47. CỌP DỮ
Cọp ta nổi tiếng với cái tên Old Scar (Sẹo Già). Cọp nằm trong đám cỏ cao ở bờ đầm đang nhìn chú nai non vầy bùn cách đó khoảng năm chục mét. Cọp ta đã đuổi theo đám nai này suốt ba giờ, đôi lúc phải nằm im không động đây đến ba, bốn chục phút một lần, khi chúng đi qua một dòng nước đầy cát để ra khỏi hẻm núi xuống vùng đồng bằng. Rồi từ đó chúng qua một cánh rừng tre cao ba mét đến vũng nước này. Trước đây Sẹo Già là một con cọp oai hùng, nặng trên hai trăm kí, nhanh hơn bất cứ con cọp đực nào trong vòng hai trăm kilômét, bất khuất và mạnh đến nỗi có lần đã hạ cả một con trâu nặng trên ba trăm kí và kéo nó với bộ hàm cứng như sắt đi nửa kilômét đem về nuôi con. Kế đó lại đem giấu cái xác đã moi hết ruột trong một bụi cây cao trên mặt đất đến sáu mét. Đấy mới thực là một con cọp.
Bây giờ thì cọp đã già rồi và đi khập khiễng vì bệnh tê thấp. Những vết thương cũ do chiến đấu làm cọp đau đớn trong khi đi. Răng cọp vàng khè và một răng nanh đã gẫy. Một vết sẹo rất to loang lổ trên mặt cọp chạy từ giữa hai mắt xuống một bên miệng rồi kéo đến tận hàm, vết tích để lại của một con cọp trẻ hơn, hung hăng hơn có thể giết bất cứ một con cọp nào khác cùng lứa tuổi và hèn yếu. Nhưng Sẹo Già vẫn còn một chút sức lực, còn quá mạnh đối với chú nai con kia, và cọp tự thấy đã khôn ngoan chịu rút lui, để ra khỏi cuộc đấu chỉ với những vết sẹo mà thôi.
Sẹo Già thận trọng đặt từng bàn chân to lớn chân nọ sát ngay trước chân kia, bò từng phân một về hướng con nai không ngờ vực, cố không làm xào xạc những chiếc lá khô dưới thân cọp. Trong suốt hai mươi hai năm cua đời mình cọp đã săn như thế với sự rình mò, kiên nhẫn và nhanh nhẹn mà cọp đã học được khi quan sát mẹ cọp. Bây giờ cọp di động hoàn toàn theo bản năng. Ngoại trừ cái đó ra tất cả những mưu mẹo trí trá của cọp đều không giúp được gì cho cọp nữa.
Con nai thình lình ngẩng đầu lên và đánh hơi không khí. Không có gió, vì thế nó chưa bắt được mùi cọp, nhưng nó cảnh giác. Bầy nai tản ra lội xuống nước sâu đến khuỷu chân. Chúng biết tốt hơn là không nên lội xuống sâu hơn, vì cái đầm cũng là nơi ở của loài cá sấu. Nhưng nếu chúng bị tấn công thì con nai đực to, nặng trên hai trăm kí chịu trách nhiệm trông coi bầy.
Sẹo Già gồng mình lấy đà. Cặp chân hùng mạnh trước đây ghì sát vào bụng, cọp sẵn sàng nhảy, tai hóng về phía trước, đuôi dựng đứng. Nhưng cọp đã mất xúc giác nhạy bén và một chiếc lá thình lình kêu đánh cách một tiếng dưới chân cọp. Con nai con hoảng sợ bỏ chạy và cả bầy nai chạy tán loạn. Sẹo Già đuổi theo chú nai con lúc chạy về hướng này, lúc chạy hướng khác và thình lình lại quay trở về vũng nước. Sẹo Già quay ngoắt lại đuổi theo, tiến vào đúng ngay lúc nai đổi hướng chạy và ở trong tầm đá của nai. Nhưng vì cọp di chuyển nặng nề nên khi chú nai đá mạnh cả hai chân sau thì một guốc đá trúng vào mắt phải Sẹo Già làm con ngươi mắt vỡ tan ra như một viên bi nổ. Cọp gầm lên đau đớn, cố sức một cách vô ích, kiêu hãnh vả bàn chân to lớn của nó về phía con nai nhưng còn xa lắm mới tới được.
Con nai và cả bầy đã đi mất.
Sẹo Già ngã gục trong nước, rống lên vì các vết thương đau đớn ở chân, vai và hai con mắt mà nó vừa mới mất vì một con nai. Cọp nằm nghỉ, thở hổn hên trong vũng nước ấm cả tiếng đồng hồ, rồi lết đến bờ đầm bùn lầy và lăn lộn trên đất mềm, ướt át để chữa trị cho thân thể đang đau đớn.
Tình thế trở nên bi đát. Đây là cố gắng lần thứ hai mươi của cọp trong hai ngày qua và cũng là lần thất bại thứ hai mươi. Ngày hôm trước, một con vượn cao vô ý đã tiến vào trong tầm tấn công của cọp nhưng đã chạy thoát được và leo nhanh lên một cây cao an toàn. Đã có một thời Sẹo Già chỉ cần nhảy ba bước là đến được cây. Nhưng cọp đã thất bại một cách mệt nhọc và phải đi trốn những tiếng nguyền rủa rít lên của con khỉ. Sẹo Già rất đói.
Bầy nai không trở lại, cuối cùng cọp quyết định tìm đến một đầm nước khác. Cọp sắp bước vào lãnh địa của một con cọp đực trẻ khác, nhưng Sẹo Già không còn cách nào khác. Cọp đã quá mệt nhọc không thể đi xa hơn nữa. Lúc cọp thận trọng len mình qua các bụi cây, một mùi hăng gắt châm chọc lỗ mũi cọp. Đó là cái mùi làm dấy lên những thèm muốn xưa của cọp. Mùi của một cọp cái đang gọi đực. Kế đó nó nghe tiếng cọp cái đang gầm gừ, một tiếng gọi kì lạ, nài nỉ và có sức quyến rũ tức khắc, rồi tiếng cọp đực trả lời gần đâu đây. Sẹo Già hạ thấp thân mình trườn về phía trước, nhòm ngó qua lớp cỏ cao thấy cọp cái tiến đến gần cọp đực, bắt đầu cạ mũi vào cọp đực gợi tình, kế đó cọp cái nằm xuống và cọp đực dạng chân cưỡi lên. Sẹo Già nhìn xem, nhớ lại những ngày trẻ trung của nó khi những con cái ham muốn và tán tỉnh nó.
Sẹo Già tiếp tục tiến lên, đánh hơi thấy một mùi khác. Nai con. Nó có thể ngửi thấy mùi máu tươi của nai và biết rằng cọp đực đã bị cọp cái quyến rũ bỏ cả bữa ăn của mình. Sẹo Già bò về phía trước, theo mùi thịt nai mới bị giết cho đến khi tìm thấy con mồi giấu sâu trong một bụi tre mà ngay cả những con kền kền cũng không thể thấy được.
Sẹo Già nằm dài trên cái bụng đói của mình và cũng vì đói nó đành xơi con vật chết một cách cảnh giả như mọi con cọp khác. Nó bắt đầu từ phía sau, liếm hết máu rồi xé rách đít con nai bằng răng nanh, moi ruột bằng cửa và gặm sạch những cái xương bằng cái lưỡi ráp như tờ giấy nhám.
Sẹo Già có thể ăn mười tám kí thức ăn một ngày. Nó đã không ăn gì trong ba ngày, và nó có ý thức giữ không rên lên những tiếng rừ rừ khi ăn để con cọp đực kia khỏi quay lại. Nó có thể nghe thấy đôi cọp kia đang gầm rú lên vì ngây ngất khoái lạc và nó biết có thể tiếp tục ăn, vẫn còn an toàn. Nhưng kế đó nó nghe tiếng con cọp đực kia lăn xuống và thở khịt khịt, vẫn còn đói, con cọp già khổng lồ đành bò tránh vào lùm cỏ cao. Nó biết nó không thể sống sót nếu phải đấu với một con cọp trẻ. Trời đã tối sập, vì thế nó tìm được một hốc cây rỗng và ngủ đêm ở đó.
Giờ đây nó đã đi lang thang không mục tiêu trong hơn hai ngày tìm không ra thức ăn, và cơn đói của nó trở thành cơn giận dữ. Sẹo Già thấy mình đang ở một nơi quen thuộc mơ hồ. Nó bắt đầu nhận ra những dấu vết trên mặt đất và nhớ lại mọi điều của thời niên thiếu. Đây là nơi nó bắt đầu cuộc sống, nơi mẹ nó đã dạy nó tất cả những mưu mẹo trước khi nó đi tìm lãnh địa riêng của nó.
Nó đi xem xét mảnh đất, tìm vết chân những con cọp khác, nhưng chẳng có vết nào. Sẹo Già nhận thấy nơi này rất ít cỏ lại có những ngôi nhà được dựng lên quanh một phía hồ. Và nơi xưa kia là rừng tre thì nay lại mọc lên những luống rau. Cánh rừng bây giờ cách xa hồ chừng một trăm mét phủ toàn lau sậy.
Hai kẻ thù lớn nhất của loài cọp là sự tiến bộ và con người đã cướp đi nhiều đất đai của chúng. Nhưng Sẹo Già đã quá mệt nhọc không thể đi xa hơn nữa. Nó có thể nhìn thấy ở bên hồ, người ta đi lại. Nó bò sát bụng, rón rén bước xuống hồ, ngồi thu mình yên lặng ở đó, tắm mát, ngâm những vết thương của nó trong nước và uống nước mát.
Lúc trời chập choạng tối, nó thấy một đứa trẻ, một bé gái không quá ba tuổi, đang trần truồng chập chững đi xa khỏi tầm mắt của người mẹ. Em bé đi dạo dọc theo bờ nước, đạp lung tung làm nước tóe lên.
Sẹo Già nhìn theo cô bé với con mắt tốt duy nhất còn lại của nó. Cô bé giống như một con khỉ, có lẽ nhiều thịt hơn. Bé không có vẻ nhanh lắm và không có đuôi. Cọp co hai chân lên ngực nó, chuẩn bị sẵn sàng. Đôi tai vểnh về phía trước, môi trề ra để lộ hàm răng.
Đứa bé gái đang nhảy múa ngay trước mũi nó. Khi em bé đứng cách nó khoảng mét rưỡi, em nhìn thấy một con vật khổng lồ ngâm mình trong nước ngập đến vai, mắt vàng như lửa, những chiếc răng gãy lấp lánh. Trước khi em kịp thét lên, cọp đã lao đến tấn công, chỉ một bước nhảy dài, Sẹo Già đã ngậm em bé trong hàm răng của nó. Giống như nó đã làm với mọi con mồi khác, nó ấn đầu em bé ngửa ra sau giống như đầu một con nai rồi cắn mạnh vào cổ họng bóp chết em bé. Kế đó nó quay lại và lẩn vào rừng già an toàn với con mồi săn được. Nó yên trí rồi và bắt đầu liếm hết máu ở con mồi.
Nó thưởng thức loại thịt ngon hơn và mắt nó híp lại, nó bồn chồn, run rẩy, hơn nữa việc săn mồi này lại dễ dàng và thức ăn thì bổ béo. Ngày hôm sau nó lại lén lút ra hồ. Lần này nó bò đến gần làng hơn, gần đến mức thấy rõ một em bé khác đang nghịch đất ở bìa làng.
Trong tuần lễ kế tiếp Sẹo Già đã giết thêm hai đứa bé nữa, một vị sãi già khập khễnh và một người đàn bà đang giặt giũ bên hồ. Đó là lúc Mac Early được mời đến.
Đó là lúc đoàn thợ săn bắt đầu hoạt động. Và đó là lúc Hatcher bắt đầu tìm ra manh mối những điều bí ẩn của Murph Cody.