← Quay lại trang sách

51. LỜI MỜI

Sáng hôm sau, tờ báo Bangkok Nation cho Hatcher biết ngoài những cuộc đua ngựa hàng ngày tại trường đua Phat, chỉ còn trận đấu quyền Anh của Sy là sự kiện thể thao duy nhất trong ngày.

Câu chuyện quan trọng đăng trên trang nhất là vụ đánh bom tòa đại sứ Tây Đức ở Paris. Bảy người, trong đó có vợ chồng đại sứ Phần Lan và Thụy Điển đã chết. Đại sứ Mỹ đến dự trễ nên tránh được vụ nổ.

Trong bài tường thuật, những viên chức Pháp nói rằng thi thể tên khủng bố bỉ ổi, nổi tiếng với cái tên Hyena đã tìm thấy sau vụ nổ trong cùng ngày hôm đó ở một phòng của khách sạn, mà người ta cho là đã được dùng để tổ chức vụ tấn công này. Họ đoán là Hyena đã bị giết trong một cuộc tranh cãi nội bộ với một trong những người của hắn.

Hatcher quăng tờ báo sang một bên và xem xét kĩ tấm ảnh Wol Pot trong vài phút, ghi nhớ cặp mắt, hình dạng khuôn mặt, lỗ tai, dáng mũi và cặp môi của gã. Anh cố gắng hình dung xem Wol Pot trông như thế nào nếu gã cạo đầu đi hoặc để râu và ria. Những điểm chủ yếu là: cặp mắt của Wol Pot man rợ và tàn nhẫn, hai tai rộng đứng xa ra khỏi đầu, mũi dài và hẹp, không giống với hầu hết những người Đông Dương, mà những đường nét của họ có vẻ bè và thô hơn.

Trong kí ức của mình, Hatcher tách ra một khoảng từ trán đến cằm Wol Pot, tập trung vào phần này của bộ mặt.

Hatcher đã dùng gần hết buổi sáng để kiểm tra lại cái chợ Sanam Luang đông người và ồn ào, đưa ảnh Wol Pot cho những người chủ sạp và những người ở thuyền coi, hi vọng có kẻ nào đó nhận ra con người tự ghi trong căn cước là một kẻ chào hàng. Chẳng được việc gì. Anh lại đến nơi làm căn cước hi vọng người ta sẽ nhận ra Wol Pot. Chắc chắn là gã phải xin căn cước mới. Nhưng một lần nữa anh lại húc đầu vào tường. Những cái đầu đều lắc không biết và im lặng. Rất có thể là gã Wol Pot lẩn trốn này đã mua một căn cước giả, điều này không phải khó làm ở Bangkok.

Kiểm tra những vị trí còn lại trong quyến sổ của Porter thấy không có gì quan trọng, Hatcher nghĩ Wol Pot thích thể thao vậy để tìm gã nên đến những nơi ấy, mặc dù việc tìm ra một người bé nhỏ trong đám đông người dự những cuộc đua ngựa hay những trận đấu quyền Anh là điều rất khó. Lần đi xem đua ngựa không được gì cả, chỉ thấy những đám người đánh cá điên rồ, vì điều duy nhất người Thái có vẻ thích hơn thể thao là đánh bạc.

Anh trở về quán Longhorn vào lúc quá trưa và cho Sy nghỉ nốt thời gian còn lại trong ngày để chuẩn bị cho trận đấu quyền Anh tối đó, hứa rằng anh sẽ sử dụng tấm vé xem đấu mà Sy đã cho anh. Số người ở đấy ít hơn ở trường đua ngựa, và những tấm vé trong bóp của Wol Pot xem những trận đấu trước chứng tỏ là gã thích môn thể thao này.

Wilkie dường như vui mừng gặp lại anh. Trên phòng “Hole in the Wall” các khách hàng quen đang bàn cãi sôi nổi. Cuộc đánh bài đã ngừng và nhiều người đang ngồi chung quanh bàn, chuyện trò hào hứng. Earp đang ngồi dựa lưng vào ghế, ngắm cái nòng khẩu súng cỡ 0.30 khảm vàng và cái báng gỗ tếch chạm trổ bằng tay. Một thứ vũ khí ghê gớm và đẹp.

- Cậu là một người thích đánh cuộc, Hatcher. - Wilkie kêu lên khi anh vào quán Longhorn. - Tốt hơn là lên đây chơi cho vui.

- Cái gì đang xảy ra thế? - Hatcher hỏi và đi vào phòng trong cùng.

- Những con cọp! - Prophett nói với giọng có chút sợ hãi.

- Những con cọp hả? - Hatcher ngạc nhiên nói.

- Một con cọp thôi, nói cho chính xác, - Earp nói và lau báng cây súng với một mảnh da dê, - một con cọp độc chạy khập khiễng xuống bán đảo, giết chết hai đứa bé một ông già. Max Early tổ chức một cuộc săn.

Earp dường như có vẻ thân thiện hơn ngày hôm trước và rõ ràng và hào hứng khi nghĩ đến cuộc đi săn.

- Có phần đột ngột, phải không? - Hatcher nói.

- Đây là loại thú ăn thịt người - Potter nói - Nó sẽ không ngồi yên chờ chúng ta chuẩn bị đâu.

- Sáng mai nó sẽ xuống dù chúng ta có ở đó hay không, - Earp nói, - và chúng ta sẽ đến. Đây là một con thú dữ.

- Mọi người đều chung vào hai tờ bạc tím, kẻ nào giết được cọp sẽ gom hết.-Wonderboy nói.

Họ giống như những đứa nhỏ đặt kế hoạch cho một ngày nghỉ.

- Wilkie sẽ giữ cọc tiền cuộc. Hắn phải ở đây trông nom cửa hiệu của hắn. - Corkscrew nói.

- Còn những người khác thì sao? - Hatcher hỏi.

- Chúng tôi sẽ nghỉ một ngày. - Gallagher hồ hởi nói.

- Chúng ta sẽ bay chuyến bay sáng sớm đi Surat Thani - Earp nói. - Máy bay cất cánh lúc năm giờ sáng. Bay hết một tiếng đồng hồ. Max sẽ đón chúng ta ở sân bay, đi xe hơi đến đây mất một giờ nữa. Chúng ta sẽ theo vết con thú hoang này từ lúc tám giờ. May mắn ra thì chúng ta sẽ trở về vào chuyến bay bảy giờ tối mai. Tôi tin rằng ngày nghỉ của các anh sẽ rất vui. Thích không?

- Đây là lời mời chính thức đấy chứ? - Hatcher hỏi.

- Tại sao không? - Eddie Riker nói - Càng nhiều người cá càng tốt.

- Còn vũ khí thì sao? - Hatcher hỏi.

- Max sẽ lo liệu cho ông, - Corkscrew hoa tay nói.

Max Early là khách hàng duy nhất ở đây mà Hatcher chưa gặp. Cuộc săn cọp là một cơ hội tốt để gần gũi những người này hơn, nhất là Prophett. Cho đến nay, cái tia sáng duy nhất chỉ dẫn cho Hatcher là câu nói của Prophett về Wol Pot.

- Pai-tio, sanuk vĩ đại - Corkscrew cười toe toét nói. - Người Thái có xu hướng chia mọi việc trong cuộc đời ra làm hai loại: mai-tio, là loại việc nghiêm túc như là lao động, và pai-tio, đó là sanuk, cuộc vui chơi.

- Cậu sẽ thích nó, Hatcher, - Potter nói - Phải cho cậu một cái gì đó để kể lại với thiên hạ khi cậu về chứ.

- Tại sao không, có lẽ tôi sẽ gặp may và trả giá xứng đáng cho chuyến đi chơi này. - Hatcher nói.

- Tuyệt! Giờ đây chúng ta có bao nhiêu người nào? - Wonderboy hỏi.

- Có cậu, Melinda, Johnny, Earp, Corkscrew, Gallagher, Potter, Eddie Riker, Hatcher và tất nhiên có Max - tức là có chín người đang ở đây. - Tướng Công nói. Ngài đang giữ trong tay một bản danh sách.

- Ông có phải là trọng tài chính thức của cái câu lạc bộ nhỏ này. - Tướng Công nói với Hatcher. - Tôi sẽ thu của ông một tờ bạc tím để mua vé may bay và ghi số tiền dư của ông vào sổ.

Hatcher trao cho ông ta một tờ bạc tím và nói:

- Hợp lí đấy.

Eddie Riker hăm hở xoa tay vào nhau và nói.

- Tổng số tiền cá độ không đến nỗi tệ. Năm ngàn baht.

- Đưa cho Wilkie thêm hai tờ nữa đề đánh cá và ông được gia nhập chính thức, - Earp nói. Hãy có mặt ở phi trường vào lúc bốn giờ bốn mươi lăm, nếu đến chậm ông không có chỗ ngồi. Đây là một cuộc săn thú mà ông không muốn bỏ lỡ đâu.

Và đúng là một cuộc săn kì lạ thật - Earp ngẫm nghĩ. - Chúng ta đang theo dõi hắn trong lúc hắn cũng theo dõi chúng ta. Bất đắc dĩ, gã phải thừa nhận rằng Tướng Công có lí. Họ phải tách được Hatcher riêng ra và tìm hiểu xem mục tiêu của hắn thật sự là cái gì. Và bây giờ Max đã cung cấp một giải pháp tuyệt vời cho vấn đề này. Vì nếu Hatcher mà nguy hiểm đúng như Earp nghi ngờ thì còn cách nào tốt hơn cho hắn hơn là chết trong khi săn đuổi một con cọp giết người.