửa giờ. Ma quỷ, ma quỷ, ma quỷ!
Những vị đại sứ Phần Lan, Pháp và Hà Lan đang đứng trong hàng quan khách thì quả bom nổ. Trong giây lát, tiếng nổ chát chúa, lửa và ánh sáng bùng lên, cái phòng đông chật người sáng rực và bị uy hiếp. Ngay sau tiếng nổ của bom là những tiếng kêu thét đau đớn và kinh hãi. Chiếc đèn treo nhiều ngọn tắt phụt và nổ tung, hàng trăm bóng đèn trang trí bằng thủy tinh biến thành hàng ngàn mảnh vụn lấp lánh. Những mảnh kính vỡ chết người bung ra vì sức nổ, xuyên, rạch vào đám người ở phía dưới. Giống như những mảnh bom lấp lánh, chúng xuyên vào người các vị quyền cao chức trọng. Các bà tái xanh trong những chiếc áo dài đắt tiền, mặt của họ thình lình bị xé rách vì những mảnh kính và kim khí vụn bắn ra, loạng choạng ngã vào nhau. Những vị đại sứ trong chiếc áo đuôi tôm ngã khuỵu xuống và bị những mũi tên giết người này đâm chết.
Và trong cái im lặng tạm thời kế sau mọi vụ nổ và đi trước những cơn hỗn loạn, chiếc đèn treo nhiều ngọn, đa hư hại vì vụ nổ, đung đưa yếu ớt, kế đó cây đỡ của chiếc đèn gãy một tiếng tách, và nó rơi xuống, vỡ, bắn tung tóe những mảnh kính vào đám người chết và bị thương.
- Tr... ời ơi! - Vị đại sứ Mỹ la lên lúc họ tách đường chính để chạy quẹo lối vô Tòa Đại sứ. Đằng trước họ, trong ánh sáng lóa mắt của đèn pha xe, những người ăn mặc quần áo dạ hội lộng lẫy mình đầy máu me đang mò mẫm, loạng choạng từ trong đại sảnh tiếp tân vỡ nát bước ra đường.