53. FONG
Daphne Chien sống trong một căn hộ trên lầu của tòa nhà cao tầng ở dưới chân đồi Victoria. Cái phòng khách hai gian nhìn ra bến cảng về phía Kowloon. Trước ban công là một cánh rừng phủ dây leo và dương xỉ.
Nàng thường việc trễ ở cơ quan cách đấy hai khu nhà, trên tầng lầu chót của một trong những nhà băng cao chót vót đầy cửa kính và ra về vào khoảng 7 giờ chiều. Ngày hôm đó nàng còn về trễ hơn nữa. Mặt trời đã lặn sau dãy núi phía tây và đèn đường đã bật sáng, nàng mới xuống thang máy ra đường, ở đó chiếc xe hơi của nàng đã đợi sẵn. Nàng mặc quần áo đi làm như thường lệ, một bộ đồ ghép hai mảnh trước ngực bằng hàng xám của đàn ông, áo sơ mi xanh sẫm hở cổ và quấn một khăn quàng đỏ quanh cổ.
Nàng vừa bước lên chiếc xe Limo thì một chiếc xe Ford đỗ cách đó nửa khu nhà theo dõi ngay. Chiếc xe này được trang bị một máy điện thoại tế bào. Trước khi chiếc Limo rời lề đường, người đàn ông theo dõi Daphne đã quay số điện thoại gọi về nhà nàng. Chuông điện thoại ở nhà nàng reo lên hai lần rồi ngừng, một hồi chuông nữa reo lên trước khi chiếc máy trả lời chặn nó lại. Một lúc sau, điện thoại reo lên, lần này chỉ có một hồi.
Tollie Fong đứng trong bóng tối của căn hộ. Gã mỉm cười. Nàng đang trên đường về nhà. Gã trở lại trong phòng ngủ và xem xét. Có bốn sợi dây lụa dài cột vào mỗi góc giường. Gã rút từ trong tay áo ra một con dao găm nhỏ đặt lên trên cái tủ đựng quần áo gần một cặp vớ dài. Gã đặt chiếc máy ghi âm trên bàn ngủ cạnh giường.
Rồi Tollie Fong đi xuống, đứng nấp sau cánh cửa trước của căn hộ và đợi.
Khi Daphne vào nhà, Fong lẻn nhanh tới sát nàng, nàng còn đang tìm công tắc điện thì hai bàn tay gân guốc của gã đã xiết chặt lấy cổ nàng, những ngón tay của gã ấn sâu xuống sờ thấy cái gân cổ, rồi gã cảm thấy nàng cứng đờ người rũ xuống. Gã giữ nàng lại không để nàng ngã xuống sàn nhà, nâng nàng lên và bế nàng lên thẳng lầu về phòng ngủ. Gã đặt nàng lên giường, giang tay chân nàng ra và cột chặt lấy các dây lụa, gã mở máy ghi âm, lượm con dao găm và đợi nàng tỉnh lại.